Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2164: Chương 2164

Chương 2164: Chương 2164Chương 2164: Chương 2164
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Tiêu Y lập tức mở miệng hỏi thăm: “Nhị sư huynh, đi nơi nào?”
Lăn lộn ở Nhữ thành lâu như vậy sao ta không biết có chỗ như vậy chứ?
Lữ Thiếu Khanh nói: “Nói rồi, ta muốn dân nàng đến nơi quen thuộc.”
Lúc này Tiêu Y nói với Gia Cát Huân: “Gia Cát tỷ tỷ, ngươi xem, Nhị sư huynh đối với ngươi thật tâm đấy.”
Gia Cát Huân tức chết, quay đầu muốn cắn Tiêu Y. Làm sư huynh không phải người, ngươi làm sư muội cũng không phải người luôn à?
Xem ta có cắn chết ngươi không?
Tuyên Vân Tâm hồ nghi nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt chớp động, tựa hồ đang suy tư.
Lữ Thiếu Khanh nhìn chằm chằm Tuyên Vân Tâm: “Ảnh mắt này của ngươi là muốn làm gì?”
Tuyên Vân Tâm hơi đỏ mặt, hừ một tiếng, quay mặt qua chỗ khác. Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc nói với Tuyên Vần Tâm: “Ngươi đừng thích ta, ta sợ.” Tuyên Vân Tâm muốn đánh người: “Khốn kiếp!”
“Hắc hắc.”
Lữ Thiếu Khanh bên này rất đắc ý cười lên, gật gù đắc ý mang theo ba người rất nhanh ổi tới trước mặt một dãy nhà.
Trong không khí nơi này tỏa ra mùi thơm, lộ ra khí tức khiến lòng người đong đưa. Tiêu Y kinh ngạc, nhìn ba chữ trên biển hiệu: “Túy Tiên lâu?” “Nhị sư huynh, huynh muốn uống hoa tửu?”
Thanh lầu?
Uống hoa tửu?
Nam nhân bẩn thỉu, khốn kiếp, hắn muốn làm gì?
Gia tộc ẩn thế Thánh tộc, đại tiểu thư dòng chính Gia Cát gia tiếng tăm lừng lây bị người ta mang đi uống hoa tửu, đồn ra, nàng ta còn cần lăn lộn sao?
Gia Cát Huân muốn điên rồi, há mồm liần cắn! “Này này.” Lữ Thiếu Khanh lui ra phía sau hai bước, tránh sau lưng Tuyên Vân Tâm: “Đừng hơi một tí liền cắn người.”
“Chú ý hình tượng thục nữ.” Thục nữ?
Mọe nó ta bị ngươi mang đến nơi này, ta còn có hình tượng gì để giữ nữa?
“Ta phải liều mạng với ngươi!” Gia Cát Huân mang dáng vẻ không cắn chết Lữ Thiếu Khanh quyết không bỏ qua. Lữ Thiếu Khanh nấp sau lưng Tuyên Vẫn Tâm, nói với Tuyên Vân Tâm: “E, cô nàng, ngươi khuyên nhủ nàng ta đi.” “Điên rồi sao?”
Tuyên Vân Tâm cũng muốn cắn Lữ Thiếu Khanh.
Mang nữ nhân đi uống hoa tửu, ngươi nghĩ gì vậy? “Ngươi muốn làm gì?” Tuyên Vân Tâm nhịn không được. Trong lúc nhất thời nàng ta không đoán được ý đồ thật sự của Lữ Thiếu Khanh, chẳng bằng hỏi trực tiếp. Lữ Thiếu Khanh thành thật trả lời, lộ ra vẻ chân thành: “Không phải nói muốn tới bí mật sao? Nơi này rất phù hợp mài!”
Gia Cát Huân càng tức giận: “Ta phải giết ngươi!”
Bí mật cứt chó gì, ngươi không nhìn thấy ánh mắt người xung quanh sao? “Hắc hắc, đi thôi, đi vào!” Lữ Thiếu Khanh không nhìn ánh mắt giết người của Gia Cát Huân, trực tiếp mang theo Gia Cát Huân tiến vào Túy Tiên lâu.
Tiêu Y cùng Tuyên Vân Tâm đứng ở phía sau, lộ vẻ vô cùng cạn lời. Tiêu Y nói thầm: “Nhị sư huynh muốn làm gì?”
“Chẳng lẽ huynh ấy thích mang theo nữ nhân đi dạo những nơi như thế này sao?” Tuyên Vân Tâm nghe xong, âm thầm mài răng: “Hắn còn từng mang theo người khác sao?”
“Đúng vậy, trước kia còn mang theo Giản Nam tỷ tỷ tới nơi này đấy.”
Tuyên Vân Tâm nghe xong, vô cùng khinh bỉ, thấp giọng mắng: “Đúng là một tên tiểu tử khốn kiếp.” Tiêu Y vội vàng giải thích giúp Nhị sư huynh mình: “Trước đó Nhị sư huynh cũng là có mục đích, trợ giúp Giản Nam tỷ tỷ tôi luyện đạo tâm, thuận tiện thu thập vài người khác một chút.”
“Lần này, chắc cũng là muốn đối phó Mộc Vĩnh.”
“Đi thôi, đi vào trước, nhìn xem Nhị sư huynh muốn làm gì, nếu huynh ấy dám làm ẩu thì lập tức ngăn cản huynh ấy."
Tuyên Vân Tâm lạnh lùng đi vào: “Ai quản hắn sống hay chết?” Bên này, mới vừa vào cửa, liên nghe thấy giọng của Lữ Thiếu Khanh, vô cùng phách lối lần quấn trong Túy Tiên lâu này: “Có nam nhân không?”
“Cho cô nương ma tộc này vài tên.”
“Đừng để khách nhân ma tộc tôn quý của ta chờ lâu, đây chính là người của gia tộc ẩn thế ma tộc, để nàng chờ lâu, nàng sẽ phá hủy chỗ này của các ngươi đấy.”
Tuyên Vân Tâm nghe nói như thế, dưới chân lảo đảo, suýt chút nữa ngã chúi đầu. Tuyên Vân Tâm một lần nữa ném cho Gia Cát Huân ánh mắt đồng tình.
Tên khốn kiếp này quá xấu xa rồi.
Đường đường là dòng chính của gia tộc ẩn thế chạy tới thanh lâu này đòi tìm nam nhân trước mặt mọi người. Truyền ra, e là có thể khiến rất nhiều người rớt tròng mắt xuống đất.
Gia Cát Huân bên này tức giận tới mức giơ chân: “Khốn kiếp, khốn kiếp, ta phải giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi.” “Làm sao? Không bằng lòng à?” Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh vô cùng nghi hoặc: “Ngươi không thích?”
“Vãi, ngươi thích nữ nhần à?” “Ta thích cái đầu của ngươi!” Gia Cát Huân thô bạo nói. “Ngươi có gan thì thả bà cô ngươi ra, bà cô ngươi nhất định sẽ khiến cho ngươi hối hận.”
“Chà chà!” Lữ Thiếu Khanh chậc chậc tán thưởng, sờ lên đầu của mình: “Ngoại trừ đầu của ta, các bộ phận khác cũng không tệ, ngươi không thích hết à?”
“Ta cắn chết ngươi!”
Lữ Thiếu Khanh hắc hắc cười không ngừng, lui lại một bước, sau đó hỏi hỏa kế bên cạnh một tiếng: “Lão bản các ngươi có ở đây không?”
“Ở chỗ ta có một cô nương ma tộc, hắn cần không? Cho ta một tỷ viên Linh thạch, ta bán nàng.”
Mặc dù lão bản Túy Tiên lâu rất động lòng, nhưng hắn ta cũng không có lá gan này. Dù là phía sau Túy Tiên lâu có chỗ dựa. Sau đó trong vòng vài ngày, Lữ Thiếu Khanh liền dẫn Gia Cát Huân tới Túy Tiên lâu này. “Nào, nào Trư ca, đến lột cho ta chút linh đậu.” Lữ Thiếu Khanh híp mắt nói với Gia Cát Huân bên cạnh.
Gia Cát Huân không nói hai lời, câmly rượu trên bàn đập qua.
“Móa!” Lữ Thiếu Khanh vung tay lên, ngăn rượu đứng giữa không trung, uy hiếp nàng ta: “Đừng làm loạn.”
“Nếu không ta tìm vài nam nhân đến hầu hạ ngươi đấy.” “Vẫn không nghe lời, ta bán luôn ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận