Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2068

Chương 2068Chương 2068
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Chuyện sư đệ này của mình làm luôn vượt quá dự liệu của mọi người.
“Không vì sao cả, ta muốn hủy chúng thôi, có vấn đề sao?”
Tiêu Y há hốc mồm, cuối cùng vân nén kích động muốn chửi người xuống.
Đây là Nhị sư huynh mình đấy, dám chửi, chờ mà bị thu thập đi?
Tiêu Y điều chỉnh một chút tâm trạng, sau đó nói: “Nhị sư huynh, vấn đề lớn đấy.” “Đây chính là vương thành của đám cầm thú kia, là sào huyệt của bọn hắn, huynh hủy rồi không sợ bọn họ liều mạng với huynh sao?”
Kỳ thành, Phượng thành đối với tộc Tẩu Thú cùng tộc Phi Cầm có ý nghĩa trọng đại, là căn cơ của bọn hắn, thậm chí nói là tinh thần tín ngưỡng cũng không đủ.
Nếu không trước đó tộc Phi Cầm cũng không muốn đánh hạ Kỳ thành để đối phó tộc Tẩu Thú.
Kỳ thành và Phượng thành bị người ta phá hủy sẽ khiến một nhóm người lớn khóc chất.
Mà lại tỷ lệ rất lớn sẽ vô cùng thù hận Lữ Thiếu Khanh. Đến lúc đó cho dù là đại ân nhân cũng không thể nào tha thứ.
Đắc tội nhiều yêu tộc như vậy, Tiêu Y nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ.
“Sơ cọng lông!” Lữ Thiếu Khanh chẳng hề để ý, rất khinh thường thực lực đám yêu thú: “Chỉ bằng chút thực lực ấy của bọn chúng sao?” Thực lực mạnh nhất đám yêu thú bây giờ cũng chỉ có mấy tồn tại Luyện Hư kỳ cảnh giới tầng chín Liễu Xích, Hung Trừ, Doanh An.
Sau đó chính là mấy người Vương Sĩ, Nguyên Bá. Nhưng mấy người bọn hắn đầu bị Xương Thần hút gần kiệt, muốn khôi phục được phải cần thời gian mấy năm. Một đám thương binh bại tướng, Lữ Thiếu Khanh mới không sợ bọn hắn.
Tiêu Y không có ý định khuyên Lữ Thiếu Khanh thay đổi chủ ý, nàng hết sức tò mò nguyên nhân vì sao Lữ Thiếu Khanh làm như vậy.
“Nhị sư huynh, tại sao phải làm như vậy?”
Kỳ thành và Phượng thành đang yên đang lành, hai tòa thành này đầu có chọc gì huynh đầu.
“Haizz, ta là vì tiền bối đấy.” “Vì Bạch Thước tiền bối?” Tiêu Y đầu tiên là sững sờ, sau đó mắt sáng lên, dịch não bắt đầu chuyển sang màu vàng.
Nhị sư huynh là vì Bạch Thước tiền bối, không tiếc là kẻ địch của thiên hạ cũng phải hủy Kỳ thành và Phượng thành? Không phải chứ, chẳng lẽ Nhị sư huynh coi trọng Bạch Thước tiền bối?
Đại sư huynh phải làm sao đầy?
Đại sư huynh đồng ý cửa hôn sự này sao?
Bạch Thước tiền bối bối phận quá cao, gả tới, sư phụ phải xưng hô với nàng ta như thế nào đây?
Nhị sư huynh thích chủng loại này sao?
Tiêu Y bên này trong đầu đã loạn cả lên, tư duy khuếch tán, đã nghĩ lên đến chín tầng mây.
Càng nghĩ càng không hợp thói thường.
“Nhị sư huynh, huynh.”
Vừa ngẩng đầu, liền thấy một cái nắm đấm nện xuống.
Lữ Thiếu Khanh giận mắng: “Ta thấy muội ngán sống rồi đúng không?”
“Đầu óc cả ngày chỉ nghĩ đến mấy thứ màu vàng, xem ta có đánh chất muội không.”
Tiêu Y vội vàng ôm tiểu Hắc chạy đến bên cạnh Kế Ngôn. “Đại sư huynh, cứu mạng.” Kế Ngôn lạnh lùng nhìn Tiêu Y: “Đầu óc muội đang suy nghĩ gì?”
Tiêu Y vội vàng le lưỡi một cái, tránh sau lưng Kế Ngôn, nói: “Ta, ta không phải chỉ tò mò tại sao Nhị sư huynh lại giúp Bạch Thước tiền bối sao?”
“Đại sư huynh, huynh không tò mò à?”
Lực chú ý của Kế Ngôn bị di chuyển, cũng nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, hắn ta cũng rất tò mò: “Rốt cuộc đệ muốn làm gì?” Lữ Thiếu Khanh thu hồi nắm đấm: “Chim ngốc bọn hắn ở lại nơi này, mọi người cảm thấy bọn hắn sẽ không bị người ta khi dễ sao?”
Lời này khiến Kế Ngôn cùng Tiêu Y lập tức rơi vào trầm tư. Đối với yêu tộc mà nói, tiểu Hồng, đại Bạch, tiểu Bạch mặc dù cũng là yêu thú, nhưng bọn hắn sinh ra ở nơi khác, đối với những yêu tộc sinh trưởng ở đây mà nói, bọn hắn chính là kẻ ngoại lai. Hơn nữa ba người bọn hắn thiên phú trác tuyệt, thực lực kinh người. Chỉ mình tiểu Hồng đã ép cho một đám điểu nhân không ngấng đầu được lên.
Đại Bạch cùng tiểu Bạch gia nhập, về sau sẽ có càng nhiều cầm thú yêu tộc không ngẩng đầu được lên.
Cây cao chịu gió lớn.
Súng bắn chim đầu đàn.
Quá ưu tú, sẽ bị người ta đố ky, xa lánh, thậm chí nhằm vào.
Đầu óc Tiêu Y dạo một vòng, sau khi loại bỏ dịch vàng đi thì cũng có suy nghĩ riêng của mình: “Có Bạch Thước tiên bối che chở bọn hắn, cũng không sợ bị khi dễ nhỉ?” Bạch Thước bối phận cao đến hù chết người.
Hiện tại yêu tộc đầu phải gọi nàng ta một tiếng tổ nãi nãi. Hơn nữa thực lực của nàng ta cũng rất mạnh.
Pháp khí cấp tám, cái mông lớn như vậy, nhìn ai không vừa mắt thì đặt mông ngồi chất kẻ đó.
Có loại tồn tại này che chở, Tiêu Y cảm thấy không cần lo lắng.
“Nhị sư huynh, huynh không cần lo lắng cho tiểu Hồng bọn hắn?”
“Hơn nữa, huynh hủy hai tòa vương thành, đến lúc đó người ta đánh không lại, cũng sẽ giận chó đánh mèo lên tiểu Hồng bọn hắn.” Tiêu Y không có dịch não màu vàng vẫn tương đối thông minh, cũng nhìn thấy được những vấn đề có thể sẽ xuất hiện.
Lữ Thiếu Khanh khịt mũi coi thường, khinh bỉ Tiêu Y không chút che giấu: “Nói muội ngốc, ngươi còn không thừa nhận.”
“Muội chỉ biết nhìn thấy những điểm này à?”
“Muội đặt những cầm thú khác đi đâu?”
Tiêu Y bị mắng không ngẩng đầu được lên, khiếp đảm e sợ nói: “Cho nên, Nhị sư huynh, huynh đừng thừa nước đục thả câu, nói cho ta đi.”
“Ta hỏi muội, nếu Tề Châu đột nhiên mọc ra một lão yêu quái, muốn nhất thống Tà Châu, dù là biết là chuyện tốt, đối với chúng ta không có chỗ xấu, nhưng muội có bằng lòng không?”
“Chưởng môn hẹp hòi có bằng lòng không?” Tiêu Y ngẫm nghĩ, hiểu ra: “Nhị sư huynh, ý huynh nói, tộc Phi Cầm cùng tộc Tẩu Thú bọn hắn sẽ có ý kiến với Bạch Thước tiền bối?”
“Nói nhảm, cái này còn phải hỏi sao?”
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục nói: “Hiện tại có kẻ địch Xương Thần này xuất hiện, yêu tộc cũng biết phải thống nhất mới có lối thoát.”
“Sau khi thống nhất, ai làm lão đại? Lợi ích phần chia như thế nào? Tài nguyên phân chia như thế nào?”
“Đây đầu là vấn đề cần giải quyết, nói không chừng giữa đường còn phải đánh vài trận mới giải quyết được.”
“Muốn nhất thống, không có dê dàng như vậy đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận