Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 300 - Như chiến thần



Chương 300: Như chiến thầnNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmĐối mặt với kẻ địch như vậy, Kế Ngôn tự nhiên sẽ không để cho nó dễ dàng chạy trốn.Thân hình chớp động, biến mất tại chỗ, thuấn di xuất hiện sau lưng quái vật, chém ra một kiếm.Lúc này đây Kế Ngôn không có ý định lưu thủ, cảnh giới của quái vật cũng gần giống như hắn ta, nếu để cho nó chạy trốn, sẽ không phải là một chuyện tốt cho phía bên mình."Grào!"Quái vật rống giận, tự biết mình trốn không thoát, chỉ có thể quay người chiến đấu.Đối mặt với một kiếm Kế Ngôn, nó rống giận liên tục, liều chết ngăn cản.Trên người nó tản mát ra sương khói màu đen, sương khói lại hình thành một bình phong, gắt gao bảo vệ nó.Kế Ngôn lạnh lùng cười, ngây thơ.Một kiếm kinh thiên bổ xuống, dễ như bẻ cành khô.Quái vật kêu thảm thiết liên tục, nhìn lên bình chướng màu đen kiên cố không bảo vệ được nó, ở trước mặt trường kiếm của Kế Ngôn, lại yếu ớt như thủy tinh."Grào!"Quái vật hét thảm một tiếng, bị chẻ làm hai nửa, thê thảm vô cùng.Nó kêu rên vài tiếng, trong ánh mắt để lộ ra nồng đậm sự không cam lòng, cuối cùng trong con mắt đỏ tươi dần dần ảm đạm, cứ như vậy ngã xuống.Cảnh giới thực lực của con quái vật này không khác Kế Ngôn nhiều lắm, nếu như là tu sĩ nhân loại khác đến ứng đối, có lẽ không phải là đối thủ của nó.Lân giáp của quái vật cứng rắn, lực phòng ngự kinh người, tốc độ lại càng khủng bố vô cùng, lực lượng của thân thể mạnh mẽ, mặc dù không có linh lực, thần thức.Nhưng bằng vào lực lượng của thân thể và tốc độ cũng đủ để cho tu sĩ nhân loại cùng cảnh giới ăn nhiều đau khổ.Kế Ngôn thì không giống, lĩnh ngộ kiếm ý tầng thứ ba, lực sát thương cực kỳ khủng bố.Cho dù là ba Nguyên Anh Ngu Sưởng, Thiều Thừa, Tiêu Sấm, khi ở cùng cảnh giới, lực sát thương của bọn họ cũng không bằng Kế Ngôn.Một thanh trường kiếm phong mang vô cùng, mặc dù ngoài thân quái vật phủ lân giáp thực dày, cũng không ngăn được trường kiếm của Kế Ngôn.Nhìn thấy Kế Ngôn dễ dàng đánh chết một con quái vật cấp Nguyên Anh.Kha Hồng đang xem cuộc chiến nhịn không được vỗ tay trầm trồ khen ngợi."Khá lắm, tiểu tử này, thật ngoài dự đoán của mọi người."Kế Ngôn giống như chiến thần, sức chiến đấu khủng bố kinh người, một kiếm đánh quái vật trọng thương, để quái vật sinh lòng sợ hãi chạy trốn.Dùng một kiếm liền triệt để đánh chết quái vật, sạch sẽ lưu loát, chém đinh chặt sắt.Quyết đoán, tuyệt không dây dưa dài dòng.Dường như sinh ra để chiến đấu.Nhìn Kế Ngôn lạnh lùng thu hồi trường kiếm, trên mặt không có biểu tình hưng phấn, không quan tâm hơn thua.Kha Hồng không nhịn được mà gật đầu lia lịa.Hậu bối như thế, rất khó làm cho người ta không yêu.Ông lão thấp giọng cảm thán nói: "Sư huynh, lo lắng của huynh sẽ không có đâu. Lăng Tiêu Phái có hậu bối như thế, nhất định có thể quật khởi lần nữa!"Kế Ngôn giết chết một con quái vật, nhưng vẫn chưa cảm thấy tận hứng.Chiến ý của hắn ta càng thêm nóng bỏng, hắn ta nhìn về phía khe hở phía trước chín con quái vật một lần nữa.Trường kiếm lơ lửng trên đầu, phát ra âm thanh ong ong.Kế Ngôn hét lớn một tiếng: "Đến chiến!”Hắn ta giống như một chiến thần, đứng vững trong thiên địa, mang theo khí thế vô cùng sắc bén, ép thẳng tới những quái vật khác.Những quái vật khác cảm nhận được khí thế sắc bén này, xôn xao lên.Lần đầu tiên chúng gặp được một tu sĩ nhân loại như vậy.Chúng nó đầu tiên là sửng sốt, sau đó kịp phản ứng, nhao nhao rống giận với Kế Ngôn."Grào!"Sóng âm rung trời, thiên địa lâm vào run rẩy.Sau đó lại có một con quái vật biến mất tại chỗ, vượt ngang mấy trăm dặm, xuất hiện ở trước mặt Kế Ngôn, mở ra cái miệng to như chậu máu.…Trên Thiên Ngự Phong, Lữ Thiếu Khanh thoải mái nằm trên võng, thảnh thơi lắc lư, vô cùng thoải mái.Hắn duỗi lưng một cái, thoải mái đến muốn rên rỉ.“Nhóm sư phụ đã đi hơn một tháng, nhẫn CD cũng tốt, haiz, nhưng mà không có linh thạch."Lữ Thiếu Khanh có chút bất đắc dĩ, linh thạch lúc trước cướp được đã dùng hết sạch.Hiện tại mặc dù sắp tiến vào phòng thời gian để tu luyện lần nữa, hắn cũng không có đầy đủ linh thạch để duy trì.Một hai vạn linh thạch cũng chỉ có một năm rưỡi, đối với Lữ Thiếu Khanh mà nói đã không đủ dùng.Lần tu luyện trước hắn đã đạt tới Kết Đan tầng 9, trong thời gian còn lại, hắn tiếp tục tu luyện, vẫn không có cách nào đột phá, không chạm tới được bình chướng đột phá Nguyên Anh.Điều này làm Lữ Thiếu Khanh buồn bực.Đột phá tiến vào Nguyên Anh, còn phải coi trọng cơ duyên.Cơ hội tới, không chừng thoáng cái liền đột phá, cơ hội không tới, cả đời cầu cửa mà không được vào.Loại chuyện này không gấp được, Lữ Thiếu Khanh cũng chỉ buồn bực một chút, không quá mức cưỡng cầu."Không vội, không vội, từ từ sẽ đến, ta cũng không phải Đại sư huynh, có thể tránh thì tránh. Nhưng mà đám người Điểm Tinh Phái cũng quá phế đi, đến bây giờ cũng không có ai đến?"Trong giọng nói của Lữ Thiếu Khanh mang theo nồng đậm bất mãn.Tuyên Vân Tâm đã gửi tin tức về Điểm Tinh Phái, hơn một tháng trôi qua, Điểm Tinh Phái thủy chung không thấy bóng dáng.Trong mắt Lữ Thiếu Khanh, dựa theo tốc độ, bọn họ có thể đã bò được tới đây mới đúng.Không có linh thạch, hắn muốn tu luyện cũng không có cách nào.Tiểu đệ ma quỷ cũng không cho hắn một chút mặt mũi nào, không thấy linh thạch không bỏ ưng (không thấy thỏ thì không bỏ ưng).Lúc này, ánh mắt Lữ Thiếu Khanh chuyển hướng sang một bên.Ở xa xa, một bóng hình xinh đẹp màu đỏ xuất hiện, giống như một phong cảnh mỹ lệ, làm cho nơi này tăng thêm vài phần sắc thái mỹ lệ.Tuyên Vân Tâm từ xa chậm rãi đi tới, như tiên tử màu đỏ bồng bềnh đi tới.Đi tới nơi này gần hai tháng, Tuyên Vân Tâm cũng dần dần quen với cuộc sống ở đây.Không giống như lúc đầu chỉ ở trong phòng của mình làm trạch mỹ nhân.Theo thời gian trôi qua, thương thế của nàng ta chuyển biến tốt đẹp, thói quen nơi này, cũng bắt đầu đi ra ngoài một chút, nhưng mà nàng ta chưa bao giờ tới gần nơi này.Bởi vì đây là nơi Lữ Thiếu Khanh thường nghỉ ngơi, hôm nay ngược lại chạy tới, ít nhiều có chút kỳ quái.Lữ Thiếu Khanh lẳng lặng nhìn Tuyên Vân Tâm, cũng không nói lời nào, xem nàng ta muốn làm gì.Tuyên Vân Tâm tới nơi này, trên mặt lạnh như băng, trực tiếp hỏi: "Khi nào Tiểu Y muội muội mới xuất quan?"Thì ra là tìm Tiêu Y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận