Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 905. A, trông ngươi rất quen mắt (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNếu như là mua Kiếm Nhất, Kiếm Nhất đứng đầu có tỷ lệ đặt cược thấp đến đáng thương.Tiền hoa hồng của ông ta cũng sẽ ít hơn.Lữ Thiếu Khanh bĩu môi, vẻ mặt khinh thường: "Ai thèm mua hắn ta?"Không phải mua Kiếm Nhất sao?Năm trăm vạn này nhất định sẽ thua lỗ rồi.Ánh mắt quản sự càng phát sáng, năm trăm vạn này sẽ trở thành của Thôi gia.Phần trăm của ông ta sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít.Nhưng ông ta chỉ cao hứng trong chốc lát, lại nhịn không được hoài nghi: "Đại nhân, ngài, ngài thật sự có năm trăm vạn linh thạch đặt cược sao?"Một tên mà đến ăn cơm cũng không có tiền trả sẽ có nhiều linh thạch như vậy sao?Lữ Thiếu Khanh chỉ vào Đàm Linh và Thời Liêu: "Ngươi không biết hai người bọn họ sao? Ngươi hỏi hai người bọn họ xem ta có hay không?"Một người là đồ đệ của Nhị trưởng lão, một người là đồ đệ của Phù trưởng lão.Quản sự tin tưởng, lúc này ông ta mới cung kính mời ba người đi vào trong phòng.Tiếp theo vội vàng rời đi, chạy đến lầu ba, tìm đến một phòng ở lầu ba.Thôi Thanh và đám người Kiếm Lan đều tề tụ ở lầu ba.Nơi này là một gian phòng lớn, mặt trên có hình ảnh được phát sóng theo thời gian thực, nên có thể nhìn thấy được hình ảnh tỷ thí.Nơi này ngoài Thôi Thanh, Kiếm Lan ra thì còn có một nam một nữ.Nam nhân tùy tiện dựa lưng vào một cái sô pha da thú, dáng người hắn ta thon dài, nhưng cũng không khôi ngô, nghiêng về thân hình Nhân tộc, khí tức trên người bình thản, khóe môi treo nụ cười nhợt nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác bình dị gần gũi.Hắn ta dường như cũng trở thành tiêu điểm trong phòng, ánh mắt của ba nữ nhân phần lớn đều rơi vào trên người hắn ta.Đặc biệt là Kiếm Lan, hôm nay nàng ta trang điểm đậm hơn so với bình thường, trong phòng tràn ngập mùi nước hoa nồng đậm.Ánh mắt của nàng ta nóng rực, giống như muốn nuốt hắn ta vào bụng.Lúc này, quản sự cũng gõ cửa đi vào, cung kính hành lễ với người trong phòng: "Tam Thánh tử, tiểu thư, Kiếm Lan đại nhân, Tinh Duyệt đại nhân..."Huyên, Tam Thánh tử của Thánh Địa, địa vị tương đương với tam đại trưởng lão của Thánh Địa.Ở trước mặt hắn ta, trưởng lão Thánh Địa bình thường cũng còn thấp hơn một bậc.Cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy, lực áp Kiếm Nhất, trở thành Tam Thánh Tử.Loan Tinh Duyệt, dòng chính Loan gia, tuổi tác không kém Kiếm Lan nhiều lắm, chẳng qua là mạnh hơn không ít so với Kiếm Lan.Mặc dù nói là trong ba Thánh Tử thì thực lực của hắn ta là yếu nhất, nhưng ngoại trừ Thánh tử thứ nhất và Thánh tử thứ hai ra thì trong thế hệ trẻ tuổi, hắn ta là người mạnh nhất.Thân phận địa vị, thực lực cảnh giới đều mạnh hơn ba nữ ở đây.Cộng với ngoại hình khí chất không tầm thường, rất có lực hấp dẫn rất lớn đối với nữ nhân.Quản sự đẩy cửa đi vào, Thôi Thanh nhíu mày, vô cùng mất hứng.Trong lòng nàng ta vô cùng chán ghét quản sự này.Chính là bởi vì nàng ta cực lực yêu cầu cho nên ông ta mới bị giáng chức tới nơi này.Bây giờ còn không thức thời mà xông tới, Thôi Thanh liền quát lớn ngay tại chỗ: "Không thấy Tam Thánh tử ở chỗ này sao? Mạo phạm đến Tam Thánh tử, ngươi chết một trăm lần cũng không đủ."Quản sự mắng to trong lòng, nhưng ông ta là người của dòng bên, thực sự không có cách nào với dòng chính.Tuy nói người của dòng bên nghe cũng là người của Thôi gia, nhưng trên thực tế, cũng không khác mấy so với những hạ nhân khác của Thôi gia.Bị dòng chính ghi hận, nếu không lăn lộn ở Thôi gia thì ngày sau sẽ không có ngày lành.Và đó cũng là lý do ông ta ở đây để hóa giải oán hận của Thôi Thanh đối với ông ta.Ông ta lại khom người, thái độ hèn mọn nói với Thôi Thanh: "Tiểu thư, Đàm Linh đại nhân, Thời Liêu đại nhân và người kia tới.""Ai?" Thôi Thanh sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng: "Trương Chính?"Sắc mặt của nàng ta lập tức âm u, hàm răng không tự chủ cắn chặt, khanh khách rung động.Bị hố một lần, mấy ngày nay ngủ cũng không ngon.Lúc tu luyện luôn cảm thấy phiền lòng nóng nảy.Cũng chỉ vì tên hỗn đản đó.Kiếm Lan cũng kêu lên, phấn màu trắng rơi xuống rào rào: "Cái tên chết tiệt kia tới nơi này là muốn làm gì?"Huyên tựa vào ghế, cười híp mắt, trong mắt hiện lên một tia tò mò.Mà Loan Tinh Duyệt cũng nghiêng người về phía trước, tò mò hỏi: "Người trong miệng các ngươi là ai?"Hai người Thôi Thanh và Kiếm Lan liếc nhau, ngầm hiểu xem nhẹ vấn đề của Loan Tinh Duyệt.Giới thiệu tên kia, tất nhiên phải nhắc tới chuyện các nàng bị hố.Thôi Thanh quát quản sự: "Hắn tới đây là muốn làm gì? Quấy rối sao? Đuổi hắn đi."Quản sự lại nói: "Tiểu thư, hắn tới nơi này là muốn đặt cược."Dừng một chút, ông ta lại bổ sung một câu: "Đặt cược năm trăm vạn linh thạch, mua người khác thắng."Những lời này làm cho Thôi Thanh và Kiếm Lan đầu tiên là kinh ngạc, sau đó càng giận.Có năm trăm vạn viên linh thạch, vậy mà lại muốn hố các nàng trả tiền, thật đáng chết.Hứng thú của Huyên càng lớn, hắn ta cười híp mắt hỏi quản sự: "Hắn muốn mua ai thắng?"Quản sự trước khi đến đã hỏi rõ ràng, ông ta cung kính trả lời vấn đề của Huyên: "Một người dự thi tên là Kế Ngôn."Kế Ngôn?Trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, cái tên này hắn ta chưa từng nghe qua.Kiếm Lan thầm hận, nàng ta biết Kế Ngôn là ai, nàng ta oán hận nói: "Hắn là sư huynh của Trương Chính, là đồ nhà quê mà không biết Đàm Linh tìm được từ nơi nào. Là một kiếm tu!"Kiếm tu?Ánh mắt mọi người rơi vào trên người nàng ta.Theo đạo lý mà nói, kiếm tu gặp được người Kiếm gia hẳn là rất khách khí mới đúng.Nhưng nhìn tư thế này của Kiếm Lan, dường như cũng không có hảo cảm gì đối với hắn ta, nghĩ có lẽ đôi bên nhất định đã xảy ra chuyện gì không thoải mái. Hết chương 905.

Bạn cần đăng nhập để bình luận