Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 628 - Yêu thú



Chương 628: Yêu thúNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh gật đầu: "Rất quan trọng, không chừng nơi đó còn có vô số linh thạch."Thiều Thừa không nhịn được, mặc kệ nơi này còn có người ngoài hay không, ông tức giận mắng: "Hỗn trướng, ta thấy chính là ngươi ngứa da, cả ngày cứ linh thạch, linh thạch. Không có linh thạch, ngươi sẽ chết sao?"Thiều Thừa cũng ôm ngực, rốt cuộc ta đã tạo nghiệt gì mà lại thu một đồ đệ tham tiền như vậy.Ung Y nhìn hành động của Thiều Thừa, trong lòng ông ta bỗng nhiên sinh ra sự đồng tình.Dọc theo con đường này, thời gian không lâu nhưng ta đã bị tên tiểu hỗn đản này chọc giận đến thiếu chút nữa đau tim. Thiều huynh là sư phụ của tên hỗn đản này, ở chung lâu này, không bị tức chết thì chắc chắn Thiều huynh có một trái tim lớn.Lữ Thiếu Khanh cũng biết kế tiếp rất nguy hiểm, hắn nói với Thiều Thừa: "Sư phụ, mấy người về trước đi, để con tự đi là được."Bộ dáng quyết tâm của Lữ Thiếu Khanh khiến Thiều Thừa nhíu mày: "Thật sự muốn đi sao?""Thật sự muốn đi, chim ngốc còn chưa tìm về được nữa, dù sao cũng phải tìm nó về chứ?"Thiều Thừa bất đắc dĩ nói với Ung Y: "Ung huynh, phiền huynh mang tiểu đồ nhi của ta trở về."Ung Y không nói gì, đều là do ngươi quá cưng chiều, quá dung túng, người làm sư phụ như ngươi thất bại rồi.Chẳng trách tên hỗn đản này lại hỗn đản như vậy, thì ra là bị ngươi chiều hư.Đối với Tiêu Y mà nói, cho dù trời có sập nàng cũng không muốn đi.Tiêu Y giơ tay lên, la hét: "Sư phụ, con cũng muốn đi, Đại sư huynh đã nói, đối mặt với khó khăn thì không nên lùi bước, phải dũng cảm tiến lên."Thiều Thừa tức chết, tiểu nhân bắt chước đại nhân, cũng bắt đầu trở nên không nghe lời rồi."Con là Đại sư huynh sao? Con được mấy phần thực lực của Đại sư huynh con?"Chuyện Đại sư huynh ngươi làm là ngươi có thể làm được sao?Tiêu Y bên này không muốn đi, Mạnh Tiêu cũng không muốn đi, nàng ta cũng la hét: "Cùng nhau thì cùng nhau, thân là tu sĩ, sợ cái gì?"Hồn nhiên quên mất vừa rồi mình đã bị yêu thú dọa đến suýt chút nữa sụp đổ đạo tâm.Răng Ung Y sắp cắn nát rồi, sao đồ nhi ngoan ngoãn của mình cũng không nghe lời như vậy? Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở khâu nào chứ?Sau khi tới Yến Châu, đồ đệ của mình liền trở nên không ngoan.Lữ Thiếu Khanh nói với Úc Linh và Quản Đại Ngưu: "Các ngươi thì sao? Muốn đi thì đi đi, hẳn là các ngươi vẫn nhớ rõ đường tới chứ? Cứ bám theo đường cũ đi về là được. Có hai yêu thú này xuất hiện, nơi này chắc là không có hung thú nào tồn tại đâu, không cần lo lắng gặp nguy hiểm."Úc Linh liếc nhìn Lữ Thiếu Khanh một cái, lười nói nhảm.Quản Đại Ngưu ngược lại rất muốn rời đi, nhưng mà bảo hắn ta một mình rời đi, đánh chết hắn ta cũng không dám."Nếu đã như vậy thì đi thôi!"Lữ Thiếu Khanh không nói thêm gì, dẫn đầu đi trước.Dưới tình huống này, để Tiêu Y mở đường đã không còn thích hợp.Chiếc nhẫn vẫn đang tiếp tục nóng lên, nhắm thẳng về phía trước.Đúng như hắn dự đoán, bởi vì yêu thú xuất hiện, nơi này không còn dã thú hay hung thú nào khác tồn tại.Trên đường đi chỉ cần cẩn thận tranh một chút độc tố là được.Tiêu Y chú ý bên trái có một con sâu màu vàng treo trên cây nhờ sợi tơ màu trắng, nàng chỉ vào nói: "Con sâu này đẹp quá."Hai mắt Mạnh Tiêu tỏa sáng, nàng ta thích nhất chính là những động vật nhỏ này, rắn, cóc, côn trùng... Chơi rất nghiền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận