Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1770

Chương 1770
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Cây rìu trong tay tỏa ra ánh sáng chói mắt, từ phía xa nhìn lại, gã ta như biến thành một con hung thú, ngoác rộng cái miệng rộng kín răng sắc nhọn cắn mạnh xuống Kế Ngôn.
Một người tấn công từ xa, một người chém giết cận thân, một xa một gần, mang theo khí tức khiến người ta hít thở không thông mà liên thủ đối phó với Kế Ngôn.
Kế Ngôn ánh mắt như điện, ngạo nghễ đứng thẳng, dù bị thương hắn ta cũng chưa từng cong lưng.
Đối mặt với hai Hóa Thần Ma tộc liên thủ tấn công, Kế Ngôn lật tay một kiếm.
Vô Khâu Kiếm tỏa sáng, không gian xung quanh như rung lên, một cỗ kiếm ý vô song bộc phát, huyễn hóa thành một con thần long màu bạc.
Thần long đầu sừng dữ tợn, sinh động như thật, tựa như thần long thật sự vậy, bộc phát ra long uy cường đại trấn áp thiên địa.
Graoooo
Thần Long gầm lên với Ma tộc đang lao tới tấn công, tiếng long ngâm tan đá xuyên mây, thần long giơ long trảo lên vồ mạnh xuống.
Trong tiếng thét gào, va chạm với rìu của Ma tộc.
Rắc rắc.
Tiếng xé rách không gian muốn tê da đầu vang lên, xung quanh liên tiêp xuất hiện những khe hở như mạng nhện.
Thế công của tu sĩ Ma tộc bị ngăn trở, nhưng mức độ quá mạnh khiến cho hai cái trảo của thần long vỡ nát, cuối cùng cũng lan tràn ra toàn thân, đứt thành từng khúc, vỡ nát trong thiên địa.
Vô số kiếm quang liên tục không ngừng rơi ầm ầm xuống mặt đất.
Mặt đất bốc lên bụi bặm mù mịt như trong cơn bão lớn, vô số cây cối bị kiếm quang chém thành từng mảnh vỡ.
Mặc dù đỡ được một mũi tấn công, nhưng kẻ địch có tận hai người.
Đòn tấn công của một vị Hóa Thần Ma tộc khác cũng đang lặng lẽ tiến đến.
Sau lưng Kế Ngôn bỗng xuất hiện thêm mấy vòng gợn sóng, ánh sáng đỏ đột nhiên xuất hiện giữa hư không, nhanh như thiểm điện lao tới cái gáy của hắn ta.
Dường như có một con rắn độc đột nhiên chui ra khỏi mặt nước tĩnh lặng, lẳng lặng không một tiếng động tiến tới gần con mồi.
Răng độc sắc nhọn tỏa ra hàn quang sâm nhiên.
Nhanh như thiểm điện, không ai kịp chuẩn bị.
Chủ nhân của ánh sáng màu đỏ sậm kia lộ ra nụ cười dữ tợn: “Đây là sát chiêu của Lâu Năng ta, ngươi nhất định phải chết.”
Hào quang màu đỏ cực nhanh, thoáng một cái đã vượt qua khoảng cách vài dặm giết tới sau lưng Kế Ngôn.
Khi có thể xuyên thủng Kế Ngôn ngay lập tức, bỗng nhiên nó dừng lại, khó khăn nhúc nhích khi còn cách Kế Ngôn ba trượng.
Lâu Năng kinh hãi, vội vàng điều khiển nó, nhưng chợt phát hiện đòn tấn công của mình như rơi xuống vũng bùn, gian nan giãy dụa.
Khi Lâu Năng còn chưa kịp phản ứng, kiếm ý lại xuất hiện, ánh sáng màu đỏ liền hóa thành hư vô.
“Lĩnh vực!”
Lâu Năng hiểu ra, cười lạnh nói: “Ngươi có lĩnh vực, chúng ta cũng có!”
Gã ta nói với đồng bọn: “Bí Uy, cho bọn chúng chiêm ngưỡng sự lợi hại của chúng ta!”
Một Hóa Thần Ma tộc khác, Bí Uy quơ rìu vù vù, cười lên dữ tợn, nói: “Rất tốt. Để cho ngươi được chết một cách thoải mái.”
Sau đó, Lâu Năng và Bí Uy cùng thi triển lĩnh vực của mình.
Sóng vô hình sóng sánh, lĩnh vực của ba người va chạm giữa không trung.
Ầm ầm.
Ba luồng sức mạnh va chạm, không ngừng khuếch tán ra tứ phía, bên này Điểm Tinh Phái lại bị xung kích.
Vô số kiến trúc sụp đổ rầm ràm.
Từng pháp trận bị mở ra, ra sức ngăn cản lực xung kích kinh khủng.
Bí Uy bên trong lĩnh vực cười lên ha hả, lại một lần nữa lao đến Kế Ngôn, tốc độ và cả sức mạnh đều tăng mạnh.
Lĩnh vực của gã ta có thể tăng phúc cho thực lực của gã ta trên phạm vi lớn.
Khí tức kinh khủng chấn động thiên địa, Bí Uy như một vị sát thần, hóa thành một tia chớp đen lao thẳng đến Kế Ngôn.
Hai tay Lâu Năng kết ấn, một ngọn lửa đỏ sậm bỗng nhiên xuất hiện mang theo khí tức ngập trời, càn quét lao ra.
Lửa lớn ngập trời, nuốt chửng cả trời đất, chớp mắt mấy chục dặm xung quanh đều dấy lên lửa lớn hừng hực.
Ngọn lửa màu hồng tối phô thiên cái địa, như tên lửa lao về phía Kế Ngôn.
“Giết!”
Bí Uy hét lớn, lao tới trước mặt Kế Ngôn, trong mắt gã ta chỉ còn có sát ý điên cuồng.
Trong lĩnh vực, sức mạnh của gã ta được đẩy lên với phạm vi lớn, sức mạnh cường đại cho gã ta tràn trề tự tin.
Đừng nói là Kế Ngôn, dù có là Tiên Nhân đi nữa, Bí Uy cũng tự tin mình có thể giết gọn chỉ với một búa.
Đối mặt với Bí Uy hung ác, Kế Ngôn vẫn lạnh nhạt, không hề rung động.
Vô Khâu Kiếm nhẹ nhàng đâm ra, yếu ớt như người mới tập kiếm vậy.
Ánh mắt Bí Uy lóe lên một tia khinh thường, một kiếm thế này mà cũng dám lấy ra?
Sợ là chán sống rồi.
Xem ra, đánh đến bây giờ, Kế Ngôn cũng đã đến mức như đèn cạn dầu.
Ánh mắt Bí Uy lóe lên càng thêm hung ác, nếu đã thế, tiễn hắn ta lên đường thôi.
Ở đây đánh nhau lâu như thế, cũng nên kết thúc rồi.
Nhưng một khắc sau, một cỗ sức mạnh kinh khủng xuất hiện, kiếm ý phóng lên tận trời, chớp mắt đã tràn ngập toàn bộ thế giới.
Oành!
Kiếm, búa va chạm, ánh mắt của Bí Uy bị hào quang sáng chói bao phủ.
“A!” Tiếng hét của Bí Uy quanh quẩn khắp thiên địa.
Lâu Năng phía xa nhìn thấy thì la hoảng: “Đáng chết, đó là cái gì?”
Dường như gã ta vừa nhìn thấy một kiếm không thể hình dung vừa được đánh ra, dưới một kiếm này, thế giới phá diệt, sinh linh đồ thán.
Một kiếm này, khiến cho thế giới quay về hỗn độn, một kiếm diệt thiên địa, một kiếm đưa tất cả quay về bóng tối.
Lâu Năng tê cả da đầu, con người có thể đánh ra được kiếm này sao?
Trước mặt một kiếm này, Bí Uy chết chắc rồi.
Mặc dù cùng là cảnh giới Hóa Thần tầng chín, nhưng Lâu Năng không hề có lòng tin rằng Bí Uy có thể đối phó được với uy lực của một kiếm này.
Nhìn thôi đã thấy sợ, nhìn thôi đã thấy đau.
Nhưng mà!
Khi kiếm quang biến mất, giọng nói của Bí Uy lại vang lên: “Đáng… đáng chết!”
Bí Uy từ đằng xa xuất hiện, gã ta vừa bị kiếm kia đánh bay thật xa.
Thấy Bí Uy không chết, đồng thời chú ý thấy khí tức của Kế Ngôn càng yếu hơn, hai mắt Lâu Năng sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận