Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1734

Chương 1734Chương 1734
Trong giọng nói của Công Tôn Từ mang theo kiêu ngạo nồng đậm, ngẩng đầu lên, hơi lúc lắc, dáng vẻ như con gà trống kiêu ngạo: "Đừng nói ma tộc cùng cảnh giới, cho dù ma tộc cao hơn ta một hai cảnh giới ta cũng không phải chưa từng giết."
"Các ngươi muốn xuất thủ, tự cẩn thận một chút, đừng để bị ma tộc vây công là được, còn lại cứ thoải mái giết."
Công Tôn Từ đã là cảnh giới Hóa Thần, đánh giá của hẳn ta đối với ma tộc khiến trong lòng hai người Ngao Thương, Mị Phi như lửa đốt.
Nếu như vậy, bọn hắn có tự tin dám đối phó với ma tộc rồi.
Bọn hắn là dòng chính của ngũ gia tam phái, những thứ được học đều là công pháp đỉnh cấp, thực lực mạnh hơn so với tu sĩ bình thường nhiều lắm.
Ma tộc cường hãn là đối với tu sĩ bình thường mà nói, đối với những đệ tử thế lực lớn như bọn hắn mà nói, cũng chỉ là kẻ địch bình thường.
Những lời của Công Tôn Từ khiến trong lòng Ngao Thương, Mị Phi vô cùng tự tin, cảm thấy ma tộc kia chẳng qua chỉ là đám gà nhép.
Hù dọa tu sĩ bình thường còn được, không thể hù dọa bọn hẳn.
Đầu óc Ngao Thương linh hoạt hơn Mị Phi rất nhiều, hắn ta hỏi Công Tôn Từ: "Những ma tộc hắc giáp thì sao?"
Công Tôn Từ nghe vậy, lúc này bĩu môi, lộ vẻ rất khinh thường: "Không chịu nỗi một kích, không được mấy Nguyên Anh kỳ, chủ yếu Kết Đan kỳ."
"Lợi hại chính là kết trận cùng linh giáp của bọn hắn, với năng lực hai người các ngươi, đối phó bọn hắn dư xài."
Lời này vừa nói ra, mắt Ngao Thương sáng lên.
Mị Phi nhìn thấy mắt Ngao Thương tỏa sáng, không kìm được hỏi: "Ngươi có ý đồ xấu gì?"
Ngao Thương cười ha ha nói: "Bây giờ bên ngoài không phải đang nói những ma tộc hắc giáp kia vô cùng kinh khủng sao? Nếu chúng ta đã định xuất thủ rồi thì cũng không ngại làm lớn một chút."
Mị Phi lập tức hiểu ra: "Ngươi muốn nói là chúng ta sẽ chủ động đi đối phó những ma tộc kia?"
Ngao Thương gật đầu: "Không sai, nếu bọn hắn tránh những ma tộc hắc giáp kia như tránh rắn rết, chúng ta giết bọn hắn, ngươi nói những người khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào?"
Còn có thể nhìn thế nào, đương nhiên quỳ xuống cúng bái.
Tuy nhiên Mị Phi cũng lo lắng: "Nhiều ma tộc như vậy, chúng ta có thể làm được sao?"
Ngao Thương càng thêm tự tin cười lên: "Không nghe thấy Công Tôn huynh nói sao? Những ma tộc này đối với chúng ta mà nói chẳng qua chỉ là tiểu nhân vật thôi."
"Hơn nữa cũng không đơn thuần chỉ có hai chúng ta, còn có các bạn học khác mà."
Nói làm là làm, Ngao Thương, MỊị Phi dứt khoát chủ động tìm tới Nhan Hồng Vũ, biểu thị bọn hắn có thể chủ động đi đối phó tu sĩ hắc giáp ma tộc.
"Ngao Thương công tử, lời ấy thật chứ?" Nhan Hồng Vũ bên này vừa mừng vừa sợ.
Tu sĩ hắc giáp ma tộc, tựa như binh sĩ, kết trận trùng sát, như một thanh đao nhọn mở đường, giết cho tu sĩ nhân tộc người ngã ngựa đổ, giúp các tu sĩ ma tộc đi theo phía sau có thể tiến quân thần tốc, tạo ra thương vong to lớn cho tu sĩ nhân tộc.
Bọn hắn chẳng những lực công kích kinh khủng, ngay cả lực phòng ngự cũng cực kỳ đáng sợ, dù là pháp thuật công kích từ xa cũng khó có thể tạo ra tổn thương cho bọn hẳn.
Nhan Hồng Vũ bên này đang rầu không biết đối phó bọn hắn như thế nào.
Ngao Thương cùng Mị Phi tự đề cử mình, nàng cầu còn không được.
Tuy nhiên, Nhan Hồng Vũ cũng có lo lắng: "Hai vị có thể đối phó bọn hắn sao?"
Ánh mắt nàng ta mang theo hoài nghi, không còn cách nào khác, Ngao Thương, Mị Phi bị Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ như nàng dâu nhỏ chịu ấm ức, tạo cho nàng ta ấn tượng đầu tiên là chẳng phải cao thủ gì.
Sợ là ra trận tràn đầy tự tin nhưng lại tặng đầu người, đến lúc đó sĩ khí phe mình chịu đả kích mang tính hủy diệt.
Ngao Thương ngạo nghễ nói: "Yên tâm đi, chỉ là ma tộc, có chúng ta ở đây, dễ như trở bàn tay."
Nhan Hồng Vũ trong lòng đại hỉ, tốt nhất là như vậy.
Nếu ngươi đã tự tin thì đây là chuyện tốt.
Nhan Hồng Vũ nói với Ngao Thương: "Quá tốt rồi, hết thảy xin nhờ hai vị. "Ta đi đem chuyện này nói cho mọi người."
Lông mày của Ngao Thương và MỊị Phi không kìm được nhíu một chút.
Chút tâm tư nhỏ ấy của Nhan Hồng Vũ, bọn hăn liếc mắt đã nhìn ra.
Thắng còn đỡ, thua, hai người sẽ bị đám người mắng thảm hại hơn.
Nhưng mà Nhan Hồng Vũ cũng có lý do của mình, nàng ta cười duyên dáng: "Hiện tại sĩ khí mọi người sa sút, vừa vặn có thể cổ vũ mọi người, tăng lên sĩ khí."
Giảo hoạt!
Ngao Thương cùng Mị Phi trong lòng âm thầm mắng to.
Nói ra ngoài, hai người chỉ có thể thắng không thể thua.
Từ một khía cạnh khác mà nói, Nhan Hồng Vũ đang dùng một loại phương thức khác để khiến hai người xuất lực.
Rất nhanh, tin Ngao Thương, Mị Phi sắp xuất thủ nhanh chóng truyền khắp Hoàng thành, truyền vào tai tất cả tu sĩ.
Tinh thần mọi người đại chấn.
"Người học viện Trung Châu sắp xuất thủ sao?"
"Quá tốt rồi, có bọn hắn xuất thủ, chúng ta thắng chắc."
"Nghe nói Ngao Thương công tử cùng Mị Phi cô nương chủ động đề xuất đi đối phó những ma tộc thân mặc linh giáp màu đen kia."
"Không hổ đến từ đại tộc Trung Châu, có lòng gánh vác trách nhiệm, không giống thứ hèn nhát nào đó, mặc dù thực lực cường hãn, lại nhát như chuột, lâm trận bỏ chạy." "Đúng, ta ân cần thăm hỏi cả nhà của hắn”
Biết mấy người Ngao Thương, Mị Phi sắp xuất thủ, các học sinh học viện Trung Châu sắp ra trận, các tu sĩ Đông Châu khôi phục sĩ khí, nâng cao đấu chí.
Rất nhanh, ma tộc tới.
Xung phong vẫn là tu sĩ hắc giáp ma tộc, tựa như một thanh đao nhọn, thẳng hướng nhân tộc.
Khôi giáp màu đen tựa như ác ma đến từ địa ngục, tản mát ra khí tức kinh khủng.
Tựa như một cỗ thủy triều màu đen đổ ào mãnh liệt về phía bọn hắn, cảm giác áp bức mạnh mẽ khiến những tu sĩ nhân tộc lần đầu nhìn thấy ma tộc lập tức kinh hoảng kêu to lên: "Ma, ma tộc!"
"Ma tộc đến rồi!" "Những ma tộc này, nhìn thật đáng sợ, ma tộc đều đáng sợ như vậy sao?"
Vô số tu sĩ nhân tộc vẻ mặt nghiêm túc.
Tu sĩ hắc giáp ma tộc quá mạnh.
Tu sĩ cùng cảnh giới thường cần †ầm hai ba người mới có thể đối phó một ma tộc hắc giáp, nếu không sẽ là đơn phương đồ sát.
Ánh mắt Nhan Hồng Vũ lấp lóe, trong lòng chụi đựng áp lực cường đại.
Những tu sĩ hắc giáp ma tộc này là thanh đao nhọn của ma tộc, chỉ cần trừ bỏ được thanh đao nhọn này, bên nhân tộc sẽ dễ đánh hơn rất nhiều.
Nhiệm vụ này giao cho học sinh học viện Trung Châu.
Học sinh học viện Trung Châu lần này có ba mươi bảy người xuất chiến, mặc dù nhân số ít, nhưng bọn hắn ai nấy đều là thiên tài, hơn nữa đều cảnh giới Nguyên Anh kỳ, đối phó tu sĩ hắc giáp ma tộc vẫn đủ sức. Chương 1735
Học sinh học viện Trung Châu nghé con mới đẻ không sợ cọp, trong bọn họ rất nhiều người đã sớm muốn đi chiếu cố ma tộc.
Cho nên nhìn thấy ma tộc khí thế hung hăng, cảm nhận được khí tức cường hãn, bọn hắn chẳng những không sợ, ngược lại ý chí chiến đấu sục sôi, chiến ý khuấy động.
Ngao Thương, Mị Phi hai người vốn muốn đến chiếu cố ma tộc, nhưng nhìn thấy ma tộc khí thế hung hăng, lập tức cũng cảm nhận được áp lực lớn lao.
Ma tộc bên này thế rào rạt, sau khi nhìn thấy bọn hắn giết đến gần Nhan Hồng Vũ ra lệnh một tiếng, nhân tộc bên này phát động trận pháp công kích, đồng thời tu sĩ nhân tộc chủ động xuất kích. Bọn hắn vòng qua tu sĩ hắc giáp trước mặt, mặc cho bọn hắn công kích đại trận của phe mình.
Mục tiêu của bọn hắn chính là ma tộc bình thường sau lưng tu sĩ hắc giáp ma tộc.
Mấy ngàn người rất nhanh chóng chém giết với nhau, khí tức thảm liệt tràn ngập.
Mà bởi như vậy, tu sĩ hắc giáp ma tộc này liền bị tách rời ra, trở thành đội quân riêng lẻ.
Sau khi Nhan Hồng Vũ nhìn thấy thời cơ chín muồi, ra lệnh một tiếng, học sinh học viện Trung Châu có thể công kích rồi.
"Ha ha, xuất kíchl"
"Chỉ là ma tộc, xem lợi hại của ta đây!" "Không phải chỉ là mấy tên ma tộc thôi sao? Giết là được!"
Mị Phi không phải một ngựa đi đầu, mà là thận trọng đi theo sau lưng đám người.
Giết địch tiền đê phải bảo vệ tốt chính mình.
Rất nhanh, nàng ta gặp một ma tộc, một thân khôi giáp màu đen lộ ra một đôi mắt hung ác, hung tợn nhìn chằm chằm Mị Phi, khí cơ một mực khóa chặt Mị Phi.
Mị Phi giận dữ: "Chỉ là Kết Đan kỳ, cũng dám tìm ta gây chuyện?"
Một kiếm vung ra, kiếm quang gào thét mà tới, chém tên tu sĩ Kết Đan kỳ này thành hai khúc.
Trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Kết Đan kỳ có mạnh đến mấy cũng không thể ngăn cản. Một kiếm giết được một tu sĩ hắc giáp ma tộc, Mị Phi tinh thần chấn động, Sĩ khí đại chấn, lòng tin lập tức dâng lên.
Còn tưởng rằng lợi hại chừng nào, hóa ra cũng là mặt hàng trông thì ngon đấy nhưng không dùng được.
Rác rưởi!
Sau khi trong lòng đủ tự tin, Mi Phi không còn cẩn thận từng li từng tí nữa mà lớn mật đi lên, quả quyết có thể xuất thủ.
Nàng ta mặc dù thực lực không tính rất mạnh, nhưng cũng không phải quá thua kém mọi người.
So với Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y thì không cách nào so được.
Nhưng so với tu sĩ bình thường, MỊ Phi cũng là tồn tại khiến tu sĩ bình thường ngưỡng mộ. Tu sĩ hắc giáp ma tộc mặc dù rất mạnh nhưng bọn hắn đều là Kết Đan kỳ, đối mặt với Nguyên Anh kỳ Mị Phi, số người của bọn hắn có nhiều đi nữa cũng không thể nào là đối thủ của Mị Phi.
Cùng với các học sinh học viện Trung Châu xuất thủ, tu sĩ hắc giáp hung diễm ngập trời bị giết cho người ngã ngựa đổ, tổn thất nặng nề.
Rất nhanh đã ngã xuống hơn trăm người.
Nhìn thấy học sinh học viện Trung Châu dũng mãnh phi thường như vậy, bên nhân tộc cũng nhao nhao hô to, tỉnh thần đại chấn.
"Hay, có người Trung Châu gia nhập, ma tộc không đáng để lo."
"Vẫn là bọn hắn lợi hại, đây đều là thiên tài!"
"Lần này ma tộc coi như đá trúng tấm sắt rồi, ha ha."
Trên mặt mấy người Nhan Hồng Vũ cũng nở nụ cười.
Ma tộc tuy mạnh, nhưng nhân tộc cũng không phải không có chút phần thăng nào.
Bên học sinh học viện Trung Châu cười ha ha: "Còn tưởng lợi hại chừng nào, hóa ra chỉ có chút trình độ ấy."
"Chút trình độ ấy cũng dám đến xâm lấn nhân tộc ta? Không biết sống chết!"
Mị Phi nhìn thấy tu sĩ hắc giáp ma tộc cũng chỉ có chút năng lực ấy, mặc dù liên hợp lại sẽ tạo ra chút phiền phức cho mình nhưng cũng chỉ là một chút xíu phiền phức mà thôi.
Trên mặt Mị Phi càng thêm đắc ý: "Chỉ chút năng lực ấy? ha ha." Lần này nói cái gì cũng đến phiên ta dương danh lập vạn.
Giết những ma tộc này, ta chính là thần tượng của đám nhà quê này.
Nhưng mà, vào lúc này, bỗng nhiên có người hét lớn một tiếng: "Biến trận!"
"Bách Thánh Đồ Ma Trận!"
"Bách Thánh Đồ Ma Trận!"
Vô số tu sĩ nhân tộc sau khi nghe xong đầu tiên là sững sờ, sau đó cười ha ha.
Chế giễu ma tộc tự đại cuồng vọng.
"Bọn hắn là ma tộc, bọn hắn muốn đồ mình sao?"
"Ha ha, những ma tộc hắc giáp này chỉ là Kết Đan kỳ, cho dù kết trận thì như thế nào chứ? Kết trận còn có thể giết Nguyên Anh?”
"Phí công giãy giụa thôi, vận mệnh thất bại của bọn hắn được định sẵn rồi."
"Quả nhiên ma tộc không biết tự lượng sức mình, ha ha."
Tu sĩ nhân tộc bên này lòng tin tràn đầy, biểu hiện của học sinh học viện Trung Châu vừa rồi khiến bọn hẳn cho rằng trận chiến đấu này đã không còn cần phải suy nghĩ nhiều.
Mị Phi cầm kiếm đứng đó, lạnh lùng nhìn đông đảo tu sĩ ma tộc bắt đầu biến hóa trận hình.
"Có cần thừa cơ xuất thủ không?”
Có người hỏi.
Mị Phi cười lạnh một tiếng, khinh thường lớn tiếng nói: "Để bọn hắn biến trận, chỉ là Kết Đan kỳ cho dù có thần trận thượng cổ thì đã sao chứ?"
"Kết Đan kỳ cùng Nguyên Anh kỳ chênh lệch như thế nào, cả đời bọn hắn cũng không thể nào biết được."
Giọng của Ngao Thương cũng vang lên: "Để bọn hắn xuất ra tư thái mạnh nhất sau đó uốn nắn bọn họ cẩn thận, để bọn hắn biết thế nào là tuyệt vọng."
"Ha ha, Ngao Thương sư huynh nói không sai, đối phó ma tộc nên như thế."
"Xem mấy thằng hề bọn hắn biểu diễn đi"
Vừa rồi có thể thẹ nhàng đánh giết †u sĩ hắc giáp ma tộc khiến đám học sinh Trung Châu như Ngao Thương, Mị Phi tràn đầy tự tin.
Cảm thấy ma tộc chẳng qua cũng chỉ như thế.
Hơn nữa còn là Kết Đan kỳ , mặc cho bọn hắn giày vò cũng khó có thể tạo nên sóng gió gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận