Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 693 -



Chương 693:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmNhìn đi, chỉ riêng khí chất thoát tục này thôi cũng chứng tỏ người này không tầm thường.Nhung Đôn nghĩ, nếu so Khố Giới đã chết với Kế Ngôn, Khố Giới là thế gia công tử mà chẳng khác gì ăn mày ven đường, Kế Ngôn mới giống với thế gia công tử thật sự.Ra đứng ở đó cũng đủ khiến vô số thiếu nữ Thánh tộc gào khóc si mê.Sự kiêng kỵ trong lòng Nhung Đôn đối với Kế Ngôn càng sâu sắc, thầm nảy sinh ý định rút lui theo bản năng.Phát hiện ra ý định rút lui trong lòng, trên mặt Nhung Đôn thoáng qua sự giận dữ.Thế mà mình lại sinh lòng sợ hãi, theo bản năng muốn rút lui.Trong lòng bùng lên lửa giận và sát ý.Nhưng nhìn thấy Kế Ngôn bình tính, hắn ta đột nhiên cảm thấy có khi rút lui cũng chẳng phải sỉ nhục gì.Hắn ta cắn răng, sau khi trong lòng đưa ra quyết định bèn nói với Kế Ngôn: "Ngươi giết Khố Giới, ngươi cứ đợi Khố gia đến tìm ngươi báo thù đi."Vẻ mặt Kế Ngôn vô cảm, Khố gia nào cơ, hắn ta chưa nghe qua bao giờ.Giết cũng giết rồi, chẳng có gì để hối hận.Kế Ngôn lại không nhịn được nghĩ đến Lữ Thiếu Khanh, nếu là Lữ Thiếu Khanh, có lẽ lúc này đã lên kế hoạch làm sao để diệt cả Khố gia rồi.Kế Ngôn không định diệt Khố gia, nhưng nếu có người Khố gia dám tìm đến, hắn ta cũng không ngại tiện tay giết luôn.Sắc mặt Kế Ngôn bình tĩnh không thay đổi gì khi nghe tới Khố gia, dáng vẻ như chẳng coi Khố gia ra gì.Nhung Đôn càng thêm kiêng dè với lai lịch của Kế Ngôn, Khố gia chính là bá chủ một vùng, hắn ta không quan tâm, quả nhiên có xuất thân không tầm thường.Kế Ngôn nói với Nhung Đôn: "Đánh với ta một trận, cho ta thấy thực lực của ngươi."Trong mắt Kế Ngôn loé lên ý chí chiến đấu, hi vọng gặp được cao thủ Ma tộc sẽ không khiến bản thân thất vọng.Cảm nhận được khí tức của Kế Ngôn khoá chặt trên người mình, Nhung Đôn biết bản thân không đánh thì không thể rời đi.Hắn ta hừ một tiếng, nói ra thực lực của mình: "Ta ở cảnh giới Nguyên Anh tầng năm, ngươi không phải đối thủ của ta."Kế Ngôn nghe vậy, ý chí chiến đấu càng tăng: "Vừa khéo!"Nếu như là Nguyên Anh tầng sau, có khả năng hắn ta không đánh lại, nhưng tầng năm thì vừa khéo.Có thể để Kế Ngôn mặc sức chiến đấu mà không phải lo bản thân sẽ gặp nguy hiểm quá lớn.Sau đó hắn ta chủ động xuất chiêu, Vô Khưu kiếm trong tay vung về phía Nhung Đôn, kiếm quang chói sáng hơn lúc này, kiếm ý càng mạnh hơn.Đích thân cảm nhận được sự khủng bố trong một kiếm này của Kế Ngôn, da đầu Nhung Đông tê rần.Mắng to trong lòng, mẹ nó chứ, còn nói không có quan hệ với Kiếm gia.Một kiếm này, không phải dòng chính của Kiếm gia thì không thể làm được.Chọc không nổi, chọc không nổi, chạy thôi.Nhung Đôn cảm nhận được sự kinh khủng của một kiếm này, ý chí chiến đấu trong lòng mất tăm.Người của Thánh Địa không dễ chọc, người của Kiếm gia Thánh Địa càng không dễ chọc.Tội gì phải vì Khố gia mà bỏ luôn cái mạng nhỏ của mình ở đây.Thế là Nhung Đôn bùng nổ, trong thanh xuất hiện một thanh đao lớn, hàn quang lấp loé, một luồng đao ý bùng lên, va chạm với một kiếm của Kế Ngôn.Kiếm ý sắc bén, đao ý bá đạo, hai bên va chạm giao tranh, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị ảnh hưởng, hoá thành mảnh vụn.Trên mặt Kế Ngôn lộ ra vẻ hưng phấn, quả nhiên là một cao thủ.Kế Ngôn xuất kiếm một lần nữa.Mà Nhung Đôn ở đối diện cũng căng thẳng chém ra một đao, đao khí đáng sợ mang theo đao ý bá đạo, giống như gió lốc cuốn bay cát sỏi.Một đao này cũng không hoàn toàn nhằm vào Kế Ngôn, mà chuyển hướng chém về phía mấy trăm tên mặc đồ đen đứng túm tụm ở khu đất trống.Lần này Khố Giới dẫn theo mấy trăm tên thủ hạ, nghe theo mệnh lệnh Thánh Địa truyền tới, tiêu diệt Úc tộc.Sau khi Khố Giới chết, bọn họ tập hợp lại với nhau biến thành trận hình, nhìn chằm chằm về phía Kế Ngôn như hổ đói, chuẩn bị ra tay báo thù cho Khố Giới bất cứ lúc nào.Sự chú ý của bọn họ đều đặt trên người Kế Ngôn, hoàn toàn không ngờ Nhung Đôn sẽ chuyển hướng đao, ra tay với họ.Đến khi bọn họ phản ứng lại, một đao kinh khủng đã bao phủ tất cả."A!""Cứu, cứu mạng!"Đám người mặc đồ đen không kịp đề phòng, sau khi kêu lên thảm thiết thì hoàn toàn mất đi khí tức.Đợi đến khi tất cả lắng xuống, toàn bộ mấy trăm tên mặc đồ đen đã hoàn toàn biến mất, trên mặt đất lưu lại vết đao rộng mấy dặm, sâu không thấy đáy.Đây chính là thực lực của Nguyên Anh, một đao có thể diệt sạch mấy trăm tên tu sĩ Kết Đan.Đương nhiên cũng bởi phần lớn những tên tu sĩ Kết Đao này mới ở cảnh giới sơ kỳ, khoảng cách thực lực với Nhung Đôn ở Nguyên Anh trung kỳ quá lớn.Sau một đao, Nhung Đôn cũng biến mất, bỏ chạy thật xa.Kế Ngôn nhìn Nhung Đôn đã cao chạy xa bay, hắn ta lắc đầu, thở dài có chút tiếc nuối."Khẹc khẹc."Tiểu Viên Hầu nhảy từ trên cây xuống kêu liên hồi.Trong mắt nó loé lên ánh sáng kích động, quơ dao găm, dường như muốn theo Kế Ngôn tu luyện.Một kiếm vừa rồi của Kế Ngôn đánh xuyên qua Quỷ Trảo đáng sợ, chém chết Khố Giới.Có thể nhìn ra tâm trạng kích động của Tiểu Viên Hầu, nó đã hoàn toàn sùng bái Kế Ngôn rồi.Kế Ngôn khẽ mỉm cười, không để ý đến Tiểu Viên Hầu đang kích động.Hắn ta đi về phía bộ lạc bị chiến hoả tàn phá, thương vong nghiêm trọng, chẳng còn lại bao nhiêu.Trận chiến kết thúc, khắp nơi ở bộ lạc là ánh lửa thiêu đốt, ngọn lửa hừng hực cháy, thi thể không đầu nằm đầy đất, mùi máu tanh gay mũi, khung cảnh thảm không thể tả.Người Úc tộc còn sót lại nhao nhao bước ra, thanh niên trai tráng rất ít, phần lớn là già trẻ bệnh tật.Trên mặt họ có bi thương, tức giận, nhưng không ai khóc lóc.Đây là người Ma tộc sao?Trong lòng Kế Ngôn thầm hỏi, người trong tộc chết thảm, những kẻ khác lại không khóc một tiếng nào, cho dù là đứa trẻ cũng vẫn thế.Điều này quả thực khác biệt rất lớn với Nhân tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận