Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1044. Nhân tộc yêu nghiệt thực sự (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNói xong lời cuối cùng, Mộc Vĩnh im lặng, thở dài một tiếng: "Cho dù là người ta muốn tìm, nhưng dưới tình huống này cũng trốn không thoát. Haiz, Thánh tộc..."Lúc này, truyền đến tiếng kinh hô của các tu sĩ Thánh tộc.Mộc Vĩnh ngẩng đầu, nhìn thấy trên người Kế Ngôn xuất hiện mấy vệt máu tươi.Cuối cùng Kế Ngôn cũng không ngăn cản được tấn công của Kiếm Ngũ, lại một lần nữa bị thương, mà vào lần này, hắn ta còn bị thương nặng hơn trước.Thấy tấn công của mình có hiệu quả, Kiếm Ngũ đắc ý cười rộ lên: "Nhân loại, ta xem ngươi còn có thủ đoạn gì?""Đại thế đã mất!""Đại cục đã định!""Kế Ngôn chết chắc rồi!""Hắn ta không nhấc nổi sóng gió gì.""Nhân tộc, chung quy vẫn là bại tướng dưới tay Thánh tộc chúng ta."Đông đảo tu sĩ Thánh tộc nhao nhao mở miệng.Đối với thế cục như vậy, bọn họ cũng cảm thấy không còn có thể có thay đổi gì.Thắng lợi của Kiếm Ngũ đã định.Kế Ngôn không nói gì, đối mặt với tấn công của Kiếm Ngũ, hắn ta vẫn chính diện nghênh đón, lấy cứng chọi cứng.Cho dù vết thương trên người hắn ta tăng nhiều, thương thế tăng thêm, hắn ta cũng chưa từng lui về phía sau."Uỳnh!"Hai thanh trường kiếm đụng nhau, cường độ cực mạnh vọt tới, linh lực cực lớn giống như đao nhỏ lưu lại vài vết thương ở trên người Kế Ngôn."Không biết tự lượng sức mình!”"Tự tìm đường chết!"Kiếm Ngũ cười lạnh không thôi: "Nếu ngươi đã muốn lên đường như vậy, để ta tiễn ngươi một đoạn đường!"Kế Ngôn bỗng nhiên mở miệng: "Được rồi!"Lời nói của Kế Ngôn khiến Kiếm Ngũ sửng sốt một chút, nhưng mà rất nhanh, ông ta cười ha ha: "Ngươi còn có thủ đoạn gì cứ việc sử dụng đi!""Như ngươi mong muốn!"Giọng nói lạnh nhạt lạnh lùng của Kế Ngôn vang lên, Vô Khưu kiếm trong tay chợt lóe, Vô Khưu đứng trên kiếm...Vô Khưu mím cái miệng nhỏ nhắn, xuất hiện một cách uy phong lẫm liệt.Giống như Kế Ngôn thu nhỏ."Kiếm linh!"Ánh mắt Mộc Vĩnh trở nên ngưng trọng.Trường kiếm có được kiếm linh có thể phát huy ra thực lực của chủ nhân tốt hơn, tương đương với một máy tăng phúc cường đại.Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Kế Ngôn có thể đại chiến lâu như vậy với Kiếm Ngũ.Vô Khưu kiếm ở trong tay Kế Ngôn đã chiếm không ít công lao.Biểu cảm của Mộc Vĩnh nghiêm túc mấy phần, có phải là Kế Ngôn có tuyệt chiêu không?Chỉ thấy Kế Ngôn nhẹ nhàng vung ra một kiếm.Nhẹ nhàng như nước, vô cùng tùy ý.Không ít tu sĩ Thánh tộc thấy thế, nhịn không được cười ha ha."Còn tưởng rằng có tuyệt chiêu gì chứ.""Nhẹ nhàng chẳng có gì cả, chơi trò chơi gia đình sao?""Một kiếm ta tiện tay đánh ra đều lợi hại hơn nhiều so với một kiếm này của hắn ta..."Nhưng mà ngay sau đó, lời nói của tất cả mọi người đều bị nghẹn ở cổ họng.Trong mắt bọn họ, hết thảy trước mắt đều thay đổi.Vô Khưu kiếm đột nhiên lóe lên ánh sáng mãnh liệt, hóa thành một kiếm kinh thiên.Một kiếm phá nát hư không.Một kiếm quang tựa như xuyên qua sông dài thời không xuất hiện, vô số thế giới giống như đều nhao nhao vỡ nát ở dưới một kiếm này, hóa thành bụi bặm trong hư không.Một kiếm này giống như một kiếm Cửu Thiên Kiếm Thần tự mình hạ phàm chém ra.Một kiếm hủy diệt vạn vật.Một kiếm tàn sát trăm vạn sinh linh."Phụt!"Vô số Thánh tộc nhao nhao hộc máu, những người mà thực lực không đủ nhao nhao hộc máu, kêu la thảm thiết.Một kiếm huyền diệu này của Kế Ngôn không phải là thứ những tu sĩ Thánh tộc này có thể nhìn thấy.Chỉ với một kiếm này đã khiến vô số tu sĩ Thánh tộc dưới Kết Đan kỳ hộc máu, thậm chí ngã xuống."Đừng nhìn, không thể nhìn!"Có người vội vàng hô to.Một kiếm này, cho dù là người cảnh giới Nguyên Anh cũng không dám nhìn nhiều.Đàm Linh chỉ nhìn vài lần liền vội vàng dời ánh mắt, không dám nhìn tiếp.Nếu còn nhìn tiếp, nàng ta sợ đạo tâm của mình không ổn định.Về phần hai tỷ đệ Thời Cơ, Thời Liêu, thực lực của bọn họ còn yếu hơn so với Đàm Linh, bọn họ đã sớm dời ánh mắt đi, cúi đầu, không dám nhìn nhiều.Một kiếm này quá kinh khủng.Chỉ cần nghe tiếng kêu thảm thiết của tu sĩ Thánh tộc xung quanh liền có thể biết một kiếm này đáng sợ như thế nào."Đây, đây là át chủ bài của Kế Ngôn đại nhân sao?"Thời Liêu kích động cả người phát run.Quả nhiên là thần tượng của mình, thực lực quá mạnh, mạnh đến mức mình không thể tin được.Một kiếm này, có ai chém ra được chứ?Tiêu Y ngẩng đầu, nàng có thể nhìn kiếm này, hai mắt nàng mê mang.Một kiếm này không tạo thành thương tổn đối với nàng.Cái miệng nhỏ nhắn của Tiêu Y mở thật to, mặc dù nàng xem không hiểu, nhưng tiềm thức và tiếng kêu thảm thiết của những tu sĩ Thánh tộc kia đã nói cho nàng biết.Một kiếm này của Đại sư huynh rất ghê gớm.Tuyệt đối vượt quá sức tưởng tượng của bất cứ ai."Đây chính là Đại sư huynh của ta!"Tiêu Y thì thào tự nói, vẻ mặt tràn đầy kiêu ngạo.Lúc này Mộc Vĩnh đã không muốn nói chuyện, hắn ta là người duy nhất ở đây ngoại trừ Tiêu Y có thể nhìn được một kiếm này.Biểu hiện của Kế Ngôn một lần lại một lần đổi mới nhận thức của hắn ta.Cuối cùng, thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một câu: "Trời ơi!"Mạnh mẽ vô địch, tuyệt đối không phải thư Nguyên Anh kỳ có thể hiểu thấu.Mà Kiếm Ngũ trực tiếp đối mặt một kiếm này, thì bị dọa đến râu tóc đều dựng thẳng.Da đầu Kiếm Ngũ tê dại, một kiếm này, ông ta không nhìn thấu, thần bí khó lường, cao thâm không hiểu, một kiếm này mang cho ông ta cảm giác tử vong.Kiếm Ngũ muốn chửi má nó, đây thật sự là Nhân tộc sao?Thật sự là Nhân tộc gầy yếu không chịu nổi mà tổ tông tương truyền sao?Đây là chiêu thức mà Nhân tộc có thể lĩnh ngộ sao?Nói đùa cái gì vậy.Kiếm Ngũ muốn trốn, nhưng ở trong cảm giác của ông ta, một kiếm này giống như chiếm cứ toàn bộ thế giới.Dưới một kiếm này, thế giới đều muốn hủy diệt, ông ta trốn tới chỗ nào cũng không thoát. Hết chương 1044.

Bạn cần đăng nhập để bình luận