Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 169 - Biện pháp đánh bại Tiêu Y



Chương 169: Biện pháp đánh bại Tiêu YNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmDù gã ta có cao hơn Tiêu Y hai cảnh giới, cũng không dám tự tin lắm.Trương Tòng Long thấy đệ đệ mình lại bị đối phương dọa sợ như thế.Thì tức giận đến mức lông tóc dựng đứng.Thế mà cũng xứng làm đệ đệ của Trương Tòng Long ta sao?“Trương Chính, ngươi đang làm gì? Lên mau!”Trương Chính cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ có thể kiên trì lên.Thực lực gã ta không mạnh, thiên phú kém xa đại ca Trương Tòng Long.Gã ta chỉ có thể tính là đệ tử bình thường.Gã ta vung trường kiếm, một đạo kiếm mang lao thẳng tới Tiêu Y.Kinh nghiệm chiến đấu của Tiêu Y không phong phú lắm, đối mặt với kiếm mang đột kích, nàng bèn nghiêm túc đối đãi.Trường kiếm tam phẩm trong tay trung quy trung củ đón lấy kiếm mang của Trương Chính.“Oành!”Nhẹ nhàng chống đỡ được, lòng tự tin của Tiêu Y tăng vọt.“Đây là thực lực của ngươi sao?”Trúc Cơ tầng hai, thực lực cũng chỉ bình thường.Trong lòng Tiêu Y vừa nghi ngờ vừa mừng rỡ, có vẻ không khó đối phó lắm.Ngay sau đó, nàng đánh ra Thanh liên kiếm quyết.Vô số ám lưu xuất hiện, như hung thú ẩn nấp dưới mặt nước, sóng ngầm cuồn cuộn nhắm người mà nuốt.Ám lưu thôn phệ linh khí xung quanh, tạo thành một cái lưới lớn vây quanh Trương Chính.Trương Chính rất nghiêm túc. Kiếm pháp chiêu này của Tiêu Ý tăng thêm áp lực cho gã ta.Nhưng gã ta cũng không chịu yếu thế, lùi lại một bước, cũng đánh ra kiếm pháp của mình.Lần lượt hóa giải thế công của Tiêu Y.Sau đó, hai tay bấm pháp quyết chỉ vào Tiêu Y.Không khí xung quanh trở nên nóng bỏng cuồng bạo, nguyên tố hỏa trong không khí hội tụ.Một quả cầu lửa bỗng nhiên xuất hiện, hình thành với tốc độ rất nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt đã thành hình và gào thét xông tới Tiêu Y.Đây là hỏa cầu thuật phổ thông, nhưng không thể khinh thường uy lực của nó.Một khi bị đánh trúng, không chết cũng phải trọng thương.Tốc độ quả cầu lửa cực nhanh, thoáng một cái đã tới trước mặt Tiêu Y.Nhiệt độ cao khiến khuôn mặt nàng biến đổi, nàng vội vàng lùi lại kéo dài khoảng cách.Vào một khoảnh khắc bị quả cầu lửa nện vào mặt, trường kiếm hiểm lại càng hiểm chém quả cầu làm hai khúc.“Hô hô”Tiêu Y tái mét.Thấy chỉ một hỏa cầu thuật bình thường của mình đã có thể bức lui Tiêu Y.Trong lòng Trương Chính tự tin hơn nhiều.Tìm biện pháp đánh bại nha đầu này.Trương Chính đắc ý cười lạnh một tiếng, trào phúng một câu: “Còn tưởng ngươi lợi hại chừng nào chứ, thì ra cũng chỉ có mạnh miệng như sư huynh của ngươi.”“Xem chiêu!”Đắc thế không nhường người, Trương Chính lần nữa vận chuyển pháp quyết.Lập tức, mấy quả cầu lửa xuất hiện lao đến tấn công Tiêu Y theo hướng bao vây.Trương Tòng Long đang quan chiến nở nụ cười hài lòng.Gã ta rất hài lòng với biểu hiện của đệ đệ.Các đệ tử khác của Quy Nguyên Các thấp giọng xì xào.“Đối phương có trường kiếm tam phẩm và linh giáp tam phẩm, cận chiến không có tí ưu thế nào.”“Nếu thế còn không bằng kéo dài khoảng cách, sử dụng pháp thuật đối phó với nàng còn hơn.”“Không sai, tiểu nha đầu vừa mới Trúc Cơ, đương nhiên phương thức vận dụng linh lực không thể bằng Trương Chính sư huynh rồi.”“Dù nàng ta có dùng pháp quyết cũng không thể là đối thủ của Trương Chính sư huynh.”“Chúng ta thắng chắc rồi.”Trương Tòng Long âm thầm công nhận, không sai, chỉ cần cứ tiếp tục kéo dài như vậy, Tiêu Y hoàn toàn không phải đối thủ của Trương Chính.Trương Tòng Long nhìn sang Lữ Thiếu Khanh.Hừ, xem bây giờ ngươi có thể làm sao?Nhưng thấy Lữ Thiếu Khanh không hề bối rối, ngược lại vẫn chăm chú nhìn chằm chằm đống linh thạch.Tài nô!Trương Tòng Long thầm xem thường.Đúng lúc này, Tiêu Y hét lớn một tiếng: “Đừng có khinh người quá đáng. Xem ta đây.”“Thiên thạch đại triệu hoán thuật.”Một quả cầu lửa thật lớn xuất hiện trên trời, mang theo khói đặc cuồn cuộn, từ trên trời giáng xuống nhắm thẳng Trương Chính mà nện.Xem thanh thế, tựa như thiên thạch từ trên trời rơi xuống.Hạ Ngữ bên cạnh thấy vậy vẫn không đổi sắc, chỉ nhàn nhạt nhìn Lữ Thiếu Khanh một chút.Ánh mắt của nàng ý vị thâm trường.Thấy quả cầu thiên thạch vũ trụ này, nàng nhớ lại quả cầu lửa thật lớn hôm đó đã nhìn thấy.Chỉ một đòn, suýt nữa đã đánh tan một đòn của linh phù tứ phẩm có thể sánh với Nguyên Anh kỳ.Uy lực to lớn.Bây giờ đã được truyền cho Tiêu Y muội muội sao?Hạ Ngữ nhìn Lữ Thiếu Khanh, thầm nghĩ.Bảo sao hắn tự tin thể, không hề lo lắng Tiêu Y muội muội sẽ thua.Thì ra hắn đã chuẩn bị kỹ càng.Sau đó, Hạ Ngữ nhìn Trương Tòng Long.So với Lữ Thiếu Khanh, trong ba ngày này, dường như người của Quy Nguyên Các không chuẩn bị gì.Trương Chính không bổ sung thêm gì hết, chỉ có một thanh trường kiếm tam phẩm, tùy tiện xuất hiến, có thể không thua sao?Trương Tòng Long cũng ngạc nhiên nhìn quả cầu lửa trên trời cuồn cuộn rơi xuống.Cái thứ này là pháp quyết gì? Chưa từng nghe thấy.Mà Trương Chính thiếu chút nữa thì sợ tè ra quần.Đây cũng là hỏa cầu thuật sao?Sao lại lớn như thế?Vì sao mang lại cảm giác áp bách lớn đến thế?Chiêu này của Tiêu Y là cố tình dành cho gã ta, quả cầu lửa trên trời giáng xuống đã khóa chặt gã lại.Dù gã có trốn cũng không chắc đã trốn được.Biết mình trốn cũng vô dụng, Trương Chính nổi giận gầm lên một tiếng, dốc ra tất cả vốn liếng.Linh lực trong cơ thể vận chuyển, chớp mắt đã xuất hiện thêm vài quả cầu lửa nữa.Những quả cầu lửa này xuất hiện, suýt nữa đã ép khô linh khí trong cơ thể gã ta.“Cút đi cho ta!”Trương Chính hét lớn một tiếng, ký thác toàn bộ hy vọng vào số quả cầu lửa này.Mấy quả cầu lửa chen chúc phấn đấu quên mình bay thẳng lên trời nhắm tới quả cầu lửa to nhất kia.Ầm ầm ầm!Cả hai va chạm, nổ tung hết lần này đến lần khác.Khói đặc nổi lên bốn phía, hỏa diễm văng khắp nơi.Khói đặc tỏa ra che khuất cả bầu trời, không ai còn thấy nổi mặt trời nữa.“Ai nha!”Tiêu Y nhịn không được mà hô lên, quả cầu lửa khí thế hừng hực biến mất trong vụ nổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận