Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2070

Chương 2070Chương 2070
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Trẻ con vô tri, đang nói hươu nói vượn cái gì!” Có người lập tức xuất hiện, là trưởng lão Hổ tộc, bóng dáng ác hổ như ẩn như hiện, khí thế ép người.
Mâu thuẫn giữa tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú cả thiên hạ đều biết, sao có thể có sứ giả chung chứ?
“Haha, trẻ con từ đâu tới đấy?” Trưởng lão Hổ tộc cũng xuất hiện.
“Tưởng Kỳ thành chúng ta dễ khi dễ à?” Trưởng lão Viên tộc cũng xuất hiện. Tuy nhiên sau một khắc, có người nhận ra thân phận của mấy người Lữ Thiếu Khanh, nhao nhao nói với bọn hắn. “Là các ngươi?” Biểu cảm của Luyện Hư kỳ xuất hiện trở nên cổ quái.
“Tiểu tử, ngươi đến đây là muốn làm gì?” Trưởng lão Hồ tộc gầm thét một tiếng. Trước đó Hồ Yên đưa nhóm Lữ Thiếu Khanh trở về, kết quả giết chết vương tử Khuyển tộc, suýt chút nữa dẫn tới mâu thuẫn hai tộc, hồ ly bọn hắn suýt chút nữa bị chó cắn. Cho nền trên dưới Hồ tộc không hề có bất kỳ hảo cảm gì với Lữ Thiếu Khanh.
Hổ tộc và Viên tộc cũng ép tới, ánh mắt lạnh lẽo, sát khí ngất trời.
Ba Luyện Hư kỳ tản mát ra áp lực cường đại khiến tất cả mọi người trong Kỳ thành câm như hấn, thở cũng
không dám thở nhiều.
Mà người Khuyển tộc đến bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện. Lữ Thiếu Khanh hừ lạnh một tiếng: “Nhìn cho thật kỹ đây là cái gì?” Lữ Thiếu Khanh đưa Lưu Ảnh Thạch ra, khi nhìn thấy hình ảnh tộc các trưởng tộc, các trưởng lão Phi Cầm và tộc Tẩu Thú đang tụ tập với nhau trên đó.
Ba vị Luyện Hư kỳ trợn tròn mắt.
Chuyện gì xảy ra?
Trước đó đại địa chấn động phải chăng liên quan đến bọn hắn?
Thế giới này thế nào?
Sau khi Lữ Thiếu Khanh để bọn hắn nhìn thấy rõ ràng liền lạnh lùng nói: “Khuyển tộc cấu kết với Xương Thần muốn diệt tuyệt yêu tộc.” “Tộc Phi Cầm cùng tộc Tẩu Thú đã liên hợp lại, ngày sau yêu tộc sẽ nhất thống.”
“Lần này tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú cử ta làm đại diện đến đây diệt Khuyển tộc, các ngươi, hẳn là không muốn diệt toàn bộ yêu tộc chứ?” Một cái mũ chụp xuống, áp lực của ba vị trưởng lão Luyện Hư kỳ tăng mạnh.
Đối với lời của Lữ Thiếu Khanh, bọn hắn bán tín bán nghi.
Dù sao người của tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú tập hợp với nhau, nhìn thế nào cũng không bình thường.
Hiện tại bọn hắn hận không thể đi tìm tộc trưởng của mình để hỏi rõ ràng chuyện gì xảy ra.
Khoảng cách quá xa, bên Thận cốc xảy ra chuyện gì còn chưa truyền về chỗ này của bọn hắn.
Thấy ba người trầm mặc không nói, Lữ Thiếu Khanh lại nói: “Lần này ta tới chủ yếu là vì Khuyển tộc, sẽ không ra tay với các ngươi, các ngươi cứ yên tâm đi.”
“Không tin, các ngươi có thể bảo Toàn Phụng Nhật ra đây, hỏi thử sẽ biết ngay.”
“Toàn Phụng Nhật?”
Trưởng lão ba tộc sửng sốt: “Không phải hắn đi Thận cốc rồi sao?”
“Hắn cấu kết Xương Thần, đã bị giết, tuy nhiên phân thân vẫn còn, các ngươi đi hỏi một chút chẳng phải sẽ rõ sao?” Trưởng lão ba tộc liếc nhau, đều nhìn thấy sự kinh nghi trong mắt đối phương. Chuyện trước mắt đối với bọn hắn có tính đả kích rất lớn. Tộc Phi Cầm và tộc Tẩu Thú liên thủ từ khi nào rồi? Xương Thần là gì?
Khuyển tộc là phản đồ sao? Tên trước mắt là sứ giả của hai đại trận doanh sao?
Mình ngăn cản, có thể mang đến phiần phức cho gia tộc không? Có khiến tộc trưởng khó xử không?
Hết thảy đều khiến đầu óc ba người hồn loạn.
Cuối cùng, ánh mắt ba người giao lưu với nhau, đồng ý với cách nói của Lữ Thiếu Khanh. “Toàn Phụng Nhật, ra đây gặp một lần đi.”
Toàn Phụng Nhật xuất hiện, xuất hiện cùng còn có hai vị trưởng lão Khuyển tộc khác. Ánh mắt ba người phun lửa, nhìn Lữ Thiếu Khanh như nhìn thấy kẻ thù giết cha, hận không thể lập tức nhào tới giết chết Lữ Thiếu Khanh. “Đáng chết!” Toàn Phụng Nhật gào thét: “Ngươi đáng chết!”
Trạng thái của Toàn Phụng Nhật không tốt, chủ thân bị diệt, hắn ta đang sống trên phân thân, cần tiêu hao năng lượng rất lớn. Bây giờ có thể phát huy chiến đấu không bằng một nửa lúc toàn thịnh.
Chỉ có yên ổn dưỡng thương mới có thể khôi phục hoàn toàn thực lực.
Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc, chỉ vào Toàn Phụng Nhật nói với trưởng lão ba tộc: “Các ngươi hỏi hắn thử xem, ta nói có sai không?”
Ánh mắt ba người rơi lên người Toàn Phụng Nhật/ Toàn Phụng Nhật cắn răng: “Giả.”
“Thầ đi!” Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Toàn Phụng Nhật quát: “Ngươi thề, nói tộc trưởng các không ngươi phản bội yêu tộc, không tính mang người đi làm tế phẩm cho Xương Thần đi.”
“Ngươi dám thề như vậy, ta lập tức quay đầu đi.”
Toàn Phụng Nhật sắp nghiến nát răng rồi.
Hắn ta phẫn hận nói: “Khuyển tộc ta không phản bội tộc Tẩu Thú.”
“Các ngươi muốn ra tay với Khuyển tộc ta thì cứ tới đi, chúng ta sẽ cho các ngươi biết sự lợi hại của Khuyển tộc chúng ta.” Thái độ của Toàn Phụng Nhật như vậy khiến trưởng lão ba tộc trong lòng đã có đáp án. Bọn hắn không phải trẻ con, bọn hắn là lão hồ ly, đã sớm có một đôi Hỏa Nhãn Kim Tỉnh.
“Toàn huynh, ngươi.” Trưởng lão Hổ tộc Vương Phi Xích có quan hệ tốt với Toàn Phụng Nhật, hắn ta thở dài một tiếng.
Toàn Phụng Nhật cắn răng: “Các ngươi đừng để bị hắn lừa.”
Lữ Thiếu Khanh lập tức thầ: “Ta có thể thề, Toàn Diệu phản bội tộc Tẩu Thú.”
Cao thấp đã thấy rõ.
Trưởng lão ba tộc lập tức nghiêng về phía Lữ Thiếu Khanh.
Ba người nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh lại thêm một mồi lửa: “Người Toàn Diệu bọn hắn đưa đi đã chết hết, chỉ còn lại Toàn Phụng Nhật chạy về.”
“Bọn hắn đã bị liên thủ tiêu diệt.”
Trưởng lão ba tộc trong lòng chấn động, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén. Cộng thêm có Lưu Ảnh Thạch, bọn hắn đã tin tưởng Lữ Thiếu Khanh, Vương Phi Xích nói với Lữ Thiếu Khanh: “Công tử, ngươi định xử lý như thế nào?”
Bộ dạng tiếc hận ban nãy đã sớm biết nhất.
Toàn Phụng Nhật thấy rõ, đau lòng, cơ hữu phản bội rồi, hắn ta gầm hét lên: “Đáng chết, đám khốn kiếp các ngươi, Khuyển tộc ta không đội trời chung với các ngươi.” “Muốn đối phó Khuyển tộc chúng ta, tới đi.” Sau khi nói xong, mang người trở về Khuyển tộc, không bao lâu, bên trong quang mang lấp lánh, đại trận mở ra, dự định dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Với những gì Khuyển tộc đã xây dựng trong nhiều năm tại Kỳ thành, hắn ta có lòng tin này.
Lữ Thiếu Khanh không kìm được lắc đầu thở dài, lộ ra vẻ bi thương: “Haizz, Khuyển tộc chấp mê bất ngộ, tim ta đau quá.”
Tiêu Y âm thầm cười trộm, Nhị sư huynh bắt đầu đóng kịch. Trưởng lão ba tộc không có vẻ mặt bi thương, ngược lại có mấy phần sát ý.
“Công tử, nếu Khuyển tộc phản bội yêu tộc, đáng chém!”
“Không sai, giết bọn hắn, không thể bỏ qua bất kỳ một phản đồ nào.”
Mấy năm gần đây Khuyển tộc không được lòng người, ba tộc có cơ hội chắc chắn sẽ không buông tha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận