Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 727 - Vụ nổ bất ngờ



Chương 727: Vụ nổ bất ngờNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Ầm ầm!""Á!"Vụ nổ bất ngờ doạ mọi người sợ hết hồn.Úc Linh là người xông tới đầu tiên.Sau khi bước qua, xác nhận Lữ Thiếu Khanh không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, chỉ là bị nổ cho mặt mày đen nhẻm.Lữ Thiếu Khanh cắn răng nghiến lợi: "Đáng ghét, lại còn có thứ này?"Uy lực không thể coi là lớn, đầu mũi tên thủy tinh chỉ to chừng đầu ngón tay phát nổ, uy lực của nó tương đương với một kích của tu sĩ Luyện Khí kỳ mới nhập môn.Nhưng nếu to hơn thì sao?Trong lòng Lữ Thiếu Khanh thầm sợ hãi.Nhưng nhoáng cái Lữ Thiếu Khanh đã hưng phấn trở lại.Loại đá thủy tình này, phá ma, dễ dàng xuyên qua lá chắn linh lực, sau khi đánh trúng thân thể con người thì sẽ chủ động tấn công vào não bộ.Lữ Thiếu Khanh đánh giá uy lực, Kết Đan kỳ cỡ Úc Linh, sau khi bị tấn công thì trực tiếp ngất đi, hai ba ngày mới có thể tỉnh lại.Nếu như là Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ, có lẽ não bộ sẽ bị phá hỏng hoàn toàn, không chết thì cũng thành kẻ ngốc.Nhưng mà tổn thương với Nguyên Anh thì không tính là lớn, nhiều nhất chỉ khiến người đó bị choáng váng.Tranh đấu giữa các cao thủ, chỉ cần một khoảnh khắc choáng váng cũng đã đủ chí mạng.Huống chi thứ này còn có thể nổ, sử dụng như lựu đạn.Nếu như có một khối lượng lớn, nhiều cỡ một ngọn núi thì sao, mẹ nó chứ, Hóa Thần đến chắc cũng chết nhỉ?"Tộc trưởng, tộc trưởng, ngươi chết xó nào rồi?" Lữ Thiếu Khanh không nhiều lời, hào hứng chạy đi tìm tộc trưởng bộ tộc người Tang Lạc.Tộc trưởng của người Tang Lạc đã có tuổi, khí tức bắt đầu suy yếu.Mặc dù thực lực vẫn ở Kết Đan kỳ nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sự già yếu của ông.Đây chính là khuyết điểm của người Tang Lạc, sức mạnh sau khi trưởng thành sẽ đạt đến giới hạn, nhưng theo thời gian chảy trôi, thực lực của bọn họ sẽ dần dần suy yếu, cuối cùng chết đi.Đồng thời tuổi thọ của người Tang Lạc còn ngắn hơn nhiều so với tu sĩ.Mặc dù tộc trưởng trước mắt mới chỉ hơn 300 tuổi, nhưng đã bước vào tuổi xế chiều.Tộc trưởng tên là Mẫn Phiên, bộ lạc này chỉn hơn ba trăm người, là một bộ lạc nhỏ.Bên này Úc Linh cũng lười tiếp tục dạy dỗ mấy đứa trẻ Tang Lạc, nàng đi theo bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, xem thử coi rốt cuộc Lữ Thiếu Khanh muốn làm gì.Mẫn Phiên có vóc người như ngọn núi nhỏ, khôi ngô uy vũ, gương mặt giống như đao cắt đá mài, kinh khủng và đáng sợ.Mặc dù vẻ ngoài trông vẫn còn trẻ, nhưng sự già yếu bên trong thì làm cách nào cũng không che giấu được.Trên mặt Mẫn Phiên để râu, bộ râu rậm rạp nhìn kiểu gì cũng giống kim thép.Vóc người ông cao lớn gần như phải gấp ba lần Lữ Thiếu Khanh, ông ta đứng trước mặt Lữ Thiếu Khanh mà tràn đầy cảm giác áp bức.Nhìn thấy dáng vẻ của Mẫn Phiên, Úc Linh nhớ lại lời Lữ Thiếu Khanh từng nói, nàng bỗng nhiên lại có xúc động muốn giết người.Áp trại phu nhân?Đánh chết nàng cũng không bằng lòng."Công tử, ngươi đến tìm ta có chuyện gì à?"Mẫn Phiên xoa mái tóc rối bù, biểu cảm thật thà: "Ngươi đã dạy cho đám trẻ trong bộ lạc biết hết chưa?"Úc Linh vẫn mải đánh giá Mẫn Phiên, đột nhiên chú ý đến tia sáng lơ đáng loé lên trong mắt ông ta.Trong lòng Úc Linh thầm cảnh giác, tộc trưởng của đám người Tang Lạc này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài."Người trong tộc ngươi ngốc quá." Thái độ của Lữ Thiếu Khanh đĩnh đạc, dáng vẻ như rất thân với Mẫn Phiên, chẳng hề sợ hãi ông ta chút nào.Hắn lại rút mũi tên ra, hỏi thẳng Mẫn Phiên: "Đầu mũi tên từ đâu ra vậy?""Ồ?" Mẫn Phiên ngạc nhiên, thậm chí còn lộ ra dáng vẻ mơ hồ: "Sao thế?"Nhưng Úc Linh có thể cảm nhận được ánh mắt của Mẫn Phiên trở nên sắc bén hơn mấy phần, khí tức cũng âm thầm tăng lên."Đừng giả vờ nữa." Lữ Thiếu Khanh không rảnh chơi trò giả ngây giả dại với Mẫn Phiên: "Ngươi biết rõ loại đá này chế tạo thành đầu mũi tên sẽ có uy lực như nào.""Ta cần loại đá này, càng nhiều càng tốt."Cơ thể Mẫn Phiên đột nhiên đứng thẳng, khí tức trên người thay đổi, ông ta toét miệng ra cười, hàm răng vàng khè, khẩu khí như cuồng phong rít gào, vang dội cả căn phòng.Úc Linh bị hun cho tí thì trợn trắng mắt.Lữ Thiếu Khanh trực tiếp mắng: "Mẹ nó, ngươi không đánh răng hả? Sao vợ ngươi còn cho ngươi lên giường?"Mẫn Phiên cũng không tức giận, tiếp tục ha ha cười, cười mấy hơi mới ngừng lại nhìn Lữ Thiếu Khanh: "Được lắm, quả nhiên không nhìn nhầm ngươi, đúng là ngươi không giống với đám người Thánh tộc kia.""Bớt nói nhảm." Lữ Thiếu Khanh bực bội, chỗ này hôi muốn chết, mau chóng xử lý xong còn ra ngoài: "Có đồng ý không?"Mẫn Phiên lấy từ trong lòng ra một khối đá thủy tinh to bằng nắm đấm, Lữa Thiếu Khanh vừa nhìn, hai mắt đã sáng lên, chính là loại đá thủy tinh được mài thành đầu mũi tên.Một khối lớn như vậy, tính toán thử, uy lực lúc phát nổ có khi phải bằng một đấm của Trúc Cơ kỳ."Đưa cho ta." Lữ Thiếu Khanh xoè tay đòi không hề khách sáo: "Còn nữa không? Càng nhiều càng tốt."Mẫn Phiên lắc đầu, ngược lại còn cất khối đá đi: "Loại đá này người Tang Lạc chúng ta gọi là Tốn Ma thạch, rất có hiệu quả khi đối phó với người Thánh tộc các ngươi.""Đây chính là đòn sát thủ của chúng ta, sao có thể giao cho các ngươi được?""Để các ngươi tìm ra yếu điểm của nó, những ngày tháng của người Tang Lạc chúng ta lại càng khó sống.""Vì sự an toàn của người Tang Lạc, ta không thể giao nó cho ngươi."Trong lòng Úc Linh thầm đồng ý, lời này không sai.Mũi tên được tạo thành từ loại đá này có uy lực rất lớn, đến Kết Đan tầng chín như nàng cũng trúng chiêu.Người Tang Lạc chỉ cần có chút đầu óc thì sẽ không thể nào giao thứ quan trọng ấy ra được.Cái tên khốn kiếp này lại còn muốn càng nhiều càng tốt?Nếu người Tang Lạc dễ tính như vậy, cũng sẽ không mâu thuẫn với người Thánh tộc ta mấy nghìn năm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận