Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2033

Chương 2033Chương 2033
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một âm thanh vang lên, Bạch Thước quay đầu, là Doanh An.
Doanh An hiện tại đã không khác gì phế nhân.
Trước đó bị Mặc Họa và Toàn Diệu đánh lén, thực lực đại tổn.
Vừa rồi lại bị Xương Thần đột ngột đánh lén, hơn phân nửa bả vai đã thành đồ ăn vặt trong miệng Xương Thần. Nếu không có Bạch Thước kịp thời cứu viện, Ưng tộc phải một lần nữa chọn lại Tộc trưởng rồi. Cho nên, hiện tại đường đường là tộc trưởng Ưng tộc nhưng chỉ có thể ở một bên nhìn, không có sức để tiến vào chiến đấu nữa.
Mọi người đều là nữ điểu, dĩ nhiên cũng trở nên tương đối thân cận hơn.
Bạch Thước không giấu diếm, nói ra lo lắng trong lòng mình.
“Biểu hiện của Xương Thần không đúng, không đáng sợ như ngày xưa.”
“Ta sợ bên trong có âm mưu gì.” Chung quanh sương mù màu đen cuồn cuồn, trời đất bị che lấp khiến cho người ta có cảm giác áp bức nồng động, cũng khiến trong lòng Bạch Thước càng thêm lo lắng.
Doanh An nhìn Xương Thần bị đông đảo Luyện Hư kỳ vây công, gầm thét liên tục, mặc dù thỉnh thoảng có người bị nó xé rách, nhưng cũng không nguy hiểm quá lớn đến tính mạng.
Doanh An cười nhạt một tiếng, nói: “Tiần bối, người đã quên sao?”
“Xương Thần đã bị người trấn áp trăm ngàn năm, đã sớm suy yếu tới cực điểm.”
“Nếu không cũng sẽ không hết lần này đến lần khác bị Kế Ngôn công tử làm trọng thương, cho dù nó có là Xương Thần, bị trọng thương nhiều lần như vậy còn có thể duy trì thực lực như thế đã coi như nó lợi hại rồi.”
Nghĩ đến anh tư Kế Ngôn dũng mãnh phi thường, nụ cười trên mặt Doanh An càng tăng thêm, không còn chút dáng vẻ cao lãnh nữa mà giống một đại cô nương vui vẻ hơn.
“Một tay kiếm ý của Kế Ngôn công tử, thiên hạ không ai bằng, cho dù là Xương Thần cũng phải chịu thiệt thòi.” “Cho dù Xương Thần là Hợp Thể kỳ nhưng bị thương nghiêm trọng, có thể phát huy được bao nhiêu sức chiến đấu chứ?”
Tâm trạng Doanh An rất tốt, ôm thái độ lạc quan cực lớn đối với thế cục trước mắt. “Có lẽ, lần này chúng ta có thể giải quyết triệt để tai họa Xương Thần này rồi.”
Bạch Thước trầm mặc không nói, Doanh An nói cũng không phải không có lý.
Cho dù là Hợp Thể kỳ, bị trọng thương, thực lực không còn được một phần mười nên cũng không còn quá đáng sợ nữa.
Giống như một người lớn, sức có mạnh đến mấy, đã bị thương thì đứa trẻ con cũng có thể đánh thắng hắn ta. Đạo lý là đạo lý này, nhưng trong lòng Bạch Thước vẫn cảm thấy vô cùng bất an. Những người khác không được chứng kiến thực lực thật sự của Xương Thần, chỉ có nàng ta là đã từng chứng kiến.
Loại kinh nghiệm này đối với nàng ta mà nói là ác mộng, là hồi ức cả một đời đầu không muốn nhớ lại.
Nhìn thấy Bạch Thước vẫn còn dáng vẻ lo lắng, Doanh An lần nữa cười nói: “Tiền bối không cần lo lắng, nó không tạo nổi sóng gió gì đâu.”
Bên này Doanh An vừa mới dứt lời không bao lâu thì Xương Thần đang gầm thét liên tục bỗng nhiên ngừng lại.
Nó đột nhiên nhìn về phía Thận cốc không nhúc nhích. Đám người mặc dù không biết vì sao Xương Thần đột nhiên dừng lại, nhưng đối với bọn hắn mà nói, đây không thể nghi ngờ là cơ hội tốt vô cùng.
Đám người lập tức một lần nữa nhao nhao tung ra sát chiêu của mình.
“Thần Phạt Thiên Yêu!” “Thiên Nguyên Thánh Bạo!” Các loại bạo tạc lại một lần nữa bao phủ Xương Thần. Bạo tạc kinh khủng khiến đông đảo Luyện Hư kỳ yêu tộc nhẹ nhàng thở ra.
Lần này, Xương Thần, phải quỳ rồi nhỉ?
Nhưng mài Không đợi đám người cao hứng quá lâu, một cỗ khí tức kinh khủng từ trong bạo tạc truyền đến.
Là khí tức Xương Thần, nhưng so với vừa rồi không chỉ tăng vọt lên gấp mười lần. “Sâu kiến, đáng chết!”
Trong bạo tạc nồng đậm truyền đến tiếng gầm rú phẫn nộ của Xương Thần, sau một khắc, từng đạo sương mù màu đen từ trong bạo tạc cuốn ra, hóa thành xúc tu chân thực đánh về phía đám người. Đám người kinh hãi: “Mau tránh đi!”
Nhưng còn có mấy người tốc độ chậm một bước, bị sương mù màu đen huyền hóa thành bàn tay lớn tóm lẫy. Không đợi đám người cứu viện, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
“A.”
Giữa giãy dụa, mấy tên cao thủ Luyện Hư sơ kỳ yêu tộc hóa thành huyết vụ.
Máu cùng thịt trong nháy mắt bị hút cạn sạch sành sanh. Sương mù màu đen thả lỏng, một chút bột phấn màu xám theo gió bay đi, đó là cặn bã còn lại sau khi bị hấp thu. Một màn khủng bố như vậy dọa cho tất cả mọi người sợ hãi.
Xương Thần còn bảo lưu thực lực?
Nhìn Xương Thần xuất hiện từ trong bạo tạc, lông tóc không hao tổn, mấy người Bạch Thước tê cả da đầu.
Đôi mắt đỏ ngầu của Xương Thần nhìn chằm chằm đám người, sát ý trùng thiên, nhưng cuối cùng thân hình nó lại lóe lên, lao về phía Thận cốc.
Xương Thần đột nhiên rời đi, khiến đông đảo yêu tộc không nghĩ ra.
Xảy ra chuyện gì?
Xương Thần sợ?
Chạy?
Điểm này ngay cả Bạch Thước cũng không thể hiểu được. Còn mấy người Thiều Thừa xa xa nhìn thấy Xương Thần biến mất, Thiều Thừa cả kinh nhảy dựng lên. “Hỏng rồi, đang đi về phía Thiếu Khanh.”
Tiêu Y cũng trở nên căng thẳng.
Công kích sau cùng của Xương Thần vừa rồi đã chứng minh suy đoán của bọn hắn, Xương Thần đang trì hoãn thời gian, đang bồi tiếp đám yêu tộc chơi đùa.
Đột nhiên rời khỏi nơi này, đi về phía xa, tỷ lệ rất lớn là chuyện Nhị sư huynh nàng làm đã bị Xương Thần phát hiện.
“Nhị sư huynh, sẽ không phải là đi trộm nhà đấy chứ?” Thiều Thừa trong lòng lo lắng, tiểu tử khốn kiếp, sẽ không xảy ra vấn đề chứ? Ông do dự mấy lần, cuối cùng giậm chần một cái, nói với Tiêu Y: “Các người đầu chờ ở đây, bảo hộ Đại sư huynh, ta đi xem thử một GIUE””
“Thúc phụ, hay là để ta đi.” “Đừng làm rộn!” Thiều Thừa lắc đầu, sau đó xông lên trời, cũng biến mất theo hướng của Xương Thần.
Người bên Bạch Thước đang nghi ngờ thì phát hiện ra hành tung của Thiều Thừa. Trong lòng Bạch Thước giật thót một cái, không nói hai lời Trấn Yêu tháp xoay tròn nhanh chóng theo sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận