Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 968. Hàng lởm? (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrên mặt Thôi Chương Minh tràn đầy đắc ý, cười ha ha: "Thứ không chịu nổi một kích."Còn tưởng rằng lợi hại như nào, chẳng qua là một tên khoác lác thôi.Chẳng qua một tát đập chết hắn thì cũng quá tiện nghi cho hắn đi.Thôi Chương Minh bên này đang thở dài, bỗng nhiên lão biến sắc.Một lực lượng cực mạnh phản chấn mà đến, lực lượng to lớn, giống như sóng lớn cuồn cuộn mà đến.Thôi Chương Minh kinh hãi, vội vàng vận chuyển linh lực hóa giải.Thôi Chương Minh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.Ngẩng đầu nhìn lên, Lữ Thiếu Khanh đã lặng lẽ xuất hiện trước mặt lão.Tựa như cú vọ lặng lẽ ẩn hiện trong đêm tối, khiến người ta khó lòng phòng bị.Thôi Chương Minh kinh hãi, sao có thể nhanh như vậy?Lữ Thiếu Khanh nhếch miệng cười với Thôi Chương Minh, đánh ra một quyền.Hắn muốn thử xem lực lượng của mình rốt cuộc lớn bao nhiêu.Cho nên không giữ lại bất kỳ cái gì, một quyền dốc toàn lực mà đánh ra.Một quyền này tựa như một đấm của thần ma, xung quanh tuôn ra từng tia chớp màu đen thật nhỏ, mang theo uy thế ngập trời đánh vào ngực Thôi Chương Minh.Thôi Chương Minh vội vàng, chỉ có thể dùng che tay phải trước ngực, cố gắng ngăn cản một quyền này của Lữ Thiếu Khanh."Uỳnh!"Một tiếng nổ thật lớn, đinh tai nhức óc.Thôi Chương Minh cảm giác lực lượng kia đã đánh gãy xương tay lão, lại đánh mạnh vào ngực lão."Phụt!"Thôi Chương Minh phun một ngụm máu tươi, bay ngược mấy dặm, nặng nề rơi xuống đất.Một màn này cũng làm đám người Đàm Linh, Thôi Thanh vây xem sợ ngây người.Tên khốn này, mạnh như vậy sao?Đàm Linh có chút hoài nghi tất cả những gì mình nhìn thấy.Quá giả dối đi.Thôi Thanh và tộc nhân của nàng ta cũng đứng ngây tại chỗ, đây chính là trưởng lão Thôi gia, là thúc tổ, thành danh đã lâu mà.Có phải bị người đoạt xác, đổi thành một người khác hay không vậy?Lữ Thiếu Khanh cũng có chút giật mình, thu quyền mà đứng, nhìn Thôi Chương Minh chật vật, nói thầm: "Hàng lởm sao?"Cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy, trưởng lão ngoại môn Thánh Địa, trưởng lão Thôi gia, đệ đệ của người đứng đầu Nguyên Anh, có những danh hiệu này hẳn là rất lợi hại mới đúng.Cho nên Lữ Thiếu Khanh không dám khinh thường, dù sao hiện tại hắn vừa mới tiến vào Nguyên Anh tầng sáu, còn thấp hơn một cảnh giới nhỏ so với Thôi Chương Minh.Nhưng sau một quyền này, Thôi Chương Minh đã bị đánh bay.Nếu không phải hàng lởm, thì cũng không thể kém nhiều như vậy chứ?Có chút khó khăn.Lữ Thiếu Khanh vò đầu bứt tai, tiếp tục như vậy không có lợi cho kế hoạch của mình.Suy nghĩ một chút, Lữ Thiếu Khanh quát Thôi Chương Minh: "Tốt xấu gì cũng là người đứng thứ hai trong Nguyên Anh, xuất ra chút thực lực được không? Không nên thấy ta còn trẻ đã buông lỏng, đây cũng không phải là thói quen tốt, lên đến chiến trường, rất dễ dàng bị người đánh chết. Đến đây đi, xuất ra thực lực chân chính của ngươi, đừng để ta coi thường ngươi."Thôi Chương Minh bên này bị Lữ Thiếu Khanh đánh trúng, một quyền này làm cho lão cảm thấy giống như Thánh Sơn nện vào người, suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh.Lão cắn chặt miệng mình, tận lực không để cho mình phát ra tiếng kêu đau đớn, cũng không để cho mình ngất đi.Nếu bị một quyền đánh bất tỉnh, lão tự tìm một chỗ đào hố chôn mình là được.Bên này lão thật vất vả mới hòa hoãn lại khẩu khí, Lữ Thiếu Khanh lại đã nối gót mà đánh, lực sát thương còn lớn hơn so với một quyền vừa nãy.Thôi Chương Minh ngay lập tức trở nên đỏ bừng...Lời nói của Lữ Thiếu Khanh giống như sao Hỏa trong nháy mắt đốt cháy lửa giận của Thôi Chương Minh.Thôi Chương Minh xông lên bầu trời, khí tức cực mạnh bộc phát, tóc lão bay múa đầy trời, cho dù cách mấy dặm, cũng có thể cảm nhận được lửa giận ngập trời của lão.Hai mắt Thôi Chương Minh đỏ ngầu, phẫn nộ gầm lên: "Chết tiệt, ngươi đi chết đi."Thôi Chương Minh phẫn nộ vươn tay phải ra, linh lực trong cơ thể điên cuồng thúc giục.Cuối cùng cũng tỏa ra ánh sáng, nhưng mà ánh sáng lại là màu đen, đỏ đen như mực, tựa như đến từ địa ngục, làm người ta sợ hãi."Chết!"Một bàn tay màu đen khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trấn áp Lữ Thiếu Khanh.Đám người Thôi gia đứng từ xa nhìn thấy một màn như vậy, phấn chấn hẳn lên."Ám Vân Chưởng!"Một người Thôi gia hưng phấn kêu lên: "Là một trong những công pháp cấp Thiên mà Thôi trưởng lão nắm trong tay.""Tiểu tử vắt mũi chưa sạch kia, chết chắc rồi.""Ha ha." Một tộc nhân khác cười ha ha: "Đây chính là một trong tuyệt chiêu mạnh nhất Thôi gia chúng ta, hắn chết chắc rồi."Vài tộc nhân bên cạnh hưng phấn không thôi, đặc biệt là mấy tộc nhân vừa bị Lữ Thiếu Khanh đánh ngất xỉu lại càng kích động muốn rống hai tiếng."Không biết tự lượng sức mình, dám chọc giận Thôi trưởng lão, lần này chắc chắn hài cốt cũng không còn.""Giết hắn, giết kẻ dám trêu chọc Thôi gia chúng ta đi, để cho hắn biết kết cục của việc trêu chọc Thôi gia..."Thôi Thanh cũng lộ ra nụ cười, trên mặt mang theo vẻ đắc ý, thấy không, đây là trưởng lão Thôi gia chúng ta.Dù ngươi có thực lực, cũng không thể là đối thủ của Thôi trưởng lão.Lữ Thiếu Khanh ngẩng đầu nhìn lại, bàn tay màu đen thật lớn, tản ra sương mù màu đen nồng đậm, giống như muốn nuốt chửng hết thảy xung quanh, ngay cả ánh sáng cũng không thể chạy thoát.Ám Vân Chưởng, giống như tên của nó, một chưởng hạ xuống, hôn thiên ám địa.Hơn nữa, tốc độ rơi xuống của sương mù màu đen càng nhanh hơn và có tính ăn mòn.Cây cối, tảng đá phía dưới bị sương mù màu đen bao phủ, cắn nuốt, phát ra tiếng vang tư tư, bốc lên từng đợt khói trắng.Nhưng phần lớn sương mù đen cuốn Lữ Thiếu Khanh lên, giống như có sinh mệnh muốn cắn nuốt Lữ Thiếu Khanh.Đồng thời, sương mù màu đen dường như còn có thể ảnh hưởng đến thần phách con người, ăn mòn linh hồn. Hết chương 968.

Bạn cần đăng nhập để bình luận