Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 711 -



Chương 711:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Đi chết đi!"Hắn ta định ra tay lần nữa, mà đồng bạn ngăn cản hắn ta, giọng khàn khàn nói: "Khoan đã. Linh hồn phế vật này có chút lạ, mạnh hơn Thánh tộc bình thường không ít.""Vậy thì sao? Ta nhất định phải làm thịt nàng ta.""Để ta đi." Giọng khàn khàn lạnh lùng, để lộ ra sự tàn nhẫn: "Ta có được một pháp thuật trói buộc linh hồn, có thể làm cho linh hồn người đó ngủ say, còn chưa tìm được người để thử, đúng lúc có thể dùng thử ở trên người nàng ta."Sau khi nói xong, trong bóng tối có một tia sáng sáng lên, tia sáng này rất nhanh nhập vào thân thể Úc Mộng.Thân thể Úc Mộng run rẩy, giống như co quắp, rất nhanh kiếm ý trên người nàng ta biến mất, nàng ta cũng theo đó ngã xuống.Nhận thấy khí tức Úc Mộng không ngừng yếu đi, giọng khàn khàn đắc ý nói: "Linh hồn rơi vào ngủ say, thân thể tổn thương, qua một lát nữa, người sẽ chết.""Khặc khặc." Nguyên Anh kia lại cười rộ lên: "Không ai có thể cứu nàng đúng chứ?"Vừa nói, ánh mắt vừa chuyển hướng về phía Kế Ngôn.Nhưng mà vừa nhìn một cái, thân thể của hắn ta nhịn không được run rẩy.Nguyên Anh giọng khàn khàn cũng nhận ra, tầm mắt của hắn ta cũng di chuyển theo.Tiếp theo liền thấy được một màn làm hắn ta sợ hãi.Kế Ngôn ngồi xếp bằng trên cây đã mở mắt, lẳng lặng nhìn hai người bọn họ.Khí tức trên thân thể Kế Ngôn đã biến mất, bình tĩnh giống như một người bình thường.Nhưng hai Nguyên Anh Ma tộc này có thể cảm nhận được năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong cơ thể Kế Ngôn, cùng với lửa giận ngập trời kia.Hai người sợ hãi, bọn họ chính là hai Nguyên Anh bị Kế Ngôn dọa chạy mất vào lần đầu tiên.Thực lực không tính là mạnh, so ra kém hai huynh đệ Khố Tu Thần và Khố Tu Ma.Hôm nay cũng là trốn ở trong bóng tối nhìn nửa ngày, mới dám đi ra.Vốn định tranh thủ lúc Kế Ngôn đột phá ra tay với Kế Ngôn, chưa từng nghĩ bị Úc Mộng quấy nhiễu, lãng phí một chút thời gian.Nhưng mà chỉ một chút thời gian như vậy, Kế Ngôn đã tỉnh lại."Ngươi, ngươi..."Hai người sợ tới mức hận không thể phi thăng tại chỗ.Kế Ngôn không nói gì, khí tức trong cơ thể lại đột nhiên giống như núi lửa bộc phát, phun trào ra, khí tức mãnh liệt xông thẳng lên phía chân trời, gió nổi mây cuốn.Kiếm ý sắc bén, xông thẳng lên chín tầng trời, giống như kiếm tiên hạ phàm."Đột, đột phá rồi?"Mặc dù là Nguyên Anh, nhưng hai người lúc này rất muốn tè dầm, giảm bớt sợ hãi trong lòng một chút.Lúc này mới mất bao nhiêu thời gian? Đột phá nhanh như vậy, đây còn là người Thánh tộc sao?Thánh Tử cũng không có lợi hại như vậy chứ?"Chết!"Giọng Kế Ngôn lạnh như băng, sát ý trần trụi không hề che giấu.Hai Nguyên Anh Ma tộc hoảng sợ, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng ra tay với Kế Ngôn, sau đó bóng dáng bùng lên, thoát khỏi nơi này.Tốc độ của hai người rất nhanh, nhưng Kế Ngôn còn nhanh hơn.Tới nơi này không có hảo ý với hắn ta, lại còn dám ra tay với phàm nhân Úc Mộng trói gà không chặt kia.Bọn họ đã khơi dậy sát ý của Kế Ngôn, Kế Ngôn không có ý định buông tha bọn họ.Vô Khưu kiếm mang theo lửa giận và sát ý bộc phát ra kiếm quang bao phủ hai người, kiếm ý sắc bén ngay lập tức làm cho thân thể của bọn họ sụp đổ.Hai Nguyên Anh chạy trốn khỏi nhà kho trong bóng tối, nhưng dù chạy nhanh đến đâu cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Kế Ngôn.Cuối cùng bọn họ kêu thảm một tiếng, hoàn toàn biến mất ở thế giới này.Sau khi giết hai Nguyên Anh giống như con chuột, Kế Ngôn đi tới bên người Úc Mộng, rót một luồng linh lực vào trong cơ thể Úc Mộng, lại đút mấy viên đan dược, thương thế của Úc Mộng cũng ổn định lại.Chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là có thể khôi phục.Nhưng mà sau khi Kế Ngôn kiểm tra một phen, lông mày nhịn không được nhíu lại.Linh hồn Úc Mộng không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào, bị thương nặng, đã rơi vào ngủ say.Mặc dù đến lúc đó dù thân thể khôi phục, linh hồn của nàng ta vẫn sẽ không tỉnh lại.Nếu không tỉnh lại, cuối cùng cũng chỉ có thể là một người thực vật.Kế Ngôn có chút hối hận, sớm biết vừa rồi đã giữ lại hai con chuột kia một mạng, hỏi cho rõ ràng là được rồi.Úc Mộng là vì hắn ta mới bị thương thành như vậy, Kế Ngôn không thể buông tay mặc kệ, hắn ta nhất định phải cứu Úc Mộng trở về.Xem ra phải đi thành Đan Âm một chuyến, tìm người hỏi một chút.Kế Ngôn rất nhanh đưa ra quyết định, thành Đan Âm là một tòa thành có phạm vi ngàn vạn dặm, là nơi tụ tập của hầu hết tu sĩ Ma tộc.Nhiều người luôn có nhiều cách.Kế Ngôn nghĩ như thế, cũng xuất phát về phía thành Đan Âm.Tại Khố gia, sau khi tin tức Khố Tu Thần và Khố Tu Ma ngã xuống truyền về, trên dưới Khố gia đều cảm giác như trời sập.Nhiều năm nay, Khố gia có vài Nguyên Anh, trở thành Thành Chủ thành Đan Âm, khống chế thành Đan Âm và trở thành bá chủ một phương.Những tiểu tử khác của Khố gia cũng vui vẻ, thực lực của Khố gia phát triển không ngừng.Chỉ cần Khố gia hoàn thành nhiệm vụ Thánh Địa giao phó, đồ diệt Úc tộc, được Thánh Địa ban thưởng, Khố gia nhất định sẽ tiến thêm một bước.Nhưng mà một cao thủ không biết từ đâu xuất hiện, đánh Khố gia rơi từ đám mây xuống.Trên dưới Khố gia đều sợ hãi.Mà theo tin tức truyền ra, cũng có người bắt đầu tới cửa."Người của Khố gia không định ra ngoài gặp mặt sao?""Khố gia đúng là vẫn cao ngạo như trước."Có tu sĩ Ma tộc đã bắt đầu muốn xuống tay với Khố gia.Tộc nhân còn lại của Khố gia đều nghiến răng nghiến lợi, hận ý ngút trời.Ngày xưa khi Khố gia cường thịnh, những người này hận không thể liếm đầu ngón chân Khố gia, làm tay sai của Khố gia.Hiện tại Khố gia đã xảy ra chuyện, bọn họ cũng là người đầu tiên tới cửa, bỏ đá xuống giếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận