Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1600

Chương 1600Chương 1600
Thời gian từ từ trôi qua, Mị Đại không nhãn nại được nữa, lại hỏi Mị Lâu: "Nhị trưởng lão, lâu như vậy rồi, hay ta vào xem thử?"
"Một vị Hóa Thần ở trong đó đấy ngươi dám vào không?" Mị Lâu bó tay với Mị Đại rồi.
"Tiểu tử kia phát hiện bị vây khốn nhất định là rất tức giận, ngươi tiến vào, hắn liều mạng với ngươi thì sao?"
Mi Đại lại rất muốn biết Lữ Thiếu Khanh đã chết chưa, bèn hỏi: "Chính vì hắn là Hóa Thần, nên nhất định phải chú ý từng thời từng khắc. Để Mị Á đến hỏi một chút, được không?”
Hiện tại trận pháp này là do Mị Á chủ trì, không ai dám tùy tiện xông vào. Mi Lâu nghĩ thấy cũng có lý, bèn truyền âm đi gọi Mị Á.
Chẳng bao lâu sau, Mị Á đã xuất hiện trước mặt hai người: "Gia chủ, nhị trưởng lão, tìm ta có việc gì sao?"
Sắc mặt Mị Á trắng bệch, một ngày này cũng tiêu hao không ít tỉnh lực và trạng thái của nàng ta.
Mi Đại vội vàng hỏi: "Hắn thế nào rồi?"
Mị Á tự tin đáp: "Hắn đã bị nhốt bên trong rồi, không gây nổi sóng gió gì đâu, giờ hắn không khác nào cá mắc lưới, chỉ phí công giấy giụa."
Nhìn dáng vẻ tự tin như vậy của Mị Á, trong lòng Mị Đại thấy khó chịu, con nhóc dòng thứ, kiến thức quá ít ỏi, ông ta chỉ về phía đại trận rồi hỏi: "Ngươi chắc chắn?"
Mị Á nghe vậy, bấy giờ khinh miệt cười một tiếng, lộ ra vẻ tự tin: "Yên tâm đi, hắn bị đại trận bao vậy, tuyệt đối không thoát được đâu."
Mị Đại hỏi lại lần nữa: "Ngươi khẳng định?"
Hiện giờ Mị Đại chỉ hận không thể xông vào đó, đích thân tìm ra thi thể của Lữ Thiếu Khanh.
Chỉ có như thế mới khiến ông ta yên tâm.
"Hắn là Hoá Thần, một khi để hắn chạy thoát, hắn sẽ tạo nên tổn thất lớn cỡ nào, tự ngươi biết rõ ràng."
Đây là nội bộ Mi gia, một vị Hoá Thần bạo phát ở chỗ này, toàn bộ Mị gia sẽ bị diệt cũng không phải không có khả năng.
Mị Đại không gánh nổi trách nhiệm này. Tội lớn như thế, một mình ông ta chịu không nổi.
Mị Á cười càng tươi hơn, thậm chí trong ánh mắt mang theo mấy phần khinh thường. Nàng ta coi khinh vị gia chủ này: "Gia chủ, ngươi không hiểu trận pháp, lo lắng như vậy cũng rất bình thường."
"Nhưng mà ngươi cứ yên tâm đi, Ngũ Hành Đại Trận của chúng ta đã lợi hại lắm rồi, cộng thêm sự điều khiển của ta, hắn mọc cánh còn khó thoát, cho dù có là Hoá Thần đi nữa!"
Mị Á lúc này cực kỳ tự tin, trong lòng khí phách ngất trời, dùng thực lực của cảnh giới Nguyên Anh để khống chế trận pháp giam giữ một vị Hoá Thần, chiến tích như vậy mà truyền ra ngoài, đủ khiến vô số người sừng sờ rớt cằm.
Nếu như có thể mượn trận pháp giày vò Lữ Thiếu Khanh đến chết, truyền ra ngoài, danh hiệu đệ nhất thiên tài Mị gia còn không phải của nàng ta sao?
Mị Kiền thì đã sao, Mị Kiền giết nổi Hoá Thần hả?
Lần đầu tiên dùng đại trận bao vây Nguyên Anh, trải nghiệm mới mẻ khiến nàng ta cảm nhận được sự tự tin trước nay chưa từng có.
Còn sự lo lắng của Mị Đại trong mắt nàng ta thì chẳng khác nào trò cười thiên hạ.
Còn gia chủ cái gì chứ, chưa từng thấy cảnh tượng lớn như này sao?
Chỉ là một Hoá Thần thôi mà? Có gì phải lo lắng chứ.
Trận pháp, là vô địch.
Haiz, cái tên trước mắt này đúng là già rồi. Lo Đông lo Tây, trước sợ hùm sau Sợ cọp, trông thì già nua nặng nề, nào có dáng vẻ người trẻ tuổi tỉnh thần phấn chấn như mình.
Tương lai, chỉ mình mới có thể dẫn dắt Mị gia bước vào ngày mai càng thêm huy hoàng.
Đệ nhất gia tộc Trung Châu?
Đúng là một mục tiêu nhỏ bé biết bao, ta cũng phải ngại khi vạch trần chuyện cười này.
Muốn làm lớn làm mạnh, thì càng phải khí phách càng phải ngang ngược.
Hành vi của Mị Đại bị Mị Á coi thường, nhưng Mi Lâu lại tán thành ý kiến của Mị Đại.
"Mị Đại là gia chủ, lo lắng như vậy là chuyện phải làm."
Ngẫm nghĩ một lúc, Mị Lâu nói với Mị Á: "Ta vào trong xem thử."
Lão ta là Hoá Thần hậu kỳ, cảnh giới tầng bảy, lão ta đi vào, không sợ Lữ Thiếu Khanh liều mạng.
"Nhị trưởng lão, ta vào trong cùng ngươi!" Trong mắt Mị Đại loé lên sự nham hiểm: "Hắn dám phản kháng, chúng ta cùng giết hắn."
Dùng trận pháp trấn giết quá lâu, thời gian dài cũng đồng nghĩa với xác suất xảy ra sự cố sẽ càng lớn.
Cách tốt nhất chính là đánh chết hắn từ ngay bên trong.
Có trận pháp che chở, bên trong đánh tung trời cũng sẽ không tạo thành tổn thất quá lớn đối với Mị gia.
Trách nhiệm như vậy ông ta mới có thể gánh nổi.
Sớm giết chết Lữ Thiếu Khanh có lợi cho Mị gia, càng có lợi cho con trai của ông ta.
"Cần gì phải mạo hiểm như thế?" Mị Á không tán thành cách làm này: "Có ta ở đây, chậm rãi cũng có thể giày vò hắn đến chết, làm vậy là an toàn nhất."
Điên hả, gấp gáp cái gì.
Mị Á nói bằng giọng cực kỳ bất bình: "Gia chủ, giết một Hoá Thần, việc gì phải gấp gáp như thế?"
"Chẳng lẽ ngươi không tin ta?"
Muốn cướp công lao của nàng ta sao?
Mị Đại là kẻ nào, liếc mắt đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng của Mị Á, ông ta hừ một tiếng: "Ngươi cũng biết hắn là Hoá Thần, muốn giết Hoá Thần đương nhiên phải càng sớm càng tốt."
"Bây giờ có nhị trưởng lão ở đây, tại sao còn phải chậm rãi đợi?"
Nhìn gương mặt lạnh lùng của MỊị Đại, Mị Á hiểu ra.
Mị Đại không định chậm rãi đợi nàng ta giày vò chết Lữ Thiếu Khanh, có nhị trưởng lão Mị Lâu ở đây, Mị Đại có cách làm của ông ta.
Muốn Mị Lâu ra tay giết chết Lữ Thiếu Khanh.
"Nhị trưởng lão, ta làm được!" Sau khi nhìn thấu suy nghĩ của Mị Đại, Mị Á thẳng thắn bày tỏ với Mị Lâu rằng mình có thể làm được.
Mị Đại không thẳng thắn như Mị Á, ông ta lộ ra nụ cười, nói với Mị Lâu: "Nhị trưởng lão, vào trong xem thử hắn rồi tính tiếp."
"Nếu như có thể, tại sao không thẳng tay giết chết hắn, báo thù cho tứ trưởng lão chứ?" Đối với lời này, Mị Lâu từ chối cho ý kiến, lão ta gật đầu: "Vào trong xem đi."
Dứt lời, lão ta bước vào trong đại trận, Mị Đại vội vàng theo sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận