Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 341 - Ta sẽ gọi người



Chương 341: Ta sẽ gọi ngườiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCho dù nàng ta biểu hiện ra bản thân thông minh tài trí, được người xưng là trí nang, hay là cho thấy thiên phú tu hành của mình, trở thành đệ tử thứ hai của Điểm Tinh Phái.Thậm chí, còn có khi nàng ta cố ý làm điệu làm bộ ở trước mặt người ngoài, biến chính mình thành một yêu nữ Dương Hoa lẳng lơ, mục đích đều là hy vọng có thể thoát khỏi Cận Hầu.Nhưng mà hết thảy đều vô dụng.Nếu Cận Hầu đột phá Nguyên Anh, mặc dù phải gả cho Cận Hầu thì nàng ta vẫn còn có thời gian và cơ hội quay về.Hiện tại Cận Hầu chưa đột phá, Cận Hầu đích thân tới, nói rõ gã đã chờ không kịp, vận mệnh của nàng ta đã định trước, nàng ta sẽ trở thành lô đỉnh, trợ giúp Cận Hầu đột phá Nguyên Anh.Cận Hầu xuất hiện, ánh mắt thản nhiên nhìn Tiêu Y, nhất thời lộ vẻ khinh thường.Chỉ là một Trúc Cơ kỳ nho nhỏ.Gã lập tức xem nhẹ Tiêu Y, mỉm cười nói với Tuyên Vân Tâm: "Sư muội.""Đại sư huynh."Tuyên Vân Tâm cắn răng, nhàn nhạt nói một câu, không có hành lễ."Đi thôi, ta tới nơi này để đưa muội trở về."Giọng điệu Cận Hầu rất nhẹ, lại mang theo khí phách không thể nghi ngờ, không cho phép người khác từ chối.Tiêu Y bĩu môi, tên thối tha này chính là Đại sư huynh của Điểm Tinh Phái sao?Kém cỏi muốn chết, không thể so sánh với hai vị sư huynh của ta được.Nhưng mà nhớ tới thực lực của Cận Hầu mà Tuyên Vân Tâm nói cho nàng biết, chỗ dựa vững chắc không có, Tiêu Y đè nén xúc động mắng chửi người, nói: "Trước khi Nhị sư huynh nhà ta trở về, ai cũng không thể mang Vân Tâm tỷ tỷ đi."Một tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ cũng dám nói như vậy trước mặt mình.Mặt Cận Hầu lộ vẻ khó chịu, gã liếc Tiêu Y một cái, không thấy gã có bất cứ động tác nào, nhưng một dòng linh lực bất thình lình lao về phía Tiêu Y.Tuyên Vân Tâm tiến lên, giúp Tiêu Y hóa giải chiêu thức của Cận Hầu.Tuyên Vân Tâm thản nhiên nói: "Đại sư huynh, hà tất so đo với một tiểu muội muội?"Cận Hầu ngẩn ra, nhìn Tiêu Y mấy lần, hỏi: "Nàng ta là ai?"Tiêu Y ưỡn ngực, dương dương tự đắc: "Dựng thẳng lỗ tai của ngươi lên mà nghe cho rõ đây, ta là đệ tử thân truyền của Thiên Ngự Phong, Lăng Tiêu Phái.""Hiện tại Thiên Ngự Phong do ta định đoạt. Ta nói để cho Vân Tâm tỷ tỷ ở chỗ này thì nàng sẽ ở lại đây, ai cũng không thể mang nàng ta đi."Cận Hầu cười lạnh một tiếng, một đệ tử thân truyền thực lực thấp kém."Ta cứ muốn dẫn nàng thì sao? Ngươi có thể làm gì?"Chút thực lực ấy của ngươi, ta chỉ dùng một ngón tay là có thể nghiền áp ngươi, ngươi dám hung hăng trước mặt ta à?Ngươi có tư cách gì mà hung hãn?Tiêu Y chống nạnh, giọng nói vang dội: "Ta sẽ gọi người."Nàng nói rất là đúng lý hợp tình, không thấy xấu hổ chút nào.Mẹ kiếp!Còn tưởng rằng ngươi có thủ đoạn gì đặc biệt hơn người.Hóa ra là thủ đoạn vô sỉ như gọi người, đáng xấu hổ.Năm tên đệ tử Điểm Tinh Phái hừ một tiếng.Ngươi còn không biết xấu hổ nói lớn tiếng như vậy, không thấy mất mặt sao?Cận Hầu cũng cạn lời.Gã lần đầu tiên gặp nha đầu vô sỉ như vậy.Tuyên Vân Tâm tiếp tục thở dài ở trong lòng.Quả nhiên, học xấu với tên khốn kia rồi.Chỗ nào cũng có hình bóng của tên khốn kia cả.Nhưng mà, đợi đến lúc Cận Hầu lấy lại tinh thần, gã cũng cảm thấy khó giải quyết.Tuy câu nói này của Tiêu Y có phần vô sỉ, nhưng cũng làm Cận Hầu không biết làm sao.Nơi này là Thiên Ngự Phong, là địa bàn của Lăng Tiêu Phái.Lăng Tiêu Phái có Nguyên Anh tọa trấn, chỉ cần có tín hiệu, Nguyên Anh có thể lập tức xuất hiện.Tuy thực lực của Cận Hầu mạnh, nhưng cũng chỉ mạnh hơn những người cùng cấp thôi.Gã còn chưa lợi hại đến mức có thể đối phó với đại năng Nguyên Anh.Đúng như lời Tiêu Y nói, một khi nàng gọi người khác tới, đúng là gã không thể mang Tuyên Vân Tâm đi.Ngay lúc Cận Hầu hết sức đau đầu, phía sau gã bỗng nhiên truyền đến tiếng cười."Hô hố.""Cận huynh, ngươi mà cũng bị một tiểu nha đầu làm khó hả?"Ánh mắt mọi người nhìn theo tiếng, lại có hai người đi từ dưới chân núi lên.Một nam một nữ, nam tuấn nữ tiếu, làm cho người ta nhịn không được cảm thán ngay từ cái nhìn đầu tiên, thật là một đôi kim đồng ngọc nữ.Có điều nhìn thêm mấy lần, sẽ phát hiện trong ánh mắt của hai người mang theo khinh miệt, vẻ mặt cao ngạo.Trên người tản ra khí tức cao cao tại thượng, làm người khác tự động tránh xa.Ngay cả đầu của họ cũng ngẩng lên thật cao, cao ngạo như gà mái vừa đẻ trứng.Nhưng chuyện ngoài ý muốn của mọi người là, thái độ của Cận Hầu với hai người vô cùng khách khí."Cảnh huynh, Công Tôn sư muội."Tuyên Vân Tâm thấy Cận Hầu khách khí với hai người này như vậy, trong lòng âm thầm kinh ngạc.Cận Hầu thực lực hơn người, bình thường luôn kiêu căng ngạo mạn, người bình thường khó mà lọt vào mắt gã.Đừng nói là sư đệ đồng môn, ngay cả trước mặt trưởng lão đồng môn gã cũng không có thái độ như vậy.Mà hai người kia lại có thể làm Cận Hầu khách khí như vậy, không cần đoán cũng biết lai lịch của bọn họ không tầm thường.Cận Hầu chú ý tới sự tò mò trên mặt Tuyên Vân Tâm.Cận Hầu giới thiệu thân phận của hai người với Tuyên Vân Tâm: "Sư muội, ta giới thiệu cho ngươi biết, hai vị là này Cảnh Dương và Công Tôn Tố đến từ Trung Châu."Trung Châu?Tuyên Vân Tâm, Tiêu Y nghe thấy từ này, nhịn không được cả kinh.Khó trách họ lại bày ra vẻ kiêu căng, cao cao tại thượng như vậy.Hóa ra là đến từ Trung Châu.Cảnh Dương chú ý tới Tuyên Vân Tâm, trong mắt nhịn không được hiện lên một tia dị sắc.Tuyên Vân Tâm còn có sức hút hơn cả Công Tôn Tố bên cạnh.Bất kể là khí chất, hay là bề ngoài, Tuyên Vân Tâm cũng hơn xa Công Tôn Tố.Gã ta nhìn thoáng qua Công Tôn Tố bên cạnh, đúng là càng nhìn lại càng thấy bình thường.Khó trách Cận Hầu lại đích thân tới nơi này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận