Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1818

Chương 1818
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
“A, a.”
Vô số đệ tử kêu thảm, từng đoá từng đoá huyết vụ bắn tung toé, như đóa hoa tươi màu huyết sắc nở rộ.
Lữ Thiếu Khanh chỉ đơn giản một kiếm, Điểm Tinh phái đã như bị cuồng phong thổi qua, kiến trúc phá hủy, đệ tử chết thảm, trăm ngàn người kêu thảm biến mất.
“Không, không.”
Nhìn thấy đông đảo đệ tử môn nhân chỉ bị dư ba tác động đến đã hóa thành huyết vụ trước mặt mình, Cận Tuy muốn sụp đổ rồi.
Toàn thân hắn ta run rẩy, vươn tay như muốn vãn hồi tính mệnh các đệ tử.
Nhưng mà, hết thảy đều phí công, ngược lại, hắn ta cũng phải cẩn thận với những đám lửa tử vong từ trên trời rơi xuống.
“Phụ thân, mau trốn đi.”
Trên bầu trời, đối mặt với công kích của Lữ Thiếu Khanh, Kế Ngôn không thể không ra tay.
Cho dù là hắn ta cũng không thể không để tâm đến công kích của Lữ Thiếu Khanh.
Vô Khâu kiếm một lần nữa xuất hiện trong tay, một kiếm rơi xuống, một tiếng long ngâm.
Kiếm ý hóa thành thần long phóng lên tận trời, xông vào trong ngọn lửa.
Ánh lửa tăng vọt, hỏa diễm đen trắng trong nháy mắt hóa thành ngọn lửa màu đen, không ngừng thiêu hủy thần long.
Hai cỗ kiếm ý không ngừng xung kích va chạm, xa xa nhìn lại giống như thần long không ngừng dung hóa trong ngọn lửa, đồng thời, hỏa diễm cũng đang không ngừng giảm bớt.
Hai người đối bính trên trời, Điểm Tinh phái ở dưới một lần nữa chịu xung kích đáng sợ.
Mặc dù Kế Ngôn không tận lực nhắm vào Điểm Tinh phái như Lữ Thiếu Khanh nhưng thân là chiến đấu của Luyện Hư kỳ, cho dù chỉ là phát ra một chút xíu ba động cũng đều có thể tạo thành đả kích đáng sợ.
Lúc Kế Ngôn ở cảnh giới Hóa Thần kiếm ý của hắn ta đã lĩnh ngộ thêm một bước, phong mang đã đạt đến một mức độ đáng sợ.
Sau khi tiến vào Luyện Hư kỳ, tiến thêm một bước, tựa hồ đạt đến phong mang cực hạn.
Kiếm ý của Kế Ngôn từ trên trời giáng xuống, những nơi đi qua, toàn bộ đều bị chém đứt.
Bề mặt của miệng vết chém vuông vức bóng loáng giống như bị con dao sắc bén nhất xẹt qua, cho dù là kiến trúc hay con người đều hóa thành vô số mảnh vụn.
Ngay cả từng đại trận sáng lên cũng bị kiếm ý của Kế Ngôn xẹt qua, quang mang ảm đạm cuối cùng hóa thành mảnh vỡ, mất đi tác dụng.
Mảnh vụn do bị kiếm ý của Lữ Thiếu Khanh phá hủy giống như bị đại lực lôi kéo, lỗ hổng không bằng phẳng, Kế Ngôn thì vuông vức bóng loáng.
Cho dù kiếm ý hai người không giống nhau nhưng kết quả cũng giống nhau.
Dưới xung đột do kiếm ý hai người bộc phát, Điểm Tinh phái như bị vô số lưu tinh đập trúng, bạo tạc vang lên, không ngừng phá hủy hết thảy.
Cho dù là người hay là vật đều bị hủy diệt.
Luyện Hư kỳ chiến đấu, cho dù là dư ba cũng đủ để hủy thiên diệt địa.
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn chỉ giao thủ vài hiệp, Điểm Tinh phái đã bị phá hủy bảy tám phần.
Phần lớn Điểm Tinh phái đã hóa thành phế tích, vô số đệ tử chết thảm.
Rất nhiều người đều hóa thành huyết vụ trong kiếm ý kinh khủng này, ngay cả một bộ toàn thây đều không để lại.
Đệ tử tử thương hơn phân nửa, đệ tử còn sót lại cũng bị dọa cho bể mật gần chết, hận không thể mọc ra đôi cánh bay khỏi nơi này.
Mấy người Cận Tuy vẫn miễn cưỡng giữ được mình, nhưng nhìn thấy thảm trạng như vậy của Điểm Tinh phái, Cận Tuy cũng suýt nữa sụp đổ.
Cơ nghiệp tram ngàn năm của Điểm Tinh phái thành dáng vẻ hiện tại, trái tim Cận Tuy đã đau đớn như thủng trăm ngàn lỗ.
Thống khổ, hối hận, sợ hãi, cừu hận các loại cảm xúc trộn lẫn với nhau hóa thành một con rắn độc, đang không ngừng cắn xé linh hồn hắn ta.
Toàn thân Cận Tuy run rẩy, nước mắt không ngăn được chảy ròng ròng.
“Sư phụ, tổ sư, đệ tử vô năng, gây ra đại họa cho môn phái rồi!”
Cận Tuy quỳ xuống, không ngừng dập đầu với Cung Phụng lâu cách đó không xa: “Sư phụ, tổ sư, đệ tử vô năng, đệ tử đáng chết.”
“Sư phụ, tổ sư, nếu như các ngườii trên trời có linh, hiển hiển linh đi, mau cứu Điểm Tinh phái, mau cứu hậu bối của các người.”
Cận Tuy đập đầu thịch thịch, đập cho mặt đất lún xuống một hố sâu.
Đối mặt với hai vị Luyện Hư kỳ, Điểm Tinh phái không có bất kỳ sức phản kháng gì,
Cận Tuy chỉ có thể ký thác lên linh hồn các vị tiền bối đã chết, giết chết Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn cứu vớt Điểm Tinh phái.
Một khắc sau!
Một vòng kiếm quang từ trên trời giáng xuống, đánh vào Cung Phụng lâu của Điểm Tinh phái, Cung Phụng lâu thờ phụng linh bài tổ tiên trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh vụn.
Cận Tuy phun ra một ngụm máu tươi, cả người trực tiếp ngất đi
Cung Phụng lâu môn phái thờ phụng linh bài tiền bối đã bị hủy giống như sợi rơm cuối cùng đè bẹo Cận Tuy, hắn ta lập tức nóng giận công tâm, phun mạnh một ngụm máu tươi, Cận Tuy ngất đi.
Cận Tuy hôn mê, Điểm Tinh phái càng như rắn mất đầu, các đệ tử còn sót lại cũng không biết phải làm sao, liên tục kêu rên.
Mấy người Cận Hầu vất vả lắm mới cứu được Cận Tuy trở về.
Cận Tuy mặc dù tỉnh táo lại, nhưng cũng không khác gì đã chết.
Chủ yếu là tâm chết rồi.
Sau khi giảng hòa với ma tộc định đóng cửa núi, gần như triệu hồi tất cả đệ tử về, giờ tất cả đều thành chim trong lồng, không chỗ có thể trốn.
Muốn phản kháng, càng không cửa.
Sự cường đại của Luyện Hư kỳ không phải bọn hắn có thể chống đỡ được.
Đệ tử Điểm Tinh phái bị vây khốn, né tránh xê dịch đều chỉ trong phạm vi có hạn, không ngừng tránh né dư ba chiến đấu của hai người trên trời rơi xuống.
Các đệ tử Điểm Tinh phái mỗi giờ mỗi khắc đều đang phát ra tiếng kêu rên, âm thanh không ngừng rơi vào tai Cận Tuy khiến Cận Tuy càng them đau khổ.
Giờ khắc này, Cận Tuy vô cùng hối hận.
Nếu là biết sẽ có kết quả như vậy, đánh chết hắn ta cũng sẽ không giảng hoà cùng ma tộc, sẽ không đi tính toán Kế Ngôn.
Nhưng mà, bây giờ nói gì cũng vô ích, trên đời này không có thuốc chữa hối hận.
“Chẳng lẽ ông trời thật sự muốn Điểm Tinh phái ta vong sao?” Cận Tuy quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn trời, toàn thân tản mát ra khí tức tuyệt vọng.
Mấy người Cận Hầu, Tân Nguyên Khôi cũng tuyệt vọng.
Đối mặt với tồn tại Luyện Hư kỳ, bọn hắn như thịt trên thớt, mặc người ta chém giết.
Trên dưới Điểm Tinh phái đều vô cùng hối hận, Điểm Tinh phái đã không còn là tương lai không thể lường mà là ngập tràn tuyệt vọng.
Trừ phi xuất hiện kỳ tích, nếu không, không ai có thể cứu được Điểm Tinh phái.
“Ông trời ơi, cầu xin người.”
Cận Tuy ngẩng đầu nhìn bầu trời, cầu khẩn, hi vọng trên trời xuất hiện kỳ tích.
Bỗng nhiên!
Ánh mắt Cận Tuy ngưng kết lại.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đường màu đen.
Nó như một sợi chỉ mảnh màu đen trôi bồng bềnh giữa không trung, sau đó sợi chỉ mảnh dần dần mở rộng như bị hai bàn tay vô hình kéo ra hai bên.
Dường như xoẹt một tiếng, một khe hở dài hai ba mét, rộng nửa mét xuất hiện trong tầm mắt Cận Tuy.
Bên ngoài khe hở quấn quanh tia chớp màu đen, tia chớp màu đen nhỏ bé lấp lóe qua lại, như độc xà màu đen đang le lưỡi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận