Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1105: Tế thần? Phản đạo giả?

Chương 1105: Tế thần? Phản đạo giả?Chương 1105: Tế thần? Phản đạo giả?
Vấn đề này Côn Ngải cũng khó trả lời được, ông ta vẻ mặt đau khổ nói: "Công tử, người duy nhất trong bộ tộc liên hệ với Tế tư là Đại trưởng lão, có lẽ chỉ có ông ta mới biết được lai lịch của quái vật."
Hiện tại đại trưởng lão đã thành mảnh vụn, cho dù biết, cũng không thể nào nói được nữa.
Lữ Thiếu Khanh chỉ có thể tiếp tục hỏi vấn đề tiếp theo: "Sương mù màu đen trong cơ thể các ngươi là từ đâu ra?"
Vấn đề này khiến sắc mặt Côn Ngải tăng vài phần khó coi, ông ta cắn răng mở miệng nói: 'Là quái vật ban cho chúng ta..."
Sau khi giải thích một phen, hóa ra sương mù màu đen trong cơ thể bọn hắn là quái vật cho.
Trong bộ tộc mỗi một đứa trẻ mới sinh đều sẽ được đưa tới trước hang động để đại trưởng lão tổ chức nghi lễ rửa tội, khẩn cầu Tế tư ban cho sức mạnh.
Khi đó sẽ có một cỗ sương mù màu đen tiến vào trong cơ thể, sau khi trưởng thành sẽ dùng sương mù màu đen làm nền tảng để tu luyện.
Thiên phú càng mạnh, tốc độ tu luyện sế càng nhanh, sương mù màu đen trong cơ thể sẽ càng nhiều.
Nói đến câu cuối cùng, sắc mặt của đám Côn Ngải, Cát Cửu càng trở nên cực kỳ khó coi.
Trông như sắp chết vậy.
Bởi vì kết cục của đại trưởng lão đều được bọn hắn gom vào trong mắt. Cuối cùng bọn hắn có phải cũng sẽ giống như đại trưởng lão không?
Lữ Thiếu Khanh sau khi nghe xong, không hề giật mình, gương mặt vô cùng bình tĩnh, chỉ cần đoán hắn cũng có thể đoán ra được.
Có lẽ quái vật coi người của bộ tộc này là rau để trồng, tới khi lớn thì thu hoạch nhằm nâng cao thực lực của mình.
Đồng thời hẳn cũng có thể hiểu được, vì sao chiêu thức công pháp của những người này lại vô cùng thô sơ, chỉ dựa vào sương mù màu đen thô bạo, đơn giản để nâng cao thực lực.
Tới lúc chiến đấu liền thả sương mù màu đen ra chiến đấu.
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, loại rau sạch này muốn khống chế đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Lữ Thiếu Khanh chỉ vào một hướng hỏi: "Hướng đó là đâu?"
Hướng đó chính là nơi Xuyên Giới bàn nói với hắn bình chướng không gian yếu kém.
Côn Ngải thoáng nhìn sang hướng đó, trên mặt vài phần khó xử, nói: "Công tử, đó là trung tâm thế giới, Tế thần là ở chỗ đó."
"Trung tâm thế giới? Tế thân?"
Côn Ngải gật đầu: "Không sai, chỗ ấy là trung tâm của thiên hạ, cách nơi này của chúng ta rất xa, những người có thực lực chúng ta không ngủ không nghỉ đi một trăm năm cũng chưa chắc có thể đến được."
"Chỗ đó có tồn tại bộ tộc cường đại nhất, Tế tư của bọn hắn được xưng là Tế thần, là cộng tôn của tất cả Tế tư bộ tộc trong thiên hạ..." Nhưng nói đến đây, sắc mặt Côn Ngải trở nên trắng bệch.
Tế tư là con chim gì, ông ta đã được nhìn thấy rồi.
Vậy thì Tế thần cộng tôn của tất cả Tế tư trong thiên hạ là như thế nào, ông †a cũng có thể liên tưởng được.
Chẳng phải sẽ là loại quái vật buồn nôn hơn, cường đại hơn sao?
Côn Ngải không dám tưởng tượng tiếp nữa.
Trong đầu ông ta không thể nào tưởng tượng được Tế thần sẽ cường đại đến mức nào.
Tế tư, Tế thần mà nhân tộc vẫn luôn sùng bái cung phụng, trên thực tế là quái vật ăn thịt người.
Toàn thân ông ta run lên, không kìm được nữa, đặt mông ngồi dưới đất. Cái cảm giác hàng của người tình trong mộng còn lớn hơn của mình lại một lần nữa xộc thẳng lên đầu.
"Công, công tử, ngươi nói, tất cả Tế tư đều, đều là loại quái vật này sao?”
"Tế thần cũng là quái vật sao?"
Nếu như vậy, nhân loại chẳng qua là đồ ăn quái vật nuôi dưỡng thôi.
Loại đả kích này thật sự rất mang tính hủy diệt.
Đó là một loại cảm giác tuyệt vọng.
Đối với câu hỏi của Côn Ngải, Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai: "Ta làm sao biết được? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy kẻ được gọi là Tế tư mà."
Lời của Lữ Thiếu Khanh khiến Côn Ngải giật mình, ông ta hét lên theo bản năng: "Ngươi, các ngươi là phản đạo giả?" "Phản đạo giả?" Lữ Thiếu Khanh kì quái, nơi này đúng là có nhiều thứ mới mẻ thật, hắn nghi ngờ nói: "Đó là gì?"
"Công tử, ngươi, ngươi không phải?" Côn Ngải khó có thể tin.
Sau đó ông ta giải thích.
Trong thế giới này của Côn Ngải, tất cả mọi người tu luyện đều dựa vào sương mù màu đen Tế tư ban cho khi sinh ra để tu luyện.
Trong bộ tộc thờ phụng Tế tư, yên lặng phát triển bộ tộc.
Nhưng có một số người, bọn hắn cho rằng Tế tư không phải người tốt lành gì.
Bọn hắn từ chối sương mù màu đen Tế tư ban cho.
Những người này được xưng là phản đạo giả. Ý là những người ly kinh phản đạo.
Trong thế giới này phản đạo giả là chuột chạy ngoài đường, người người kêu đánh, một khi phát hiện, cho dù là bộ tộc nào cũng đều sẽ toàn lực truy sát.
Nhưng thực lực của phản đạo giả cũng rất mạnh, sinh mệnh lực cũng rất cứng cỏi.
Cho nên, cho đến giờ bọn hắn vẫn âm thầm hoạt động.
"Xem ra đã có người sớm biết Tế tư là cái gì.” Lữ Thiếu Khanh sau khi nghe xong cũng có vài phần hiếu kì đối với phản đạo giả.
Đương nhiên, cũng chỉ là có mấy phần hiếu kì, muốn bảo hắn đi tìm phản đạo giả, hắn chẳng thèm làm như vậy.
Hản cũng không muốn kiếm chuyện. Sau khi Côn Ngải nghe Lữ Thiếu Khanh nói vậy thì trầm mặc không nói.
Hiện tại xem ra, phản đạo giả mới là chính xác, còn mấy người bọn hắn mới là phản đạo giả thật sự.
Nghĩ tới đây, cảm xúc trong lòng Côn Ngải càng thêm sa sút, khí tức trên người một lần nữa trở nên uể oải.
Bị đả kích nặng nề.
Cát Cửu ở bên cạnh nghe thấy trầm mặc không nói, nàng ta không kìm được mở miệng hỏi Lữ Thiếu Khanh: "Công, công tử, chúng ta nên làm cái gì?"
"Mong rằng công tử chỉ một con đường sáng."
Tinh thần của Côn Ngải hơi chấn động, không sai, nhóm Lữ Thiếu Khanh trước mặt không rõ thân phận nhưng thực lực cường đại, lai lịch tất nhiên bất phàm, không chừng có biện pháp có thể giúp được bộ tộc Định Ất.
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Ta có thể có biện pháp gì?"
Những bộ lạc này dựa vào quái vật tồn tại, quái vật không có, thực lực của bọn hắn sẽ trở nên suy yếu.
Vận mệnh về sau nói chung sẽ rất thảm.
Nhưng hắn không định làm gì cả, hắn cũng không làm được gì cả.
Với nơi này hắn chẳng qua chỉ là một khách qua đường.
Bọn Côn Ngải, Cát Cửu sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Mà lúc này, có người từ đằng xa xông lại, lớn tiếng gọi: "Tộc, tộc trưởng, bộ tộc Khê Bích giết, giết tới cửa..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận