Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1311: Đại chiến giáng lâm

Chương 1311: Đại chiến giáng lâmChương 1311: Đại chiến giáng lâm
Những quái vật trước mắt chẳng qua chỉ có thực lực Trúc Cơ kỳ, Kết Đan kỳ.
Dựa vào thực lực của mấy trưởng lão bọn họ có thể thu thập rất ung dung.
Nhưng, số lượng của bọn chúng lại quá nhiều, cuồn cuộn không ngừng, vô cùng vô tận.
Đây mới là điều khiến cho bọn họ hơi nhức đầu.
Càng đáng sợ hơn là, đây chẳng qua chỉ là tiểu lâu la, quái vật cường đại thật sự vẫn chưa xuất hiện.
Mặc dù tổ chức Thí Thần có Nguyên Anh kỳ, nhưng quái vật cấp bậc Nguyên Anh kỳ cũng không ít. Quan trọng hơn là...
"Cũng không biết Tế thần có đích thân tới hay không.' Giọng Cung Thọ nặng nề giống như sắp chết vậy.
Hai chữ Tế thân dường như có một cỗ ma lực tạo cho người ta áp lực lớn.
Cho dù là Tương Quỳ và Cảnh Ngộ Đạo sau khi nghe xong sắc mặt cũng ngưng trọng.
Tương Quỳ lộ ra vẻ mặt khổ sở, trong lòng hơi muốn khóc.
Nếu Tế thần đích thân tới chưa chắc có thể đánh lại được.
Bây giờ ông ta là một thương binh.
Hối hận quá.
Sớm biết sẽ như vậy, đánh chết ông †a cũng không đi bốc quẻ cho Kế Ngôn.
Còn đáng sợ hơn cả Lữ Thiếu Khanh. Nhưng, ông ta không thể nói cho người khác biết ông ta bị thương.
Ông ta là định hải thần châm của tổ chức Thí Thần, là tín ngưỡng trong tổ chức, là trụ cột tinh thần của mọi người.
Một khi để cho người biết ông ta bị thương, không cách nào ngăn cản được Tế thần, tinh thần của người bên dưới sẽ sa sút trầm trọng, không chiến đã sợ.
"Quản con mọe nó Tế thần không Tế thần cái gì, đến rồi thì giết là được."
Chiến ý của Cảnh Ngộ Đạo dâng cao, mặc dù Tế thần rất đáng sợ nhưng ông ta chưa biết sợ bao giờ.
Tương Quỳ phân phó Cung Thọ và Cảnh Ngộ Đạo: "Chuyện kế tiếp dựa vào các ngươi."
Ông ta phải tranh thủ khôi phục thương thế nhiều nhất có thể trước khi Tế thần tới. Có thể khôi phục được chút nào hay chút đó.
Hai người nghiêm túc gật đầu: "Đại trưởng lão yên tâm."
Tương Quỳ là chiến lực cao nhất của tổ chức Thí Thần, là lá bài tẩy sau cùng của tổ chức Thí Thần dĩ nhiên phải nghỉ ngơi dưỡng sức, làm xong hết các chuẩn bị chờ Tế thần đến.
Để Tương Quỳ đi đối phó với tiểu lâu la quái vật thực sự rất lãng phí.
Tổng bộ của tổ chức Thí Thần với quái vật mà nói không thể coi là bí mật.
Thứ quái vật Tế thần cầm đầu muốn biết là thế giới Huyền Thổ.
Cho nên, chúng mói chưa đối phó với tổ chức Thí Thần.
Còn bây giờ, thế giới Huyền Thổ đã bại lộ, Tế thần cũng sẽ không nhẫn nại thêm, trực tiếp động thủ.
Trong tổ chức Thí Thần có gian tế, đó là do quái vật Tế thần phái tới, mặc dù không phải là người của quái vật Tế thần nhưng bọn chúng vì các loại nguyên nhân đều muốn tiêu diệt tổ chức Thí Thần.
Sau khi quái vật xuất hiện, người của tổ chức Thí Thần không phải chỉ đối phó với quái vật mà còn phải chiến đấu với kẻ làm phản.
"Đáng chết!" Dận Khuyết tức giận xông lên, đánh ra một chưởng, linh lực cường đại bức lui một người trước mặt: "Ngươi thân là trưởng lão, vì sao phải phản bội?"
"A a, phản bội?" Người trước mắt cũng là trưởng lão của tổ chức Thí Thần, thực lực không chênh lệch Dận Khuyết nhiều lắm, hắn ta liên tục cười nhạt: "Tổ chức Thí Thần các ngươi luôn miệng nói vì bảo vệ nhân loại, kết quả thì sao? Phụ mẫu ta đều chết thảm trong tay các ngươi."
"Ta hận không thể bằm thây các ngươi thành vạn mảnh."
Tương Tỉ Tiên bên cạnh lớn tiếng phản bác: "Không thể nào, chúng ta sẽ không lạm sát người vô tội."
"Không lạm sát người vô tội?" Người nọ ha ha cười to, trở nên điên cuồng: "Ta chính mắt nhìn thấy mà ngươi còn nói với ta không lạm sát người vô tội?"
"Đi chết cho ta..."
Mặc dù cuối cùng đánh bại người này, nhưng đám người Tương Ti Tiên vẫn trầm mặc.
Trong thời gian một ngàn năm qua vân luôn chiến đấu với quái vật, trong quá trình chiến đấu khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến người bình thường.
Những chuyện như vậy cũng không phải ít.
Tương T¡ Tiên nhìn thấy chiến hỏa dấy lên chung quanh, tiếng la giết, tiếng kêu thảm thiết, tiếng quái vật gào thét không ngừng vang lên, cũng không biết ở chỗ này rốt cuộc còn có bao nhiêu người cũng oán hận tổ chức Thí Thần như vậy?
Tuy nhiên không có thời gian để Tương Tỉ Tiên đứng đây thương cảm, kẻ địch càng ngày càng nhiều, nàng ta chẳng qua chỉ thương cảm một chút rồi nhanh chóng lao vào chiến đấu.
Chiến hỏa càng lúc càng mạnh, cả tổ chức Thí Thần đều rơi vào trong chiến hỏa.
Quái vật càng ngày càng nhiều, người của tổ chức Thí Thần bắt đầu rơi vào khổ chiến. Đồng thời quái vật cấp bậc Nguyên Anh kỳ cũng dần dần lộ ra bóng dáng, các trưởng lão Nguyên Anh kỳ trong tổ chức Thí Thần cũng bắt đầu gia nhập trận chiến.
Chiến đấu giữa hai bên ngày càng kịch liệt.
Linh lực kích động, hình thành năng lượng kinh khủng đánh vỡ đại địa, phá vỡ nát bầu trời.
Pháp thuật huyễn lệ như pháo hoa nở rộ, chói mắt, xinh đẹp nhưng lại trí mạng.
Mấy người trẻ tuổi Tương Ti Tiên, Tả Điệp tụ chung một trỗ, bọn hắn là đệ tử thiên tài trẻ tuổi của tổ chức Thí Thần, thực lực cường hãn.
Trước mặt bọn hắn, cho dù là mấy quái vật cấp bậc Nguyên Anh kỳ cũng không chống đỡ được bọn hắn. Dưới sự liên thủ của bọn hắn, quái vật chết hết đợt này đến đợt khác, thương vong thảm trọng, thật sự giảm bớt rất nhiều áp lực cho những người khác.
Ngay vào lúc Tương Ti Tiên bọn hắn đang quyết chiến say sưa, một giọng nói đột nhiên truyền vào trong tai Tương Tỉ Tiên.
Tương Ti Tiên không kìm được kêu lên một tiếng: "Gia gia!"
Tương Quỳ truyền âm cho Tương Ti Tiên, quái vật màu đen đã tiến vào thế giới Huyền Thổ.
Ông ta lệnh cho Tương T¡ Tiên bọn hắn cũng tiến vào thế giới Huyền Thổ, đi bảo vệ thành Huyền Thổ.
Nhận được mệnh lệnh không chỉ có Tương Tỉ Tiên mà không ít trưởng lão cũng nhận được mệnh lệnh. Cảnh Ngộ Đạo đích thân dẫn đội tiến vào thế giới Huyền Thổ trấn giữ.
Đám người Tương Ti Tiên sau khi theo Cảnh Ngộ Đạo tiến vào thế giới Huyền Thổ thì phát hiện nơi này đã xuất hiện sương mù màu đen, quái vật cũng từ trong sương mù màu đen xuất hiện.
Sau khi biết được tọa độ của thế giới Huyền Thổ, quái vật xây dựng truyền tống trận, từ bên ngoài tiến vào nơi này.
Tương T¡ Tiên bọn hắn không dám trì hoãn, lập tức chặn quái vật lại, chiến hỏa cũng bốc cháy trong thế giới Huyền Thổ.
Còn Tương T¡ Tiên vừa chiến đấu vừa đang tìm tung tích của Lữ Thiếu Khanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận