Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1500: Một hiệp thu thập hắn cho ta (tt)

Chương 1500: Một hiệp thu thập hắn cho ta (tt)Chương 1500: Một hiệp thu thập hắn cho ta (tt)
"Đây chính là lĩnh vực sao?"
Cảm nhận được không gian bên cạnh hai người tản mát ra ba động khiến người ta kinh ngạc run rẩy, sắc mặt không ít người trắng bệch.
Loại cảnh giới giống như bọn hắn mà bị cuốn vào, sẽ bị giảo sát trong nháy mắt, ngay cả linh hồn cũng bị giảo sát sạch sẽ.
"Nhưng nhìn qua có vẻ Ngao Tăng chiếm thượng phong."
"Đúng vậy, khu vực của Ngao Tăng quá lớn, hoàn toàn ngăn chặn lĩnh vực của Kế Ngôn."
"Thật là khủng bố, cái này chắc cũng phải có phạm vi ba bốn dặm?” "Đúng vậy, nghe nói lĩnh vực của tồn tại kinh khủng có thể vừa thi triển là có phạm vi trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm."
"Kế Ngôn có vẻ bị dồn lại một chỗ, phạm vi của hắn hình như rất nhỏ."
"Kế Ngôn mà cũng lĩnh ngộ được lĩnh vực, thiên phú kinh người, nhưng đáng tiếc quá, hắn gặp phải Ngao Tăng. Giờ xem ra, Ngao Tăng vẫn hơn hắn một bậc."
"Thua rồi, nhưng hắn thua cũng không oan."
Trên bầu trời Ngao Tăng đã xuất thủ trong lĩnh vực của mình.
Hắn ta vung ra một chưởng, linh lực cường đại hội tụ, phát ra một tiếng ầm trên bầu trời, sức mạnh cường đại giống như muốn xé rách hư không, tựa như một bàn tay thần ma rơi về phía Kế Ngôn. Đám người ở trên mặt đất cảm nhận được từng đợt kình phong, như đối mặt với phong nhãn của cơn lốc, cảm giác áp bức mạnh mẽ như muốn xé rách cơ thể bọn hắn khiến bọn hắn hô hấp khó khăn.
"Thật, thật mạnh!"
Không ít người quá sợ hãi, kinh hô liên tục.
Đám người Ngao Đức thấy dường như Ngao Tăng chiếm thượng phong thì sắc mặt vui mừng.
"Hừ, hắn nhất định phải thua!" Ngao Thương lườm Lữ Thiếu Khanh một chút, vô cùng đắc ý nói: "Nói ngươi biết, lĩnh vực của ngũ trưởng lão có thể giúp uy lực pháp thuật người đánh ra tăng gấp ba lần."
"Sư huynh của ngươi, nhất định phải thuat" Trên gương mặt Ngao Đức mang theo ngạo nghễ, lòng tin tràn đầy, nói với Lữ Thiếu Khanh: "Đợi chút nữa ta có thể đại phát từ bi, cho ngươi đi nhặt xác giúp sư huynh ngươi."
Nhưng mà sau một khắc, trên bâu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm”
"A, không, không thể nào!"
Âm thanh kinh hoàng của Ngao Tăng truyền đến, đám người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy cơ thể Ngao Tăng bị xuyên thủng, máu tươi phun tung toé, cắm đầu từ trên trời xuống, Kế Ngôn cầm kiếm đứng đó, như kiếm thần cửu thiên đứng lặng
Tất cả mọi người chấn kinh.
Ngao Tăng thì rơi xuống như sao băng, máu tươi phun ra trên không trung hình thành một mảnh huyết vụ, vô cùng bắt mắt.
Tất cả mọi người ngây dại.
Kết thúc rồi à?
Ngao Tăng cứ thế thất bại sao?
"Không, không thể nào!"
Đám Ngao Đức, Ngao Thương kêu †o lên, ôm đầu, biểu lộ dữ tợn, không thể tin được sự thật này.
Đây chính là ngũ trưởng lão gia tộc bọn hắn, không có Luyện Hư, Hóa Thần chính là sức chiến đấu cao cấp nhất.
Mặc dù Ngao Tăng không phải Hóa Thần mạnh nhất của Ngao gia, nhưng cũng không phải Hóa Thần yếu nhất, dù sao cũng là Hóa Thần cảnh giới tầng ba.
Đặt ở những châu khác cũng xứng đáng là người đứng đầu.
Đối mặt với loại thanh niên như Kế Ngôn hẳn là dễ như trở bàn tay mới đúng.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù Kế Ngôn có yêu nghiệt, cho dù Kế Ngôn là chiến thần chuyển thế, Ngao Tăng đánh không lại, nhưng cũng không đến mức một hiệp đã bị đánh bại mới đúng.
Giờ thì sao chứ, đúng như lời Lữ Thiếu Khanh nói, một hiệp đã bị Kế Ngôn thu thập.
Mẹ nó ai có thể tiếp nhận được chứ?
Trong thế giới bình thường, cảnh giới càng cao, thực lực càng mạnh mới đúng.
Theo cốt truyện bình thường thì Ngao Tăng hẳn phải chặn được Kế Ngôn, hai bên đại chiến vài trăm hiệp, thậm chí hơn ngàn hiệp, cuối cùng cảnh giới Kế Ngôn kém một chút, thực lực hơi yếu một chút nên thua Ngao Tăng mới đúng.
Hiện tại, lại là Ngao Tăng bị một hiệp đánh bại, đám người cảm thấy thế giới quan của mình đã bị lật đổ.
Cho nên, không đơn thuần là người Ngao gia không cách nào tiếp nhận mà ngay cả đám người vây quanh xem trò vui cũng khó có thể tiếp nhận.
Cái này, mẹ nó quá không hợp thói thường, làm sao có thể tiếp nhận được?
Nhìn thấy Kế Ngôn giống như kiếm thần, ánh mắt mọi người lộ ra kính sợ sâu đậm.
Quá mạnh.
Một kiếm có thể đánh bại Ngao Tăng, chiến tích khinh thường quần hùng như thế này, ai có thể sánh vai?
Tuyên Vân Tâm nhìn Kế Ngôn, không kìm được thấp giọng sợ hãi thán phục: "Quá cường đại."
Giả Tôn vẻ mặt cuồng nhiệt, hận không thể tiến lên, quỳ gối trước mặt Kế Ngôn, quỳ bái: "Không hổ là Kế Ngôn công tử, quả nhiên vô địch thiên hạ."
Hắn ta nhờ một cỗ kiếm ý Kế Ngôn lưu lại trong cơ thể hắn ta mà giúp hắn †a trở thành một thiên tài, bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ đã không phải là mộng.
Hắn ta đã là fan cuồng của Kế Ngôn.
Quản Đại Ngưu mặc dù có ý kiến với Lữ Thiếu Khanh nhưng đối với Kế Ngôn, hắn ta ngoài bội phục vẫn là bội phục.
"Quả nhiên lợi hại, quá mạnh, Mị Càn so với hắn chỉ như một đống phân."
Mạnh Tiêu cười hì hì, vào thời điểm này cũng không quên nhớ đến Lữ Thiếu Khanh: "Tên đó, nhìn người chuẩn thật, nói lập tức thu thập là lập tức thu thập."
Quản Đại Ngưu bỗng nhiên chỉ vào Lữ Thiếu Khanh hô hào: "Hắn muốn làm gì kìa?"
Đám người nhìn lại, chỉ thấy Lữ Thiếu Khanh phóng thẳng về phía Ngao Tăng, lúc Ngao Tăng rơi xuống đã đỡ được hắn ta, vỗ đầu hắn ta hét lớn: "Ngao Tăng tiền bối, ngươi thế nào rồi? Không sao chứ?”
"Ôi chao, ngươi tỉnh lại đi, đừng có chết."
Đám người nhìn thấy cực kỳ cạn lời, đại ca, hắn ta bị làm sao trong lòng ngươi không tự biết sao?
Lữ Thiếu Khanh đỡ Ngao Tăng rơi xuống, đám người phát hiện Ngao Tăng đã ngất đi, vết thương trên người đã dừng đổ máy nhưng vẫn huyết nhục lẫn lộn, nhìn thấy mà giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận