Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 380 - Bảo phụ thân ngươi đến giao tiền chuộc đi (tt)



Chương 380: Bảo phụ thân ngươi đến giao tiền chuộc đi (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong lòng Lữ Thiếu Khanh thầm than một câu.Nhưng, Lữ Thiếu Khanh lại không có ý này.Hắn ra tay đối phó với Hoa Túc thượng nhân không phải là vì giúp thành Thiên Phỉ, mà là vì Lăng Tiêu phái.thành Thiên Phỉ này vẫn nên duy trì nguyên trạng, trở thành khu vực không ai quản lí.Nơi này rung chuyển, với Lăng Tiêu Phái mà nói không phải là một chuyện tốt.Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, không có ý định đồng ý với Thái Mân mà nói với Thái Mân: “Bảo phụ thân ngươi mang linh thạch tới đây để chuộc người đi.”“Chuộc hai người các ngươi về, một trăm vạn viên linh thạch, thiếu một viên cũng không được.”Thái Mân há hốc mồm, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, nàng ta cảm thấy hình như nàng ta bị ngớ ngẩn rồi.Sao nàng ta nghe giống như nàng ta và sư huynh nàng ta đã thành con tin, Thái Mân chân tay luống cuống: “Tiền, tiền bối, cái này…”Lữ Thiếu Khanh cười híp mắt nói: “Ngươi nghe không hiểu sao? Không sao,ngươi chỉ cần truyền tin về bảo phụ thân mang linh thạch đến là được.”Hình tượng tiền bối thời khắc này đã hoàn toàn sụp đổ.Thái Mân thật sự không biết mình nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với Lữ Thiếu Khanh.Dưới yêu cầu của Lữ Thiếu Khanh, Thái Mân nhanh chóng truyền tin về.Nhưng nửa ngày trôi qua, sau vài canh giờ Thái Mân lại nhận được tin cầu cứu của phụ thân nàng ta.Phụ thân nàng ta đi được nửa đường thì gặp mai phục, bị người ta vây công, tình huống nguy cấp.Sau khi Thái Mân nhận được tin đầu tiên là xin Lữ Thiếu Khanh giúp đỡ.“Cái gì? Dưới ban ngày ban mặt còn có người dám chặn cướp giữa đường?”“Muốn chết!”Lữ Thiếu Khanh đằng đằng sát khí, không nói hai lời bay lên không.Thái Mân nhìn Lữ Thiếu Khanh đi xa, hảo cảm trong lòng khôi phục lại vài phần: “Tiền bối ghét ác như thù.”Tiêu Y ở bên cạnh cắt ngang nàng ta: “Đó là Nhị sư huynh cảm thấy có người muốn cướp linh thạch của huynh ấy, những người kia chết chắc rồi.”Trong dãy núi, một nam nhân trung niên da màu đồng, mặt chữ quốc biểu cảm đầy phẫn nộ, đôi mắt như phun lửa nhìn chòng chọc vào hai nam nhân vây quanh ông ta.Tại một chỗ cách nơi của ông ta không xa có vài cỗ thi thể đang nằm.Một người mặc áo bào xám, một người mặc thanh sam, cả hai người có hình dáng tương đối giống nhau nhưng mặt đều không có biểu cảm.“Các ngươi rốt cuộc là ai?”Nam nhân trung niên mặt chữ quốc chính là Thái Khám thành chủ thành Thiên Phỉ.Ông ta nhận được truyền tin của nữ nhi thì vô cùng hoài nghi.Nhưng chuyện trong truyền tin nhắc đến quá quan trọng, ông ta nhất định phải đích thân đến một chuyến.Nhưng ông ta chưa từng nghĩ mình sẽ bị người ta cản lại ở đây.Hai người này thực lực cực kỳ cường đại, nhẹ nhàng giải quyết người ông ta mang theo.Hai người tản ra khí tức cường đại, không thua kém bao nhiêu với Kết Đan kỳ tầng chín như ông ta, thậm chí còn mạnh hơn vài phần.Hơn nữa hai người bọn hắn phối hợp ăn ý, liên thủ với nhau, Thái Khám không có được nửa phần chiến thắng.Không hề có câu trả lời, nam nhân áo bào xám và nam nhân thanh sam không để ý đến ông ta mà dùng khí cơ khóa chặt ông ta để Thái Khám không dám hành động thiếu suy nghĩ.Cảm nhận được khí tức của hai người cùng với cảm giác giao thủ vừa rồi, Thái Khám dám khẳng định, hai người này chắc chắn xuất thân từ đại phái, nếu không sẽ không thể mạnh như thế.“Rốt cuộc các ngươi có mục đích gì? Có quan hệ như thế nào với Phàn Hà?”Hai nam nhân không nói gì, nhưng trong rừng cây bên cạnh truyền đến tiếng trả lời.“Mục đích của chúng ta rất đơn giản, ngươi đầu hàng, thần phục chúng ta.”Lại có hai nam nhân trẻ tuổi xuất hiện, trên mặt hai người mang nụ cười tự tin, chia nhau đứng trên thân cây.Thái Khám nhìn thấy hai người kia, khí tức không tính là mạnh, đều là Trúc Cơ kỳ.Nhưng loại khí thế cao cao tại thượng, kiêu căng khinh người kia của bọn hắn khiến Thái Khám càng thêm khẳng định.Mọe nó, bọn chúng chắc chắn là đệ tử đại phái.“Rốt cuộc các ngươi là ai? Thuộc môn phái nào?”Lời Thái Khám khiến hai người liếc nhau, nụ cười trên mặt càng tăng lên, nhưng vẫn tràn đầy khinh thường như trước.“Không tệ lắm, có thể đoán được thân phận của chúng ta.”“Nói thật cho ngươi biết, ta tên Thương Lăng, gia gia của ta tên là Thương Chính Sơ.”Một tên khác cũng kiêu ngạo nói ra thân phận của mình: “Ta tên là Đỗ Tĩnh, sư phụ ta tên Tang Thiệu.”Sắc mặt Thái Khám lập tức trở nên khó coi.Thương Chính Sơ, Tang Thiệu, đây là trưởng lão của Quy Nguyên Các.“Ngươi, các ngươi là người của Quy Nguyên Các?”Trong nháy mắt Thái Khám đã hiểu ra: “Phàn Hà cũng là người của các ngươi? Quy Nguyên Các các ngươi muốn cướp thành Thiên Phỉ?”Sắc mặt của Thương Lăng tái nhợt, hơn nửa năm trước ở Lăng Tiêu Thành bị người khác chơi đểu một vố, thương thế trong cơ thể vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.Hắn ta nhìn Thái Khám như nhìn một tên hề, cho dù là thành chủ thành Thiên Phỉ thì đã sao?Trước mặt Quy Nguyên Các vẫn là tôm tép nhãi nhép.“Phàn Hà quá phế vật, đến bây giờ cũng không thể khiến các ngươi khuất phục.”Trong giọng nói để lộ ra sự bất mãn nồng đậm đối với Phàn Hà.Thái Khám thân ở vị trí cao dĩ nhiên trong nháy mắt đã hiểu rõ ý tứ bên trong.Phàn Hà là quân cờ Quy Nguyên Các đánh ra. Quy Nguyên Các ngoài mặt không liên quan gì đến Phàn Hà, muốn thông qua bàn tay Phàn Hà để khống chế thành Thiên Phỉ.Vị trí của thành Thiên Phỉ là vùng giao tranh binh gia, trăm ngàn năm nay, ba phái lớn của Tề Châu đều chưa từng có ý định đụng tới thành Thiên Phỉ.Hiện Quy Nguyên Các ra tay với thành Thiên Phỉ, mục đích là muốn làm gì?Khuếch trương sao?Khuếch trương đi đâu?Phía bắc là Lăng Tiêu phái, phía đông là Song Nguyệt CốcThái Khám nghĩ tới đây, trán đổ mồ hôi, trong lòng hoảng sợ không thôi.Không còn dám nghĩ tiếp.Thật là đáng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận