Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1701

Chương 1701Chương 1701
Doãn Kỳ không muốn thảo luận những chuyện khiến nàng ta buồn bực này với Lữ Thiếu Khanh nữa.
Ngược lại nàng ta Lữ Thiếu Khanh: "Ngươi không phải nói đến tìm hiểu tình báo sao? Sao đột nhiên xuất thủ rồi?"
Doãn Kỳ tưởng Lữ Thiếu Khanh muốn giả vờ làm gian tế trà trộn vào ma tộc này, kết quả, vừa ra tay xử lý ba Hóa Thần, dọa cho đám ma tộc sợ tè cả quần.
Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai, tiểu Hắc bay đến trên bả vai hắn, thân mật cọ cọ vào mặt hắn: "Không phải tìm hiểu xong rồi à? Tìm hiểu xong phải làm chuyện chính sự chứ."
"Chính sự cái gì?" Doãn Kỳ không hiểu. "Giết bọn hắn, đừng cho bọn hắn đi †ìm môn phái gây chuyện, bọn hăn không đi tìm môn phái gây chuyện, chưởng môn cũng sẽ không tìm ta gây chuyện."
Trong nháy mắt Doãn Kỳ hiểu ra dụng ý của Lữ Thiếu Khanh khi xuất thủ.
"Ngươi là muốn đến lợi dụng Luyện Hư kỳ chấn nhiếp ma tộc, không cho bọn hắn tiếp tục đi tới, không tiến công môn phái?"
Lữ Thiếu Khanh khen ngợi Doãn Kỳ: "Thông minh, vẫn là câu nói kia, ngươi không phải ngực to mà không có não."
"Ta muốn chém chết ngươi!" Doãn Kỳ rốt cuộc nhịn không được, cho dù Lữ Thiếu Khanh là Luyện Hư kỳ thì đã sao chứ?
Muốn chém thì vẫn phải chém.
Doãn Kỳ giơ cự kiếm hung hăng chém xuống Lữ Thiếu Khanh, nếu biết Lữ Thiếu Khanh là Luyện Hư kỳ, Doãn Kỳ dứt khoát không nương tay.
Trong chốc lát, kiếm quang nổi lên bốn phía, kiếm ý khuấy động, quét ngang hết thảy chung quanh.
"CMNI" Lữ Thiếu Khanh kinh hãi: "Ngươi điên rồi sao?"
Lữ Thiếu Khanh chỉ có thể thối lui ra sau, sau đó cảnh cáo nói: "Còn quậy, ta đánh ngươi khóc đấy!"
Doãn Kỳ tức giận đến nghiến răng, nhưng lại không thể làm gì.
Nàng ta khó chịu cắm cự kiếm trên mặt đất, hỏi: "Tiếp theo nên đi đâu?"
Lữ Thiếu Khanh nhìn hướng Đông Châu một chút, nói: "Đi Đông Châu xem thử đi."
"Đi Đông Châu? Làm gì?" Doãn Kỳ hiếu kì suy đoán: "Chẳng lẽ ngươi cũng muốn như ở đây, giết mấy tên Hóa Thần, trợ giúp Đông Châu sao?”
"Suy nghĩ nhiều." Lữ Thiếu Khanh rất muốn nói một câu ngực to mà không có não, nhưng nhìn thấy cự kiếm bên người Doãn Kỳ, vẫn cảm thấy không cần nhiều lời, hắn nói: "Ra ngoài cũng ra ngoài rồi, về nhanh như vậy dễ bị chưởng môn nói †a không làm việc."
"Coi như đi Đông Châu du lịch một chuyến đi."
Trên thực tế, Doãn Kỳ không chú ý tới ánh mắt khác thường của Lữ Thiếu Khanh.
Hành động của ma tộc có chút khác thường, khiến Lữ Thiếu Khanh theo cản năng cảm thấy không thích hợp.
Cho nên, hắn phải đi vài nơi xem thử có thể hiểu rõ ma tộc, hoặc nói là hiểu Thánh chủ rốt cuộc muốn làm gì. Lúc Lữ Thiếu Khanh và Doãn Kỳ lên đường có nghe được một tin, người Trung Châu đến rồi, là học sinh của học viện Trung Châu kia.
Doãn Kỳ trong nháy mắt kích động lên, học sinh học viện Trung Châu tới, có phải có nghĩa là Kế Ngôn và Tiêu Y cũng tới không?
Tính thời gian đã hai mươi năm không gặp rồi.
Doãn Kỳ vô cùng mong chờ: "Không biết Đại sư huynh thế nào?"
"Này, này, đừng có hoa sỉ như vậy."
Doãn Kỳ nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, hỏi: "Ngươi cảm thấy Đại sư huynh có thể giống ngươi, tiến vào Luyện Hư kỳ rồi không?"
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Ta làm sao biết, có lẽ vậy." Kế Ngôn còn lợi hại hơn cả hắn, Lữ Thiếu Khanh không cách nào suy đoán được thực lực của Kế Ngôn.
Doãn Kỳ lại nói: "Lỡ như Đại sư huynh vẫn chưa có đột phá Luyện Hư kỳ, ngươi có thể giúp ta đánh ngất xỉu huynh ấy, sau đó giao cho ta không?”
"Muốn làm gì?" Lữ Thiếu Khanh kinh ngạc: "Dưa hái xanh không ngọt, ngươi như vậy chỉ có thể đạt được thể xác huynh ấy, không chiếm được trái tim huynh ấy đâu."
Doãn Kỳ không nói nhảm: "Đến lúc đó, ta cho ngươi một trăm vạn viên Linh thạch."
Lữ Thiếu Khanh lập tức đổi giọng: "Kỳ thật, dưa bẻ sớm mặc dù không ngọt, nhưng cũng có thể giải khát."
"Yên tâm, chuyện này bao trên người ta, cam đoan sẽ tắm rửa huynh ấy sạch sẽ."
Gia tộc thế lực Đông Châu, môn phái nhiều vô số kể, không giống bên Tê Châu chỉ có thế lực độc đại Lăng Tiêu Phái, Song Nguyệt Cốc.
Ma tộc xâm lấn Đông Châu, trên đường đi diệt môn diệt phái vô số, tu sĩ, phàm nhân tử thương vô số.
Đối mặt với ma tộc tàn bạo như thế, các thế lực của Đông Châu phản ứng phải nhanh hơn so với Lăng Tiêu Phái, Song Nguyệt Cốc.
Lăng Tiêu Phái, Song Nguyệt Cốc Tề Châu vẫn còn có thể tạm thời ngồi im câu cá.
Còn thế lực lớn nhỏ Đông Châu thì không được như vậy, bọn hắn rất chóng nhanh liên hợp lại, thế lực lớn nhỏ liên minh, tạo thành liên quân để ngăn cản ma tộc xâm lấn. Hoàng thành, là tiền tuyến ngăn cản ma tộc của liên quân Đông Châu.
Lúc Lữ Thiếu Khanh và Doãn Kỳ đến đây thì phát hiện Hoàng thành không lớn này đã tụ tập hàng ngàn hàng vạn người.
Không ở được trong nội thành thì kết doanh ở ngoại thành, giống như đại doanh ma tộc, kéo dài ngàn vạn dặm.
Có thế lực thì kết doanh dàn xếp, một tấm lầu vải là xong, có thế lực thì lấy đất làm chiếu, trời làm chăn, môn nhân đệ tử trực tiếp lộ thiên ngồi xuống; cũng có thế lực kéo tới từng căn cung điện phòng ốc, khí thế hùng vĩ.
Thế lực lớn nhỏ hội tụ ở đây, vô cùng náo nhiệt, cờ xí thế lực nhiều vô số kể, đủ mọi màu sắc, Doãn Kỳ nhìn thấy mà hoa cả mắt.
Nhưng nhìn thấy lực lượng nhân tộc tụ lại cường đại như thế, Doãn Kỳ vẫn rất cao hứng: "Nhiều tu sĩ như vậy ở đây, ma tộc tới cũng phải đánh gãy vài cái răng nhỉ?"
Đầu hàng gì đó, tuyệt đối đừng làm.
Thần thức Lữ Thiếu Khanh quét qua, ở Hoàng thành có bảy tám đạo khí tức cường đại, mặc dù ẩn mà không phát, nhưng Lữ Thiếu Khanh có thể cảm thụ được kia là tồn tại Hóa Thần.
Nếu như hắn là Nguyên Anh: kỳ, khẳng định xoay người rời đi.
Nhiều Hóa Thần như vậy †ề tụ cùng một chỗ, đánh nhau, tất cả mọi người nơi này đều phải chết.
Nhưng mà, lúc này không giống ngày xưa, hắn hiện tại có thể có thực lực để người nơi này đều phải nhỏ giọng trò chuyện với hắn.
Chỉ cần lộ ra thực lực, hắn có thể đi ngang ở Hoàng thành. Nhưng, Lữ Thiếu Khanh tới đây không định thể hiện uy phong, hắn nói với Doãn Kỳ: "Sau khi vào thành, thu liễm tính tình của ngươi, đừng hơi một tí là muốn chém người, biết không?"
"Chúng ta phải khiêm tốn làm việc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận