Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 875 - Lột chút linh đậu thôi mà, có gì phải ngạc nhiên chứ?



Chương 875: Lột chút linh đậu thôi mà, có gì phải ngạc nhiên chứ?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmSau khi Đàm Linh ưu thương một lúc thì lại nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh.Hơn nửa tháng trôi qua, hai tỷ đệ Thời Cơ đến giờ vẫn không có chút tin tức gì khiến cho trong lòng nàng ta không thể bình tĩnh được.Tên khốn kiếp kia cũng không phải người dễ chọc.Chó má, có trời mới biết hai tỷ đệ này rơi vào tay hắn sẽ bị giày vò thành ra dáng vẻ gì.Lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nàng ta không thể nào ăn nói với Phù Doãn.Cho nên, Đàm Linh mang theo năm trăm vạn viên linh thạch đến tìm Lữ Thiếu Khanh.Sau khi tới nơi này, Đàm Linh nhìn thấy bên dưới một người một khỉ đang thở hổn hển trồng cây, nàng ta lại muốn một lần nữa cắm đầu xuống đất.Ở bên dưới, tiểu viên hầu đang đào đất trên dốc núi giống như chuột đào hang, hai trảo đào xuống, chỉ chốc lát sau liền đào ra một hố sâu.Bộ lông màu trắng đã nhuộm thành màu vàng đất.Thời Liêu bình thường ăn mặc sạch sẽ gọn gang giờ cũng một thân bùn đất, tay áo xắn lên, mặt mày bực bội ôm một cây đại thụ cắm vào trong hố sâu sau đó lấp đất.Sau khi trồng xong một cây, bóng dáng hắn ta lóe lên chạy vào trong rừng cây, sau khi lựa chọn được một gốc cây phù hợp lại nhổ tận gốc khiêng trở về, tiếp tục trồng tiếp.Sau khi trồng được một mảng thì lại xách hai thùng gỗ nước lớn đi về phía dòng sông xa xa múc nước trong đó về tưới nước.Một người một khỉ cố gắng trồng, ngọn núi nhỏ trụi lủi đã một lần nữa trở nên xanh um tùm.Xem ra hôm nay có thể trồng cây khắp ngọn núi nhỏ này được rồi.Còn trên đỉnh núi đã dựng qua loa vài căn nhà.Lữ Thiếu Khanh đang nằm trên một nóc nhà, chân bắt chéo nằm híp mắt.Bên cạnh hắn cắm một cây dù, bày biện một bàn gỗ nhỏ, trên bàn bày một mâm linh đậu đầy.Thời Cơ ngồi ở bên cạnh, giúp Lữ Thiếu Khanh bóc linh đầu, trò chuyện với Lữ Thiếu Khanh, thỉnh thoảng còn che miệng người, so với Thời Liêu cố gắng làm việc hình thành một sự chênh lệch rõ ràng.Đàm Linh ôm đầu, thấp giọng rên rỉ một tiếng, vẫn không kìm được hét lớn: “Móa nó!”Không được, hình như đầu lại đau rồi.Sao Thời Liêu lại làm việc cực khổ, còn Thời Cơ lại làm nha hoàn vậy?Tốt xấu gì các ngươi cũng là đệ tử trưởng lão Thánh địa, truyền ra ngoài, Phù Doãn trưởng lão có còn thể diện nữa không?Lữ Thiếu Khanh bỗng nhiên phát giác được một cỗ sát khí từ trên trời giáng xuống.Hắn hơi giương mắt lên, nhìn thấy Đàm Linh mặt mũi tràn đầy sát khí đứng ở trước mặt hắn.Lữ Thiếu Khanh phất phất tay, lên tiếng chào: “Cô nương, tới rồi à, mang linh thạch đến cho ta sao?”Ôi, không phải ta hối thúc nàng ta, chẳng qua lâu lắm không gặp mặt, giờ gặp được rồi đương nhiên phải nhắc nhở một tiếng.Đàm Linh đằng đằng sát khí: “Ngươi đang làm gì vậy?”“Như ngươi thấy, đang khôi phục nguyên trạng, đương nhiên, giống y như đúc thì chắc chắn không làm được rồi, nhưng ta đã cố gắng hết sức.” Lữ Thiếu Khanh thành khẩn nói: “Chuyện này do kiếm của chúng ta gây ra, ta và sư huynh ta sẽ không trốn tránh trách nhiệm.”“Bớt ở đây giả vờ hồ đồ với ta đi.” Đàm Linh tức giận đến phát điên, ai hỏi ngươi chuyện này chứ?Nàng ta chỉ vào Thời Cơ, nhấn mạnh từng chữ nói: “Muội ấy làm gì vậy? Thời Liêu làm gì vậy?”Hai người bọn họ không phải nha hoàn hạ nhân, công dụng của hai người bọn họ không phải như vậy.Đây là đồ đệ của trưởng lão Thánh địa, là ánh sáng tương lai của Thánh địa, tương lai nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ cũng sẽ trở thành trưởng lão Thánh địa, là tồn tại dưới một người, trên vạn người.Giờ thì một người ở đây trồng cây, một người ngồi lột linh đậu cho ngươi.Lỡ truyền ra ngoài, Phù Doãn trưởng lão sẽ đánh ta thành tro mất?Cô nàng này bị sao vậy? Mắt mù à?Lữ Thiếu Khanh nghi ngờ nói: “Đang làm gì là sao? Là vậy đấy, trồng cây.”Đàm Linh không kìm được tiến lên trước một cước đá bay bàn gỗ.“Móa nó!” Lữ Thiếu Khanh quát to một tiếng, lập tức thu linh đậu lại, như một con chó bảo vệ thức ăn, nhe răng nhìn hằm hằm Đàm Linh: “Cô nương, ngươi điên rồi à? Ngươi định làm gì vậy? Muốn đánh nhau à?”Thời Cơ cũng bị giật nảy mình, vội vàng đứng lên, giữ chặt lấy Đàm Linh: “Linh tỷ tỷ, sao tỷ lại tức giận?”“Ta...”Đàm Linh cố gắng kìm nén kích động muốn chửi thề của mình xuống, nàng ta đau lòng nhức óc, giận mà không thể phát tiết: “Thời Cơ, muội đang làm gì muội có biết không? Muội nghĩ muội là thị nữ của hắn sao? Sao đi làm những chuyện như thế này?”Ngươi đã từng lột linh đậu cho sư phụ ngươi chưa?Thời Cơ lại cảm thấy không có chuyện gì, rất vui vẻ nói: “Có gì đâu chứ, được nói chuyện phiếm với Trương Chính đại nhân ta thấy rất vui, hơn nữa còn có thể biết thế giới bên ngoài đầy màu sắc như thế nào.”Lữ Thiếu Khanh phụ họa: “Đúng đấy, lột chút linh đậu thôi mà, có gì phải ngạc nhiên đến thế? Ta đâu có bắt nàng ấy đút cho ta đâu.”“Ngươi dám?” Đàm Linh giẫm chân một cái.“Rầm!” Căn nhà dưới chân lập tức tan ra thành từng mảnh, ầm vang sụp đổ.“Ầy ầy...” Lữ Thiếu Khanh lập tức rũ sạch trách nhiệm: “Đây là tự ngươi giẫm nát, không liên quan chuyện ta. Đến lúc đó ngươi tự đi xây lại đấy.”Đàm Linh chỉ hận mình không thể một cước giẫm chết Lữ Thiếu Khanh, quá đáng ghét.Nàng ta cắn răng: “Ngươi nói giúp hai tỷ đệ bọn họ đột phá, đây chính là cách của ngươi à? Không phải ngươi muốn lợi dụng bọn họ làm việc cho ngươi đấy chứ?”Nàng ta nhìn dáng vẻ của Lữ Thiếu Khanh, khí tức vô sỉ dù ở cách xa ba mét cũng có thể ngửi được, ánh sáng vô lại chói mắt khiến Đàm Linh càng cảm thấy suy đoán của mình chính xác.Tên khốn kiếp này không muốn tự mình động thủ cho nên mới lừa hai tỷ đệ Thời Cơ đến làm việc.Thời Cơ lại nói giúp Lữ Thiếu Khanh: “Linh tỷ tỷ, Trương Chính đại nhân làm như vậy là có cái lý riêng của hắn.”Con mọe nó!Đàm Linh lại không kìm được ôm đầu, khom người, một hồi lâu mới dằn được những lời nói tục trong lòng xuống.Ngàn vạn lần không thể để mất thần thái trước mặt tên khốn kiếp này, nếu không sẽ hèn hạ lắm.Đàm Linh rất giận, rất muốn cào người: “Thời Cơ, có phải muội bị váng đầu không? Rốt cuộc tên khốn kiếp này đã làm gì muội mà muội vẫn tin tưởng hắn đến như vậy? Muội không sợ hắn bán cả muội đi à?”Thời Cơ lại cười hì hì nói: “Trương Chính đại nhân không phải là người như thế, hắn nói rồi, chờ khi làm xong hết mọi chuyện thì bọn muội cũng chuẩn bị đột phá được rồi...”

Bạn cần đăng nhập để bình luận