Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 510 - Đột phá trong chiến đấu (tt)



Chương 510: Đột phá trong chiến đấu (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmVô số quả cầu lửa va chạm với kiếm khí, phát ra tiếng nổ mạnh, đinh tai nhức óc.Mấy hơi thở trôi qua, tuy khí tức của Kế Ngôn càng ngày càng suy yếu, thậm chí trên người đã xuất hiện vết thương, nhưng hai mắt của hắn ta càng ngày càng ngời sáng, đứng thẳng lưng, chưa từng khom người một chút nào.Mọi người quan chiến ở đằng xa không khỏi ngây người.Đối mặt với sự cường hãn của Kế Ngôn, trừ thán phục ra, bọn họ cũng chỉ biết thán phục.Không ai có thể làm được như Kế Ngôn, đối mặt với Ung Y Nguyên Anh trung kỳ mà còn có thể đánh đến mức kịch liệt như vậy.Những đòn tấn công của Ung Y bị hắn ta hóa giải.Hơn nữa, khí thế của Kế Ngôn còn làm người ta kinh ngạc hơn cả Ung Y.Cứ như hắn ta mới là người chiếm cứ thượng phong."Trở lại!"Bây giờ, trong mắt Kế Ngôn chỉ còn lại có Ung Y, hắn ta phi thẳng lên trời, chủ động tấn công Ung Y.Trường kiếm Vô Khưu huy ra.Một nhát kiếm quang trăm ngàn trượng xông thẳng lên trời, sau khi đến gần Ung Y, cũng tức khắc chia tách thành vô số kiếm quang như quả cầu lửa của Ung Y.Trong từng kiếm quang nhỏ còn ẩn chứa từng đạo kiếm ý, sau đó vô số kiếm ý hóa thành từng con ngân long.Từng tiếng rồng ngâm một vang lên, giống như vạn long phi thăng, chấn động lòng người."Kiếm ý hóa hình mà có thể làm đến mức này sao?"Da đầu những người quan chiến đằng xa run lên.Thật là đáng sợ.Đây mà là chuyện con người có thể làm được à?Những người đứng xem bị Kế Ngôn đả kích một lần nữa.Lĩnh ngộ kiếm ý thì không nói, chỉ cần cố gắng, có cơ duyên, nói không chừng có thể lĩnh ngộ kiếm ý.Muốn cảnh giới kiếm ý tầng thứ hai cần cơ duyên lớn hơn nữa, nhưng mà cũng có thể làm được.Nhưng là, không ai có lòng tin có thể làm được đến mức như Kế Ngôn.Muôn vàn kiếm ý huyễn hóa thành muôn vàn con phi long.Mỗi một con ngân long đều có thể làm một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ vẫn lạc."Chuyện này mà chuyện con người có thể làm ra à?"Nhan Hồng Tân thì thào tự nói, chỉ mong được chạy tới bái sư ngay tức thì.Chỉ có Ung Y biết chuyện gì vừa xảy ra.Lĩnh ngộ cảnh giới kiếm ý tầng thứ ba, có thể làm đến mức này sao?Sắc mặt Ung Y u ám, cũng không phải phiền não vì đòn tấn công trước mắt.Mà là vì thiên phú của Kế Ngôn, làm cho sát ý trong lòng ông ta càng kiên định hơn.Thiên phú này thật là đáng sợ.Đây là lần đầu tiên ông ta gặp phải người có thiên phú đáng sợ như vậy."Giết!"Lần này, Ung Y không giữ lại thực lực nữa.Ông ta hét lớn một tiếng, linh lực trong cơ thể không chút nao núng tràn về phía Kế Ngôn."Thình thịch!"Kiếm này của Kế Ngôn có xuất chúng đến mức nào, trước thực lực tuyệt đối, cảnh giới tuyệt đối, vẫn lại không thể sáng tạo kỳ tích.Phi long trên thời gào thét một tiếng, thi nhau tan mất.Trong đòn tấn công này, Kế Ngôn cũng điên cuồng phun máu tươi, hắn ta xẹt qua chân trời như một ngôi sao băng, cấp tốc rơi xuống đất đai.Trong lòng Ung Y nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, chắc là đã giết gia hỏa này rồi nhỉ?Nhưng mà, ngay sau đó, sắc mặt Ung Y đại biến.Bởi vì khí tức của Kế Ngôn chẳng những không suy yếu, ngược lại còn trở nên mãnh liệt hơn.Khí tức của hắn ta không ngừng tăng lên, như mặt trời dâng lên, hào quang mãnh liệt, chiếu rọi thế gian, linh khí trong thiên địa không ngừng gào rít lao về phía Kế Ngôn.Ung Y làm người từng trải rất rõ ràng đây là hiện tượng gì, ông ta cảm thấy khó có thể tin: "Đột phá vào lúc này sao?"Rốt cục hắn ta có lai lịch gì?Ung Y thế mà bắt đầu cảm thấy sợ hãi.Tuổi còn trẻ đã là Nguyên Anh tầng hai thì không nói, còn có thể đột phá trong chiến đấu, từ xưa đến nay có bao nhiêu người làm được như vậy.Thiên phú này thật là đáng sợ.Chết!Nhất định phải chết!Sát ý của Ung Y lại tăng vọt một lần nữa.Ầm!Khí tức trên người Ung Y bùng nổ một lần nữa, khí tức cường đại chấn động trong không trung, một cổ sóng xung kích vô hình lan ra bốn phía.Cứ như vừa có một bàn tay giáng từ trên trời xuống, đập thật mạnh lên mặt đất, làm mặt đất run rẩy kịch liệt.Khói đặc cuồn cuộn, đất rung núi chuyển, núi non ngã quỵ, sản sinh ra vô số khe đất, sâu không thấy đáy.Khe hở lan tràn giống như độc xà, không ngừng bò về phía Kế Ngôn đang đứng.Chúng muốn cắt ngang đột phá của Kế Ngôn.Nhưng mà trong phạm vi trăm trượng quanh Kế Ngôn, linh khí cường đại hội tụ, linh khí gào rít lao đến xoay tròn, sinh ra bình chướng tương tự như linh tráo hộ thể, chắn đi tất cả tác động từ bên ngoài.Ung Y lạnh lùng nhìn Kế Ngôn, càng nhìn thì sát ý lại càng nồng: "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ cho ngươi thời gian đột phá à?"Giọng nói của Ung Y truyền ra xa xa.Khoái Hằng, Mạnh Tiêu và những người đứng quan chiến khác đã không biết nên nói gì cho phải.Chỉ biết há to miệng để bày tỏ sự bất ngờ của mình.Đờ mờ nó, đại ca à, ngươi đang chiến đấu đó.Đối thủ của ngươi là một vị đại năng Nguyên Anh tầng năm, vô cùng cường đại, người khác cẩn thận còn không kịp.Ngươi thế mà còn lòng dạ đột phá, chẳng lẽ ngươi cho rằng Ung Y sẽ cho ngươi thời gian đột phá hay sao?"Sơ suất rồi." Khoái Hằng lắc đầu, cảm thấy tiếc nuối: "Chẳng lẽ không thể nhịn một chút, đợi đến lúc chiến đấu kết thúc rồi hẵng đột phá hay sao?"Đột phá cần thời gian, mặc dù thời gian có ngắn hơn nữa, nhưng trong mắt cao thủ, một lần hít thở là đã đủ để làm rất nhiều chuyện rồi, giết đối thủ mười lần còn được."Chắc chắn là do tham lam." Khoái Hằng lại vạch trần, giọng điệu rất là chắc chắn: "Không nỡ bỏ qua cơ hội đột phá lần này."

Bạn cần đăng nhập để bình luận