Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 754 - Ngươi đoán xem?



Chương 754: Ngươi đoán xem?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThái Úc kinh hãi, thần thức mạnh mẽ phô thiên cái địa, lớn mạnh đến cực điểm, mang theo khí tức phá hủy hết thảy mà xuất hiện.Thần thức mãnh liệt mà đến, ở trước mặt thần thức này, linh hồn Thái Úc theo bản năng run rẩy, làm cho Thái Úc lần đầu tiên cảm thấy mình nhỏ bé giống như con kiến hôi.Hắn ta không nhấc nổi ý chí chiến đấu, hoặc là nói, hắn ta không kịp làm ra bất cứ phản ứng gì.Thần thức của Lữ Thiếu Khanh đã đi vào trong thức hải của hắn ta.Trong thức hải, Thái Úc hoảng sợ nhìn Lữ Thiếu Khanh xuất hiện trước mắt mình."Ngươi, ngươi!"Thái Úc trăm triệu lần không ngờ tới, hắn ta vẫn cho rằng Lữ Thiếu Khanh là một con chó nhỏ vô hại.Không ngờ lại là một con sói hoang hung tàn vô cùng."Ngươi cái gì mà ngươi." Trên mặt Lữ Thiếu Khanh mang theo sự đắc ý, hỏi hắn ta: "Như thế nào, diễn xuất của ta không tệ chứ?""Ngươi..." Thái Úc vẫn là nói không ra lời, mình vậy mà lại bị hắn lừa.Sắc mặt hắn ta đỏ bừng, nghẹn đến vô cùng khó chịu."Nhưng mà cũng không tính là lừa ngươi, ai bảo ngươi ngay từ đầu đã coi thường ta, không để ta ở trong mắt chứ?" Lữ Thiếu Khanh lắc đầu: "Loại người như ngươi, ta cũng lười giết. Vốn định cầm hai mươi vạn linh thạch, để mọi người bình an vô sự là được rồi. Nhưng ngươi không giữ chữ tín, vậy cũng đừng trách ta trở mặt. Nạp mạng đi!"Lữ Thiếu Khanh ra tay, nơi này mặc dù là thức hải của Thái Úc, nhưng Lữ Thiếu Khanh chiếm tiên phong, thực lực lại mạnh hơn Thái Úc.Thái Úc căn bản không ngăn cản được tấn công của Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh và thần thức Thái Úc giao chiến, nhấc lên sóng lớn ngập trời ở trong thức hải, bộc phát nổ tung rung trời.Cuối cùng Thái Úc ôm đầu kêu thảm thiết quỳ trên mặt đất, mà Lữ Thiếu Khanh thì cười híp mắt khống chế hắn ta.Úc Linh khó có thể tin nhìn một màn này.Úc Linh không thể tin được, vừa rồi Lữ Thiếu Khanh còn đang hộc máu, sao đột nhiên lại liền biến thành Thái Úc hộc máu ngã xuống vậy?Hai người chơi trò hoán đổi nhân vật sao?Tên khốn đó không phải bị thương còn chưa khỏi sao? Làm sao có thể thoải mái chế phục Thái Úc thân là Nguyên Anh được?Lữ Thiếu Khanh bên này đã đánh tàn phế thức hải của Thái Úc, một cái tát giam cầm Nguyên Anh của hắn ta, hạ mười mấy cấm chế ở trên người hắn ta.Thấy Thái Úc còn đang kêu la thảm thiết, hắn lại tát một cái lên đầu hắn ta: "Câm miệng! Còn gọi nữa là ta giết ngươi đấy."Nước mắt đau đớn của Thái Úc cũng sắp chảy ra nhưng phải nhịn lại.Hai thần thức chiến đấu trong thức hải của hắn ta, gần như đánh nổ thức hải của hắn ta.Hắn ta hiện tại cũng không khác phế nhân nhiều lắm, hắn ta hoảng sợ nhìn Lữ Thiếu Khanh, trong khi thần thức giao chiến, hắn ta đã biết Lữ Thiếu Khanh mạnh đến mức nào.Hắn ta cảm thấy thế giới của mình đang sụp đổ.Mạnh hơn so với hắn ta, thần thức mạnh mẽ, thực lực cũng mạnh mẽ, còn có thiên lý sao?Thái Úc vẫn cho rằng mình chắc chắn so ra kém mấy vị Thánh tử ở Thánh Địa kia, nhưng vẫn tự nhận bản thân cũng không thể tìm được ở nơi nào.Ngoại trừ Thánh tử của Thánh Địa ra, hắn ta chính là người lợi hại nhất trong thế hệ trẻ tuổi.Hôm nay, hắn ta đã gặp một người trẻ tuổi mạnh hơn mình, hắn ta nghẹn khuất, hắn ta khó chịu.Úc Linh đi tới bên cạnh Lữ Thiếu Khanh, nghi ngờ không thôi: "Ngươi..."Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh bình tĩnh, tâm tình không hề dao động: "Thao tác cơ bản, chớ sợ."Úc Linh đánh giá Lữ Thiếu Khanh từ trên xuống dưới, cuối cùng cắn răng: "Ngươi khỏe lên lúc nào?"Lữ Thiếu Khanh cười hắc hắc không ngừng, rất là đắc ý: "Đã nói rồi, thấy linh thạch ta liền khỏe, hiện tại tin chưa?"Lời này, Úc Linh không tin.Cho dù ngươi hấp thu tất cả linh thạch, cũng không có khả năng lập tức khỏe lên.Úc Linh nói ra suy đoán trong lòng mình: "Trước đó ngươi đã tốt rồi, nhưng ngươi vẫn luôn giả bộ bị thương, muốn dùng cái này để sai khiến ta sao?"Sau khi nói xong, trường thương trong tay khẽ run, muốn đâm tên hỗn đản này.Lữ Thiếu Khanh nháy mắt mấy cái với nàng ta, nói một câu khiến nàng ta hộc máu: "Ngươi đoán xem?"Trường thương giơ lên.Lữ Thiếu Khanh vội vàng hô: "Đừng nháo, đừng nháo, vẫn nên nhanh chóng xử lý chính sự trước mắt đã."Nói đến chính sự, ánh mắt Úc Linh rơi vào trên người Thái Úc, Úc Linh khó có thể tin: "Ngươi, ngươi làm sao chế phục hắn ta?"Thái Úc tốt xấu gì cũng là một Nguyên Anh, mặc dù biết Lữ Thiếu Khanh giết Nguyên Anh như giết gà, nhưng cái này cũng quá đơn giản và thoải mái đi?Úc Linh vẫn là tu sĩ Kết Đan, trong ấn tượng của nàng ta, Nguyên Anh vô cùng khủng bố, thực lực mạnh mẽ, một ngón tay có thể nghiền chết tu sĩ Kết Đan như nàng ta.Còn dễ hơn giết gà.Nhưng mà, ở trước mặt Lữ Thiếu Khanh, Thái Úc thân là Nguyên Anh lại cò biểu hiện còn không bằng một con gà con.A, tiếng kêu vừa rồi của hắn ta còn lớn hơn tiếng kêu của gà con một chút.Úc Linh nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra.Tại sao tên hỗn đản trước mắt này và sư huynh của hắn lại giết Nguyên Anh lại dễ dàng đơn giản như vậy. Thật sự như giết gà con!Họ có còn là người bình thường không vậy?Đối với việc Úc Linh không hiểu, Lữ Thiếu Khanh cảm thấy rất kỳ quái: "Chuyện này có gì kỳ quái chứ? Không phải chỉ là một Nguyên Anh nho nhỏ thôi sao? Hơn nữa, hắn ta chỉ là một Nguyên Anh hàng lởm, không tính là gì."Thái Úc là Nguyên Anh, nhưng căn cơ của hắn ta không tính là vững chắc, ăn không ít đan dược mới có cảnh giới hôm nay.Loại Nguyên Anh này, Lữ Thiếu Khanh thoải mái nắm trong tay.Sắc mặt Úc Linh nghẹn đến đỏ bừng, trong lòng khó chịu vô cùng.Không phải chỉ là một Nguyên Anh nho nhỏ, lời này mà ngươi cũng dám nói.Úc Linh lại một lần nữa chắc chắn lý do vì sao Lữ Thiếu Khanh đáng ghét như vậy.Lữ Thiếu Khanh thích dùng thái độ có lý chẳng sợ để nói chuyện, nhưng loại chuyện ấy lại chỉ có thể xem như trường hợp đặc biệt, chỉ có Lữ Thiếu Khanh hắn mới có thể làm được.Nhưng từ trong miệng Lữ Thiếu Khanh nói ra, loại chuyện này lại là rất bình thường, giống như chỉ cần là người trong thiên hạ đều có thể làm được, nếu ngươi không làm được, đó là do ngươi không thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận