Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 998. Truy Giáp Thánh vệ



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmBình thường bọn hắn chia làm tiểu đội, trung đội, đại đội hành động.Tiểu đội mười người, trung đội ba mươi người, đại đội năm mươi người trở lên.Thánh địa còn lựa chọn ra tinh nhuệ trong các tu sĩ hắc giáp, những tinh vệ này được xưng là Truy Giáp Thánh vệ.Đàm Linh từng nói, Truy Giáp Thánh vệ tinh nhuệ nhất từng dùng sức mạnh một trung đội đánh chết kẻ địch cảnh giới Nguyên Anh kỳ tầng ba.Trước mắt Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn đang xuất hiện một đại đội Truy Giáp Thánh vệ.Có lẽ bọn hắn không thể đánh giết được Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn nhưng đủ để cản hai người bọn họ một khoảng thời gian.Lữ Thiếu Khanh liền kêu lên với bọn hắn: “Ê, chó ngoan không cản đường, có thể nhường đường chút không?”Sát khí trong nháy mắt tăng vọt.Mặc dù Truy Giáp Thánh vệ không nói lời nào, nhưng bọn hắn cũng không phải là những con rối lạnh lùng không có chút suy nghĩ.Kế Ngôn chủ động xuất thủ, Vô Khâu kiếm nhàn nhạt đâm ra.Nhìn như thường thường không có gì lạ tuy nhiên trong nháy mắt đâm ra lại hóa thành cự kiếm kình thiên, che khuất bầu trời, hung hăng đánh về phía Truy Giáp Thánh vệ.Truy Giáp Thánh vệ đối mặt với đột kích của Kế Ngôn, trên mặt không lộ ra bất kỳ biến hóa gì.Đám người đã sớm đứng vững vào trận hình, đối mặt với một kiếm như trời sập.Tần suất hô hấp, ba động khí tức của tất cả mọi người đều đồng nhất, trong nháy mắt khiến người ta có cảm giác như năm mươi người dung hợp thành một người.Lữ Thiếu Khanh ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, nhìn linh lực năm mươi người hội tụ cuối cùng hóa thành một quả cầu năng lượng khổng lồ xông lên trời.Cuối cùng phát sinh bạo tạc kịch liệt, vô số năng lượng phát tiết, chặn lại một kiếm này của Kế Ngôn.Lữ Thiếu Khanh nhíu mày, công kích cộng lại năm mươi người uy lực rất mạnh.Hắn thầm so sánh trong lòng, thấp giọng nói: “Thứ Nguyên Anh hàng lởm Thôi gia kia tới đối mặt với bọn hắn cũng phải khóc trở về tìm ca ca.”Lần đầu tiên Kế Ngôn gặp Truy Giáp Thánh vệ, đối phương tất cả đều là Kế Đan kỳ nhưng dưới sự liên thủ lại có thể ngăn cản được công kích của một Nguyên Anh trung kỳ như hắn ta.Cho dù một kiếm ban nãy phần nhiều là đang thử thăm dò, không dốc hết toàn lực nhưng cũng đủ để chứng minh sự kinh khủng của Truy Giáp Thánh vệ trước mặt.Lúc này Kế Ngôn trở nên hưng phấn, một lần nữa xuất kiếm.Tiêu Dao Kiếm quyết!Kiếm ý đầy trời như từng cơn gió nhẹ thổi qua, kiếm quang mãnh liệt như ánh mặt trời bao phủ đại địa.Một thanh trường kiếm to lớn lại một lần nữa từ trên trời giáng xuống, so với một kiếm vừa rồi, một kiếm này còn sắc bén lăng lệ hơn.Một kiếm rơi xuống, mặt đất trong nháy mắt xuất hiện vô số lỗ thủng, vô số kiếm ý như mưa rơi xuống, tóe lên vô số bụi đất.Mặt đất rung động phát ra âm thanh ầm ầm, uy lực cường đại khiến trời đất đều đang run rẩy.Các Truy Giáp Thánh vệ cảm nhận được uy hiếp tử vong, bọn hắn cùng nhau hét lớn một tiếng, khôi giáp trên người, vũ khí trong tay một lần nữa tỏa ra ánh sáng.Mọi người cùng giống nhau, bổ ra một đao.Linh lực của bọn hắn cùng hội tụ thành một thanh thiên đao khổng lồ, hàn quang lập loè, lao ngược lên trên.“Keng!”Đao kiếm tương giao, hung hăng va chạm.Công kích hai bên bộc phát ra sức mạnh công kích cường đại, đối mặt sóng xung kích, Kế Ngôn không hề nhúc nhích, như gió mát quất vào mặt.Còn Truy Giáp Thánh vệ cũng thế, bọn hắn vẫn duy trì trận hình không thay đổi, đứng nguyên tại chỗ như pho tượng.Ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn Truy Giáp Thánh vệ của Lữ Thiếu Khanh trở nên sắc bén.Đối mặt với sức mạnh đột kích, bọn hắn cũng chia đều ra gánh vác.Sức mạnh có thể hủy diệt một ngọn núi rơi xuống bọn hắn lại có thể phân giải nó ra để mỗi người gánh vác một ít.Giống như nước của một con sông lớn trong nháy mắt chảy về vô số con sông nhỏ, sức mạnh cường đại rơi xuống trên người mỗi người cuối cùng chỉ có thể là một cỗ sức mạnh nho nhỏ, không tạo ra bất kỳ tổn thương gì đối với bọn hắn.Hội tụ sức mạnh của tất cả mọi người đối phó kẻ địch, phân giải sức mạnh mạnh mẽ của kẻ địch.Truy Giáp Thánh vệ, quả nhiên danh bất hư truyền.Sau khi Lữ Thiếu Khanh quan sát một phen, ánh mắt của hắn rơi lên người một kẻ thân hình cao lớn.Người này đang đứng giữa đội ngũ, nếu Lữ Thiếu Khanh đoán không nhầm thì hắn ta chính là đội trưởng của đội ngũ này.Hắn ta là người chỉ huy, vận chuyển đội ngũ này, hắn ta là hạch tâm của đội ngũ này.Người đội trưởng này phát giác được ánh mắt của Lữ Thiếu Khanh thì cũng dời tâm mắt sang, thoáng nhìn Lữ Thiếu Khanh sau đó mặt không thay đổi quay trở lại.Bọn hắn coi thường Lữ Thiếu Khanh, mục tiêu của bọn hắn vẫn là Kế Ngôn trên bầu trời.Biểu hiện của Kế Ngôn được cả Thánh địa đặt vào trong mắt, theo bọn hắn nghĩ, Kế Ngôn mới là uy hiếp lớn nhất.“Ai nha, bị không để ý tới rồi. Được rồi, không chấp nhặt với hắn, con người ta đại độ nhất mà.”Lữ Thiếu Khanh nói thì nói thế, trong tay lại lấy ra Mặc Quân kiếm.Truy Giáp Thánh vệ bắt đầu động, mỗi người bắt đầu chạy, cho dù bắt đầu chạy, bọn hắn cũng như một chỉnh thể, gồ ghề nhấp nhô, chướng ngại vô số, bọn hắn vẫn duy trì trận hình hoàn chỉnh.Bọn hắn như một dòng lũ màu đen lưu động trên mặt đất.Bọn hắn chạy Quyên qua khắp nơi trên mặt đất rồi tất cả đều giơ tay lên, lại một lần nữa phát động công kích về phía Kế Ngôn.Linh lực năm mươi người hội tụ tạo thành một chùm sáng cường đại đánh ra, mang theo thanh thế kinh người đánh về phía Kế Ngôn.Mà cùng lúc đó, Lữ Thiếu Khanh lại như một thợ săn tóm được cơ hội, xuất thủ trong nháy mắt… Hết chương 998.

Bạn cần đăng nhập để bình luận