Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1584

Chương 1584Chương 1584
Đề nghị nhìn thì như có lòng tốt nhưng trên thực tế lại là rắp tâm hại người, là hắn ta muốn để Tiêu Y liên hệ với Lữ Thiếu Khanh, để Tiêu Y tự tìm hiểu xem kết cục của Lữ Thiếu Khanh là thế nào.
Bên này Mị Phi cười lạnh không thôi: "Không cần liên hệ nữa, có thể liên hệ được sao?"
Nói đùa, Mị gia và Hoa gia đều phái cao thủ cấp Hóa Thần đi hết.
Dù Kế Ngôn có đến cũng sẽ bị đánh chết, chớ nói chi đến loại người như Lữ Thiếu Khanh.
Bao Dịch đang sờ sờ chim lại không nhịn được mà lên tiếng.
Vào lúc vui vẻ thế này, không nói gì đó hắn ta sẽ bị nghẹn chết.
Hắn ta không cười, mà cố gắng nín cười, nói với Tiêu Y: "Tiêu cô nương, Đại sư huynh của ngươi là Hóa Thần, hẳn ngươi phải biết Hóa Thần lợi hại cỡ nào chứ?"
"Lữ công tử đắc tội với hai vị Hóa Thần, vạn nhất bị phát hiện liên thủ vây công, ngươi nói xem hắn có thể trốn được không?"
Tiêu Y bĩu môi. Nhị sư huynh của ta giảo hoạt lắm, phát hiện đánh không lại thì không biết chạy sao?
Nhưng mọi người thấy hành động lần này của nàng lại cho rằng nàng không tin.
Ngao Đức thấy đến lúc này Tiêu Y vẫn một mực không để ý thì rất bực mình, hung tợn bĩu môi.
Ngươi vui thế ta làm sao vui được nữa?
Ngươi không vui ta mới vui được chứ.
Ngươi là kẻ ngu, không nghe ra được ý tứ trong lời nói của ta sao?
Ngao Đức hừ một tiếng, rồi nhàn nhạt nói: "Nếu ta không đoán sai, hẳn là sẽ có đến ba vị Hóa Thần."
Câu nói của Ngao Đức bình tĩnh như một cơn gió nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cho đám người nổ tung.
Hít hà!
Xung quanh liên tiếp có âm thanh hít vào một hơi khí lạnh, mọi người ở đây đều kinh hãi.
Họ đều nhìn qua Ngao Đức mà không thể tin nổi.
Ngao gia ác vậy sao?
Còn phái ra đến hai vị Hóa Thần. Nhưng vữa nghĩ lại chuyện Lữ Thiếu Khanh vừa làm với Ngao gia, mọi người đột nhiên lại cảm thấy Ngao gia phái hai vị Hóa Thần truy sát Lữ Thiếu Khanh cũng là chuyện cực kỳ hợp tình hợp lý.
Dù sao thì khi ấy Lữ Thiếu Khanh cũng ném hết mặt mũi Ngao gia xuống đất rồi dâm thật mạnh, dẫm xong còn tè lên đó nữa, khiến cho Ngao gia trở thành trò cười lớn nhất ngày hôm đó.
Ngao gia bá đạo, ai ai cũng biết.
Nhưng không ai có thể ngăn cản.
Thậm chí, còn có tin đồn không biết Ngao gia muốn mượn Hạ Ngữ làm bàn đạp để vươn bàn tay đến Tề Châu xa xôi không.
Nhưng dù là thế nào đi nữa, Ngao gia cũng quen làm việc ngang tàng, không ai dám trêu chọc.
Cho đến khi Lữ Thiếu Khanh xuất hiện, vừa đến Nhữ thành một cái đã mò được một khoản linh thạch lớn từ Ngao Đức, Ngao Thương.
Sau đó, lại dẫn người đến Ngao gia đại náo, trò hề này khiến cho mặt mũi Ngao gia bị giựt xuống ném đến từng châu của Thập Tam Châu.
Đoán chừng mấy ngày nay ngày nào gia chủ Ngao gia cũng đang chửi mắng Lữ Thiếu Khanh tiểu nhân ấy.
Bao Dịch không nhịn được cười, vừa sờ sờ đầu chim vừa cười ha ha: "Ha ha, ba vị Hóa Thần liên thủ, vô địch thiên hạ rồi nhỉ?"
"Ôi, không biết vô địch Nguyên Anh kỳ có thể gánh vác được không nữa."
Mã Chính Tính cũng ngồi thẳng lưng, nghiêm túc thấp giọng tự hỏi: "Đây là thủ đoạn của năm nhà ba phái sao?"
"Làm việc đuổi tận giết tuyệt, không cho người ta chút xíu hy vọng nào."
Những người xung quanh cũng nhao nhao thấp giọng bàn luận.
"Nha đầu kia còn không hiểu rõ tình huống sao?"
"Chẳng lẽ nàng không hiểu thực tế Mị gia và Ngao gia đã phái cao thủ Hóa Thần truy sát Nhị sư huynh của mình à?"
"Nàng còn tưởng thế gian này rất hiền lành tươi đẹp ư?"
"Quá ngây thơi”
"Ba vị Hóa Thần đấy, dù vị Lữ Thiếu Khanh có mạnh hơn nữa cũng trốn không thoát được đâu?"
"Trốn? Ngươi trốn cho ta xem nào?”
"Đừng nói hắn chỉ là Nguyên Anh, dù hắn có là Hóa Thân cũng trốn không thoát được."
"Đây cũng phải. Ôi, đây chính là thực lực của năm nhà ba phái, hơi động †ay một cái chính là khí thế lật trời, không ai có thể chống đỡ."
"Tại Nhữ thành này, bọn họ còn có thể khắc chế, rời Nhữ thành rồi... ha ha, vị Lữ Thiếu Khanh kia xem chừng là một hài tử không thông minh."
Tiếng nói chuyện của mọi người xung quanh không ngừng vọng vào tai Tiêu Y, khiến cho nàng không nhịn được mà cũng phải thâm nghĩ không biết Nhị sư huynh có khiêng nổi không nữa.
Ba vị Hóa Thần, có thể được phái đi, khẳng định thực lực rất mạnh.
Với hận ý của bọn họ đối với Nhị sư huynh, tất nhiên sẽ cùng nhau liên thủ đối phó với huynh ấy. Ba vị Hóa Thần liên thủ, ngươi thường gánh không nổi đâu.
Nhưng nghĩ lại, nàng lại yên tâm.
Đó là người bình thường, Nhị sư huynh không phải người bình thường, càng mạnh huynh ấy càng thích.
Lại nói, dù la thứ tồn tại cấp Tế Thần kia cũng không làm gì được Nhị sư huynh cơ mà.
Mấy con chuột Hóa Thần nho nhỏ như Mị gia với Ngao gia đây, trước mặt Nhị sư huynh khẳng định là chuyện tát một cái xong một con.
Với Nhị sư huynh, đối phó với loại phàm nhân cấp độ Hóa Thần này quá mức dễ dàng.
Cho nên Tiêu Y lại thả lỏng, tỏ vẻ không quan tâm: "Nhị sư huynh nói rồi, bảo ta ở đây nghiêm túc học tập, không được gây phiền phức."
"Cũng đừng có liên hệ với huynh ấy, không được làm phiền huynh ấy."
Cảm nhận được cảm xúc của Tiêu Y thay đổi, Thượng Quan Xúc rất kinh ngạc, đây là nhận mệnh hay là không lo lắng?
Nàng ta cũng không hiểu được Tiêu Y, rõ ràng là sư muội, biết sư huynh mình lâm vào trong nguy hiểm lại chẳng lo lắng là mấy.
Thượng Quan Xúc không nhịn được mà hỏi thăm Tiêu Y: "Tiểu Y muội muội, ngươi không lo lắng sao?"
Tiêu Y cười hà hà đáp: "Lo lắng, nhưng cũng chẳng có cách nào, ngươi nói có đúng không?”
"Nhị sư huynh đã rời khỏi Nhữ thành, dù huynh ấy có gặp nguy hiểm đi nữa, bên này ta có thúc ngựa cũng không đuổi kịp."
Thượng Quan Xúc không nhịn được mà xem trọng Tiêu Y hơn vài phần.
Nha đầu này, thanh tỉnh nhân gian.
Nhưng trái tim này cũng rất lạnh lùng.
Chưa hết, Thượng Quan Xúc lại có thêm một nhận xét.
Mặc dù biết không làm nên chuyện gì, nhưng lại không lo lắng chút nào, như thế có vẻ quá tuyệt tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận