Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 631 - Yêu thú rút lui (tt)



Chương 631: Yêu thú rút lui (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmBị thương đương nhiên là bị thương, nhưng còn không đến mức bị thương nặng như vậy.Thấy Lữ Thiếu Khanh như vậy, Tiêu Y vội vàng chạy tới: "Nhị, Nhị sư huynh, huynh không sao chứ?"Tiêu Y gấp đến độ mắt đỏ bừng, nước mắt bắt đầu đảo quanh, trong lòng nàng hận con quái điểu này muốn chết.Con chim thối này thật đáng ghét, nhất định phải nhổ lông nó, lấy cánh nó làm cánh chim nướng.Tiểu Hồng nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh như vậy, cũng vội vàng bay tới, líu ríu kêu.Sau đó lại bay trở về trên cây ngô đồng, chỉ vào con quái điểu kia kêu, thanh âm bén nhọn, lộ ra sự tức giận.Trong mắt quái điểu hiện lên một tia bất mãn, đương nhiên, bất mãn này là nhằm vào Lữ Thiếu Khanh.Nó nhìn Lữ Thiếu Khanh: "Tiểu tử nhân loại, đừng giả bộ nữa."Lữ Thiếu Khanh bị thương nghiêm trọng hay không nghiêm trọng, giấu được người khác chứ không giấu được nó.Lữ Thiếu Khanh vẫn giả bộ suy yếu, cố ý miễn cưỡng cười: "Tiền bối uy vũ, tiền bối thiên hạ vô địch, ta tuyệt đối không phải đối thủ của tiền bối. Có làm gì không đúng, mong tiền bối thứ lỗi."Ta đắc tội với ngươi chỗ nào, ngươi nói đi, hiện tại ta sẽ sửa, về sau thì không chắc.Không phải chỉ là muốn đào cây ngô đồng thôi sao? Bản thân ngươi cũng không có khắc tên lên, ai mà biết thứ này là của ngươi chứ?Quái điểu dường như lười nói thêm gì, nó chỉ vào Lữ Thiếu Khanh nói: "Lần này tốt nhất ngươi nên sử dụng toàn bộ thực lực."Lữ Thiếu Khanh giận dữ, còn tới nữa?Lữ Thiếu Khanh cố ý ho một tiếng, giọng nói vô cùng suy yếu: "Tiền bối, ta đã vô lực tái chiến.""Vậy ngươi đi chết đi."Quái điểu không nói hai lời, vung cánh lên, lại phát động công kích với Lữ Thiếu Khanh.Công kích lần này còn mãnh liệt hơn so với vừa rồi, linh lực mạnh mẽ bộc phát lần nữa, giống như là một đợt nước lũ, phô thiên cái địa gào thét mà tới."Ngươi tốt nhất nên sử dụng toàn lực, nếu để cho ta biết ngươi còn dám giữ lại chút nào, ta sẽ giết tất cả các ngươi."Lời nói của quái điểu khiến mọi người xung quanh sửng sốt, không thể nào, vừa rồi Lữ Thiếu Khanh còn giữ lại thực lực sao?Thiều Thừa giậm chân mắng chửi người: "Tiểu tử vô liêm sỉ, muốn chết sao?"Ung Y đã không biết nói cái gì cho phải.Quả nhiên là một tên tiểu tử hỗn đản, dưới tình huống như vậy mà còn dám nương tay, là ghét bỏ mình chết không đủ nhanh sao?Lời nói lạnh như băng của quái điểu truyền tới, khiến Lữ Thiếu Khanh âm thầm kêu khổ, đồng thời trong mắt hiện lên một tia ác ý.Đến lúc này, không có cách nào che dấu thực lực nữa.Một đôi mắt chim của con chim này nhìn được đến tận quần lót của hắn. Nếu đã như vậy, vậy liều mạng đi.Lữ Thiếu Khanh đồng thời truyền âm cho Ung Y và Thiều Thừa, tiếp theo hắn hô to một tiếng: "Xem chiêu!"Thực lực cảnh giới Nguyên Anh ba tầng bộc phát mà không hề giữ lại chút nào, linh lực mạnh mẽ rót vào bên trong Mặc Quân kiếm, sử dụng Ly Hỏa Kiếm Quyết.Ly Hỏa Phần Thiên!Kiếm ý đen trắng hóa thành hỏa diễm trong phút chốc mãnh liệt cuồn cuộn, rít gào mà ra, phô thiên cái địa, bao phủ nơi này, giống như Hắc Bạch Vô Thường thúc hồn đòi mạng từ địa phủ mà đến.Trong mắt quái điểu hiện lên một tia dị sắc, đợt kiếm ý này không tệ.Nhưng mà, cũng chỉ là không tệ mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận