Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 616 - Cả người cả của đều mất (tt)



Chương 616: Cả người cả của đều mất (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSắc mặt Lệnh Hồ Thời vô cùng âm trầm, nhưng mà dù sao ông ta cũng là chưởng môn, đã gặp qua vô số sóng to gió lớn.Sau khi tỉnh táo lại ông ta khôi phục bộ dáng bình thường, nhờ Cổ Cảnh Thước nhắc nhở ông ta, ông ta cắn răng đoán được nguyên nhân: "Truyền tống trận."Ma tộc có thể thành lập truyền tống trận truyền tống tới nơi này từ nơi bị trục xuất thì việc thành lập một truyền tống trận truyền tống đến Thiên Cung Môn cũng không phải việc khó gì.Mọi người cũng kịp phản ứng.Nhưng điều đó còn khiến bọn họ cảm thấy khó chịu hơn.Bọn họ và Ma tộc giằng co ở chỗ này, Ma tộc thoạt nhìn như bị bọn họ dọa, không thể không làm rùa đen rút đầu, hiện tại xem ra, bọn họ mới là thằng hề.Ma tộc âm thầm lên kế hoạch, lặng lẽ hành động, cho bọn họ một đòn tàn nhẫn.Nếu không có Hóa Thần lão tổ tọa trấn, không chừng Thiên Cung Môn đã bị Ma tộc diệt xong mà bọn họ còn không biết.Đến lúc đó truyền ra ngoài, Thiên Cung Môn bọn họ sẽ trở thành trò cười của Yến Châu."Chưởng môn, chúng ta phải rời đi, không thể lãng phí thời gian ở đây nữa." Cổ Tu lập tức lại tinh thần, đề nghị rút lui.Tổn thất của môn phái chưa được thống kê hoàn toàn, nhưng có lẽ cũng sẽ không khá hơn chút nào.Tiếp tục dây dưa với Ma tộc ở chỗ này đã không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa, chi bằng nhanh chóng trở về thu dọn tàn cục.Lệnh Hồ Thời gật đầu, đúng thực là phải trở về.Nhưng mà nhìn thấy sắc mặt mọi người bàng hoàng, bộ dáng lo sợ bất an.Ông ta mỉm cười, an ủi mọi người: "Không cần lo lắng, tuy rằng Ma tộc tấn công, nhưng lão tổ đã ra tay, bọn họ cũng rút lui rồi. Mặc dù chúng ta có tổn thất, nhưng không đến mức thương gân động cốt. Lần này đối với chúng ta mà nói cũng không phải là chuyện xấu."Thân là chưởng môn, trong lòng ông ta cũng phẫn nộ, cũng khủng hoảng, nhưng ông ta nhất định phải kiên cường đối mặt, ổn định mọi người: "Chuyện lần này đúng lúc có thể ngăn chặn miệng của một số người, để cho bọn họ biết Thiên Cung Môn chúng ta đã phải trả giá bao nhiêu để đối phó Ma tộc. Đến lúc đó khi người Trung Châu tới, chúng ta có thể nhờ người Trung Châu trợ giúp."Lời Lệnh Hồ Thời nói khiến sắc mặt mọi người dễ nhìn hơn rất nhiều, cẩn thận nghĩ lại thì đúng là không phải chuyện xấu.Đến lúc đó lấy chuyện này làm cớ, xin người Trung Châu cho nhiều tài nguyên hơn một chút là được.Cổ Cảnh Thước cũng tỉnh táo lại, cắn răng lạnh lùng nói: "Ma tộc đáng chết, một ngày nào đó ta nhất định sẽ giết hết bọn họ.""Chỉ cần tài nguyên của chúng ta còn, người của chúng ta còn, mọi chuyện đều sẽ tốt lên." Lệnh Hồ Thời tràn ngập tự tin, khí phách nói: "Hơn nữa sẽ trở nên mạnh hơn."Vừa dứt lời, lại một linh phù màu đỏ bay vào.Lệnh Hồ Thời tiếp được, trong lòng nhịn không được run lên, không thể nào, còn có tin tức xấu nữa sao?Trái tim ông ta run rẩy, nhìn tin tức phía trên.Sau khi xem xong, ông ta nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi."Tiểu tặc, ta và ngươi thề không đội trời chung..."Nhà kho của Thiên Cung Môn bị trộm, nhà kho ở các nơi khác cũng bị ghé thăm, đan dược, công pháp, linh phù, khôi giáp, pháp khí bị người ta cướp đi hơn phân nửa.Đồ tích góp hơn trăm ngàn năm của Thiên Cung Môn thoáng cái bị người ta trộm hơn phân nửa, lần này Thiên Cung Môn có thể nói là cả người cả của đều mất...Cơ thể Quản Đại Ngưu cứng ngắc, hắn ta không dám quay đầu lại, không nói hai lời, mông giống như bị bốc cháy, chạy như bay biến mất ở trước mặt hai tên đệ tử Thiên Cung Môn.Hai tên đệ tử Thiên Cung Môn đần độn nhìn về phía Quản Đại Ngưu biến mất, không nhịn được kinh ngạc nói: "Tên mập từ đâu tới vậy? Là Ma tộc sao?"“Không giống lắm, chưa từng thấy Ma tộc nào hèn mọn như vậy...”Quản Đại Ngưu khóc không ra nước mắt, đây là cái gì và cái gì vậy.Hắn ta định tới nơi này thu thập tư liệu, đến lúc đó lại làm một tin tức lớn lên báo Thiên Cơ, sau đó lại tranh thủ hỗn loạn kiếm chút tiền phi nghĩa.Người xưa đều nói, người không có tiền phi nghĩa thì không giàu, ngựa không lén ăn cỏ đêm thì không béo, thân thịt mỡ của ta chính là minh chứng tốt nhất.Ta đã muốn lặng lẽ đến, lặng lẽ đi, vì sao lại bị phát hiện?Quản Đại Ngưu nhớ lại lực ngầm vừa rồi, hắn ta lập tức hiểu ra, không ai khác ngoài tên khốn đó."Tên hỗn đản đáng giận, ngươi tốt nhất đừng để mập gia ta gặp lại ngươi, nếu không nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt."Quản Đại Ngưu vừa chạy, vừa nghiến răng nghiến lợi buông lời tàn nhẫn."Ngươi đang nói ta sao?"Bỗng nhiên giọng Lữ Thiếu Khanh vang lên bên tai hắn ta, Quản Đại Ngưu sợ tới mức run rẩy một cái, cả người trực tiếp ngã xuống từ không trung."Bùm!" Một tiếng, Quản Đại Ngưu ngã sõng soài trên mặt đất, khiến mắt hắn ta nổi đom đóm."Ngươi, ngươi..." Quản Đại Ngưu cực hận, cái tên hỗn đản ngươi sao lại như âm hồn bất tán vậy, ngươi chắc chắn ngươi không phải là quỷ chứ, hơn nữa còn là loại ác quỷ mà địa ngục cũng không dám thu kìa.Nhìn Lữ Thiếu Khanh đi tới trước mặt mình, Quản Đại Ngưu bi phẫn vạn phần: "Hỗn đản, ngươi thật quá đáng."Tốt xấu gì chúng ta cũng coi như cùng nhau trộm gà trộm chó, vào thời khắc cuối cùng ngươi lại bán đứng ta.Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc một tiếng: "Ta không biết ngươi đang nói cái gì.""Không biết?" Quản Đại Ngưu càng giận, trực tiếp nhảy dựng lên, rít gào: "Bớt giả bộ đi. Hóa Thần Thiên Cung Môn trở về, ngươi không nói một tiếng đã bỏ chạy một mình, ta nhịn. nhưng mà ngươi lại để cho ta bị bại lộ, đây là chuyện con người có thể làm sao?"Gặp được tiện nhân, nhưng chưa từng thấy người nào đê tiện như ngươi, tên hỗn đản này rốt cuộc là ăn cái để lớn lên đê tiện như vậy thế.Lữ Thiếu Khanh ra vẻ kinh ngạc: "Không thể nào, ngươi bị lộ rồi à?"Sau đó khẩn trương nhìn xung quanh: "Thiên Cung Môn sẽ không đuổi theo chứ?"Quản Đại Ngưu cắn răng: "Bớt giả ngu ở đây đi, tại sao ngươi lại làm như vậy? Chẳng lẽ vẫn là do chuyện lúc trước ta viết về ngươi với Hạ Ngữ sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận