Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1115: Thí thần giả? Phản đạo giả?

Chương 1115: Thí thần giả? Phản đạo giả?Chương 1115: Thí thần giả? Phản đạo giả?
Người tới là một thanh niên mặc linh giáp xám, tuổi tác khoảng chừng trên dưới ba mươi, trên mặt mang theo tang thương, hơi nhếch khóe miệng, sắc mặt tràn đầy tự tin.
Hai tay hắn ta chắp sau lưng, ngự quang lướt tới, mau chóng đi đến trước mặt phi thuyền.
Hắn ta nhìn thoáng qua phi thuyền, nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh, Kế Ngôn cùng Tiêu Y ba người, ánh mắt lóe lên dị sắc.
Người này và thuyền này đều chưa từng gặp bao giờ.
Sau đó hắn ta truyền âm tới: "Dừng lại!"
Ngữ khí và thần sắc của hắn ta tràn ngập tự tin, vênh mặt hất hàm sai khiến, như là mệnh lệnh.
Tiêu Y nhìn sang Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh đánh giá người tới một phen, bĩu môi, nói với Tiêu Y: "Nói hắn biết, gió lớn quá, chẳng nghe thấy hắn đang nói gì cả."
Tiêu Y buồn cười, vừa nghe đã thấy giả, chắc chắn Nhị sư huynh không vui.
Nhưng ngẫm lại thấy cũng đúng, vừa tới chưa nói được mấy câu đã cao cao tại thượng bảo dừng lại, ai cũng sẽ thấy khó chịu chứ đừng nói chỉ là Lữ Thiếu Khanh.
Tiêu Y biết Nhị sư huynh mình mềm không được cứng không xong, nhưng nếu sắc mặt tốt một chút, ôn tồn một chút Lữ Thiếu Khanh cũng không đến mức không nể mặt mũi.
Cho nên, Tiêu Y rất lớn tiếng hét lên với người kia: "Gió lớn quá, không nghe thấy ngươi nói gì cả."
"Hay ngươi quay về ăn cơm cho no đi? Ăn no mới có sức hét lên chứ"
Người ngự quan mà tới sửng sốt, không ngờ nhận được câu trả lời như vậy.
Nhưng hắn ta rất nhanh chóng kịp phản ứng, gió gì mà to, không nghe được, là giả.
Nguyên nhân thực sự là không để hẳn ta vào mắt, không nể mặt hắn ta.
Người tới lập tức sinh ra một cỗ nộ khí, quát: "Đừng rượu mời không uống, uống rượu phạt!"
Sau khi nói xong hắn ta liền vung tay lên với phi thuyền, linh lực chung quanh đều bị điều động hết sạch, đồng thời không gian phía trước như tạo nên gợn song, tạo thành bình chướng vô hình lấp kín, ngăn cản phi thuyền tiếp tục đi tới.
Nhìn thấy phi thuyền ngừng lại, người tới cười lạnh, vô cùng ngạo nghễ: "Thật là, có người miệng lưỡi đê tiện ép †a phải động thủ."
Sau đó hắn ta thản nhiên đi đến trước mặt phi thuyền, đứng từ trên cao nhìn xuống ba người Lữ Thiếu Khanh, cười lạnh hai tiếng: "Thế nào, giờ gió còn lớn nữa không?”
"Lời ta nói, có thể nghe thấy rồi chứ?"
Lữ Thiếu Khanh tiến lên, lộ ra nụ cười, chứa đựng sự bàng hoàng bất an, bứt rứt xoa xoa tay: "Vị, vị công tử này, ta, chúng ta không mạo phạm gì ngươi chứ?"
Người tới nhìn thấy động tác của Lữ Thiếu Khanh, nụ cười càng thêm tự tin, khí thế ngạo nghễ trên người càng thịnh, hắn ta hừ một tiếng: "Vừa rồi đã mạo phạm ta rồi."
Lữ Thiếu Khanh nghe xong, bộ dạng càng thêm bất an, hắn tiếp tục xoa xoa tay: "Công tử, ta, ta không phải cố ý."
Bộ dạng của hắn trông rất giống một nhân vật nhỏ bé, cố gắng giải thích rõ với đại nhân vật khiến nụ cười trên mặt người tới càng tăng thêm.
"Vậy ngươi nói, vì lý do gì?"
Người tới cười đến càng thêm vui vẻ, thậm chí đã thoải mái đáp xuống cột buồm của phi thuyền, tiếp tục duy trì tư thế từ trên cao nhìn xuống.
Dáng vẻ này có thể khiến trong lòng hắn ta tràn đây cảm giác ưu việt.
Tuy nhiên khiến hắn ta cảm thấy kỳ quái là, thanh niên mặc áo trắng ngồi ở mũi thuyền từ khi hắn ta xuất hiện đến bây giờ đều chưa từng mở mắt ra. Nếu không phải cảm nhận được hô hấp của người đó, hắn ta còn tưởng rằng đây là một người chết hoặc là một pho tượng đấy.
Tuy nhiên hắn ta cũng không để ý lắm, khí tức của người ở trên phi thuyền chưa từng gặp này quá bình thường, hắn †a không để trong lòng lắm.
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục bứt rứt nói: "Ta, chúng ta chẳng qua chỉ là người bình thường, những đại nhân vật như công tử và những người như chúng ta không nên có giao tiếp gì mới đúng, cho nên ta cảm thấy không phải công tử đang gọi chúng ta, hơn nữa chúng ta cũng thật sự không nghe thấy công tử ngươi đang nói cái gì."
Chưa hết, Lữ Thiếu Khanh còn chắp tay một cái với người tới, khách khí hỏi thăm: "Không biết công tử đại danh là gì?" Người tới hơi ngẩng đầu lên, toàn thân từ trên xuống dưới tản ra tự tin: "Nói cho ngươi cũng không sao, ta tên là Dận Khuyết, là cố ý tới tìm các ngươi."
"Ấy, tìm, tìm chúng ta?' Chuông cảnh giác trong lòng Lữ Thiếu Khanh kéo lên.
Ba sư huynh muội bọn hắn đến đây còn chưa quen biết ai, có ai cố ý đi tìm bọn hắn chứ?
Không phải là những quái vật kia phái tới chứ?
Nhưng người tự xưng Dận Khuyết này nhìn không giống nhân loại bị quái vật nuôi dưỡng.
Dận Khuyết không giấu diếm gì, hắn ta nói: "Các ngươi là ai? Vì sao lại giết Tế tư của hai bộ lạc nhỏ?"
Lữ Thiếu Khanh nhíu mày, vấn đề này truyền đi nhanh vậy sao? Hắn đã cố ý hỏi Côn Ngải, bộ tộc Định Ất và bộ tộc Khê Bích chẳng qua chỉ là hai bộ tộc nhỏ, trong phương viên mấy vạn dặm không có bộ tộc khác, tin tức của bọn hắn hẳn không truyền ra ngoài nhanh như vậy mới đúng.
"Công tử, ta có thể hỏi thăm một chút làm sao các ngươi biết không?"
Dận Khuyết bất mãn, nghiêm nghị quát: "Ai cho phép ngươi đặt câu hỏi? Trả lời vấn đề của ta."
Lữ Thiếu Khanh kêu oan: "Oan uổng quá, chúng ta bị oan uổng quá, chúng ta chẳng làm gì cả."
Dận Khuyết ngây ngẩn cả người, oan uổng?
Chuyện này là sao nữa?
Dận Khuyết không đích thân đến hai bộ tộc, sự tình hắn ta cũng chỉ biết được bảy tám phần, không tìm hiểu kỹ càng. Mục đích hắn ta đến đây chủ yếu là chặn đường ba người Lữ Thiếu Khanh.
Trong lúc nhất thời, hắn ta cũng không chắc chắn.
Chẳng lẽ trong chuyện này thật sự có ẩn tình gì đó.
Hắn ta hừ một tiếng, dứt khoát chuyển chủ đề: "Các ngươi tên là gì?"
"Ta tên Mộc Vĩnh." Lữ Thiếu Khanh lớn tiếng nói ra cái tên này, sau đó thuận thế hỏi: "Công tử, ngươi lợi hại như vậy, nhất định có lai lịch lớn lắm?"
Đối với mình thân phận, Dận Khuyết vô cùng kiêu ngạo, khinh thường giấu diếm: "Hừ, ta là thí thần giả!"
"Thí thần?" Tiêu Y bên cạnh nói theo bản năng: "Phản đạo giả?"
Dận Khuyết không tức giận: "Không sai, những kẻ ngu muội kia gọi chúng ta là phản đạo giả."
"Buồn cười, bọn hắn căn bản không hề biết rốt cuộc mình đang thờ phụng cái gì"
Lữ Thiếu Khanh cười lên, hắn tiếp tục xoa xoa tay, cười tủm tỉm hỏi: "Công tử, trong thí thân giả chắc chắn có tồn tại còn lợi hại hơn ngươi chứ, chẳng hạn như cao thủ Hóa Thần, có không nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận