Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 698 -



Chương 698:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmKhố Tu Thần kinh ngạc: “Cần, gia gia xuất thủ sao?”Gia gia, là lão tổ Khố gia trong miệng bọn hắn, Khố Lê, lớn hơn bọn hắn hai bối phận, là định hải thần châm của Khố gia.Khố gia hôm nay là nhờ đích thân Khố Lê đánh giết được.Khố Lê đã rất ít khi xuất hiện, bế quan mấy chục năm, muốn tiến thêm một bước.Đây là chuyện trên dưới Khố gia đều biết, một khi đột phá, Khố gia sẽ càng thêm cường đại.Cho nên Khố Tu Thần thân là gia chủ chần chờ, không quá đồng ý với biện pháp này.Hết thảy phải lấy lợi ích Khố gia làm đầu.Nhưng Kế Ngôn không thể không giết.Về tư, Kế Ngôn giết nhi tử lão, đây là nhi tử duy nhất của lão, cũng là hi vọng tương lai của Khố gia.Lần này cho hắn ta dẫn người đi đồ diệt Úc tộc, hoàn thành nhiệm vụ Thánh địa để được Thánh địa ban thưởng, nói không chừng còn có thể tiến vào Thánh địa.Lão chưa từng nghĩ, một nhiệm vụ đơn giản như vậy lại thành tác mệnh phù của con lão.Mối thù giết con, nhất định phải báo.Về công, Kế Ngôn giết nhi tử của lão, đánh bại, đả thương Khố Tu Ma, không giết Kế Ngôn, Khố gia không mặt mũi lăn lộn ở đây.Lúc đó người đến khiêu chiến Khố gia cũng sẽ càng ngày càng nhiều, sẽ dao động căn cơ Khố gia, nhưng vẫn chưa đến mức nhờ lão tổ Khố gia xuất động.Chỉ khẽ động, sự suy yếu của Khố gia cũng sẽ khiến người ta nhìn ra.Cho nên, Khố Tu Thần cắn răng: “Treo thưởng đi, để người ta đi giết hắn, ai lấy được đầu hắn thưởng trăm vạn linh thạch, một bình đan dược ngũ phẩm, một kiện pháp khí ngũ phẩm, để người ta tìm hắn gây sự xem xem thế nào rồi lại nghĩ cách đối phó hắn.”Hàn Tinh hoàn cảnh ác liệt, thổ địa cằn cỗi, kém xa tổ địa.Nơi này cái gì cũng thiếu, linh thạch, vật liệu, pháp khí đều thiếu.Đại gia tộc, thế lực lớn còn dễ nói.Với tán tu mà nói càng nghèo đến đáng thương, rất nhiều tán tu Nguyên Anh kỳ trong tay đều không có mấy viên linh thạch, về phần đan dược và pháp khí đã ít lại càng ít.Người Thánh tộc dùng nhục thân để chiến đấu, không đơn giản là vì cơ thể bản thân cường hãn, phần nhiều là vì không đủ vũ khí pháp khí, chỉ có thể tay không tấc sắt ra trận.Một khi treo thưởng của Khố gia tuyên bố trong thành lập tức sẽ gây nên sóng to gió lớn, con mắt vô số tu sĩ sẽ đỏ lên.Tu sĩ của tất cả các cảnh giới đều sẽ lần lượt xuất động, đi tìm Kế Ngôn để đánh bại.Còn Kế Ngôn bên này mang người tiếp tục xuất phát về phía Đan Âm thành, nhưng chưa được bao xa thì hắn ta đã gặp phải các tu sĩ ma tộc từ Đan Âm thành ra tìm kiếm.“Ngươi chính là tội phạm Khố gia truy nã?”Có vài tán tu ma tộc vây quanh Kế Ngôn, nhìn Kế Ngôn như thấy được vàng, đôi mắt phát ra quang mang tham lam.Kế Ngôn hơi làm trầm tư, liền biết chuyện gì xảy ra.Xem ra người Khố gia không dám tới đánh nhau với hắn ta mà khiến người khác tới tìm hắn ta gây rắc rối.Nhu nhược.Trong lòng Kế Ngôn âm thầm khinh bỉ.Mấy ma tộc vây quanh trước mặt Kế Ngôn thực lực cao thấp không giống nhau, có Kết Đan kỳ, có Trúc Cơ kỳ, còn có cả một Luyện Khí kỳ.Nhìn thấy bọn hắn, trong lòng Kế Ngôn cạn lời, xem ra Khố gia không nói ra thực lực thật sự của hắn ta rồi.Nếu không sao những ma tộc này dám tới tìm hắn ta gây phiền phức.Đối với loại nhân vật này, Kế Ngôn chẳng thể khơi dậy chút hứng thú gì, cũng chẳng muốn xuất kiếm, thản nhiên nói: “Nhanh chóng thối lui, các ngươi không phải là đối thủ của ta.”Nói xong, khí tức bộc phát.Tán tu ma tộc cầm đầu nghe xong lời của Kế Ngôn lập tức cười lạnh không ngừng, vừa định nói gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi.Khí tức của Kế Ngôn bộc phát khiến mấy tên ma tộc bọn hắn cảm nhận được thực lực của Kế Ngôn.Áp lực như núi lớn khiến bọn hắn quỳ phịch một tiếng trên mặt đất, thân thể run rẩy, lắp ba lắp bắp hỏi nói: “Nguyên, Nguyên Anh kỳ?”Hù chết mấy người bọn hắn rồi.Bọn hắn vốn tưởng rằng mạnh nhất cũng chỉ Kết Đan kỳ, không ngờ lại là loại tồn tại Nguyên Anh kỳ này.Mấy tán tu ma tộc lập tức lần lượt dập đầu cầu xin tha thứ, kêu to có mắt không biết Thái Sơn, mạo phạm Kế Ngôn.Kế Ngôn lười xuất thủ với mấy tán tu này, quát to một tiếng: “Cút!”Mấy tên ma tộc như được đại xá, tè ra quần, có thể chạy bao xa liền chạy bấy xa.Sau đó, Kế Ngôn không ngừng gặp người tới tìm hắn ta, mà thực lực của hắn ta cũng dần được truyền ra.Cuối cùng tất cả ma tộc đều biết, mục tiêu Khố gia treo thưởng là một vị Nguyên Anh kỳ.Sau khi không ít ma tộc mắng Khố gia hèn hạ vô sỉ, đối mặt với phần thưởng kếch xù của Khố gia, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.Đi gây phiền phức một vị Nguyên Anh kỳ, có chết cũng chỉ chết vô ích.Mặc dù vị Nguyên Anh kỳ này đến bây giờ vẫn chưa đại khai sát giới, ma tộc đi tìm hắn ta gây sự chỉ bị hắn ta dọa đi, không giết người, quả thực trong Thánh tộc đây là hạng người lương thiện nhất rồi.Nhưng sự lương thiện này không phải lúc nào cũng y nguyên như vậy, thực sự chọc giận hắn ta, có chết cũng chỉ chết vô ích.Có ma tộc từ bỏ, không dám đi gây sự với Kế Ngôn.Nhưng cũng có ma tộc không hề từ bỏ.Trong tay bọn họ không đủ để đối phó với Kế Ngôn cho nên liền dời ánh mắt sang người bên cạnh Kế Ngôn.Tiểu Hầu Tử kia không tính, bên cạnh Kế Ngôn còn có một tiểu nha đầu.Không ít ma tộc bắt đầu nghĩ, phải chăng có thể bắt đầu chút gì đó từ tiểu nha đầu bên cạnh Kế Ngôn.Vài ngày trôi qua, Kế Ngôn chợt phát hiện ma tộc bên cạnh dần dần nhiều lên.Có rất nhiều ma tộc đi theo chung quanh hắn ta, bọn hắn hoặc giám thị, hoặc hiếu kì, hoặc có mục đích khác.Sau khi biết thực lực Kế Ngôn, tạm thời không ai dám đến gây sự với Kế Ngôn, bọn hắn chỉ đi theo bên cạnh Kế Ngôn từ xa, nhìn chằm chằm Kế Ngôn từ xa.Chung quanh đều có.Bọn hắn chỉ đi theo, lại không cố ý đến gây phiền toái cho mình nên Kế Ngôn cũng chẳng thể làm gì bọn hắn.Cuối cùng Kế Ngôn dứt khoát không để ý tới, mang theo Úc Mộng và tiểu viên hầu tiếp tục đi về phía Đan Âm thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận