Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 410 - Nhị sư huynh thả pháo hoa (tt)



Chương 410: Nhị sư huynh thả pháo hoa (tt)Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y không tin, hỏi lại: “Thật sao? Ta tiến vào trốn cả nửa ngày nhưng không thấy ngươi có động tĩnh gì.”Nếu không phải Nhị sư huynh ta thả pháo hoa trên trời thì ngươi biết cái quái gì?Phương Lâm cười lạnh một tiếng: “Ngươi muốn làm gì ở đây? Thị uy à?”Tiêu Y thành khẩn nói: “Ta nói, hỏa cầu lớn kia không phải ta thả, ngươi có tin không?”Chẳng những Phương Lâm cười lạnh, ngay cả những người vây quanh khác cũng cười lạnh không thôi.“Xú nha đầu, ngươi nghĩ rằng chúng ta là kẻ ngu sao?”“Không phải ngươi giở trò quỷ, chẳng nhẽ là quỷ giở trò quỷ sao?”Tiêu Y bất đắc dĩ, nói thật nhưng không ai tin.Phương Lâm cũng lười nói nhiều với Tiêu Y, nha đầu này có lai lịch thân phận rất lớn, không thể giết, nhưng không có nghĩa là không thể nhốt nàng ta lại.Phương Lâm quay người, phất phất tay, hạ lệnh với người bên cạnh: “Bắt nàng ta lại, đến lúc đó bảo tiểu muội đến chuộc người.”“Chậm đã!”Tiêu Y vội vàng hô to một tiếng: “Các ngươi nhiều người như vậy khi dễ một mình ta thì tính là anh hùng hảo hán gì?”“Có dám đánh với ta một trận không?”“Với ngươi?” Phương Lâm quay đầu lại, một lần nữa đánh giá Tiêu Y một lượt, mặt lộ vẻ khinh thường: “Chút thực lực ấy của ngươi, thêm mười ngươi nữa thì cũng không phải là đối thủ của ta.”Phương Lâm là Kế Đan kỳ, Tiêu Y là Trúc Cơ kỳ, một đầu ngón tay của Phương Lâm cũng có thể nghiền chết Tiêu Y.Tiêu Y ít nhiều đoán ra vì sao Nhị sư huynh lại thả pháo hoa, nàng ta chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo ý của Nhị sư huynh, nói: “Ai muốn đánh nhau với ngươi? Bảo kẻ Trúc Cơ kỳ tầng ba trở xuống đánh với ta.”“Ta thắng, thả ta rời đi, ta thua, tùy ngươi xử trí.”“Ngươi chắc chắn?”Phương Lâm như nghe được câu nói đùa cực kỳ buồn cười: “Chút thực lực ấy của ngươi thì có thể làm được gì?”“Không dám sao?” Tiêu Y cắn răng, liều mạng, chỉ vào Phương Lâm nói: “Ngươi có dám ép thấp cảnh giới xuống đánh với ta một trận không?”“Cùng cảnh giới, ta thu thập ngươi còn đơn giản hơn lột linh đậu.”Bên cạnh có người nhắc nhở: “Phương công tử, cẩn thận một chút, nha đầu này thật sự không đơn giản.”Phương Lâm khoát khoát tay, nói: “Yên tâm đi, ta không định khi dễ nàng ta.”Tiêu Y lập tức khinh bỉ, cố ý khích tướng Phương Lâm: “Vậy mà nói là nam nhân, hóa ra còn không bằng thái giám, chả trách Quy Nguyên Các không cần ngươi.”Phương Hiểu từng nói, Phương Lâm vẫn luôn hi vọng có thể bái nhập Quy Nguyên Các, trở thành đệ tử Quy Nguyên Các.Đáng tiếc thiên phú của hắn ta không được nên bị Quy Nguyên Các cự tuyệt từ ngoài cửa.Phương Lâm lập tức giận tím mặt, như bị đâm trúng chỗ đau, tức giận hét lên: “Được, hôm nay ta sẽ thu thập xú nha đầu ngươi.”Phương Lâm lộ ra vẻ mặt dữ tợn, hung tợn nhìn chằm chằm Tiêu Y.Hắn ta một con sài lang, một đôi mắt lộ ra ánh mắt âm tàn.Quan hệ của Phương Lâm và Quy Nguyên Các không phải bình thường, vốn tưởng dựa vào mẫu thân có thể bái nhập Quy Nguyên Các, trở thành đệ tử Quy Nguyên Các.Thế nhưng hắn ta lại bị Quy Nguyên Các cự tuyệt, e là sư công của hắn ta cũng là trưởng lão không giỏi của Quy Nguyên Các.Lời Tiêu Y vừa nói không thể nghi ngờ là đã đâm trúng chỗ đau của hắn ta.Bên cạnh có người khuyên nói: “Phương công tử, cẩn thận một chút, nha đầu này rất giảo hoạt, ngay cả Đỗ Tĩnh sư huynh cũng từng chịu thua thiệt trong tay nàng ta.”Nghe xong lời này, Tiêu Y liền biết đây là người của Quy Nguyên Các.Phương Lâm không để ý đến điều này, chỉ ghim vào câu nói của Tiêu Y ban nãy, hắn ta chưa thu thập được Tiêu Y một trận cơn tức trong lòng hắn ta khó mà nuốt trôi được.Phương Lâm lạnh lùng nói: “Yên tâm, ta sẽ không để cho nàng ta có cơ hội.”Hắn ta trong lòng đã quyết sẽ thu thập Tiêu Y một trận, không đánh chết cũng phải đánh gần chết.“Tới đi, xú nha đầu, đến nhận lấy cái chết!”Phương Lâm đè thấp cảnh giới và cùng thực lực, để Tiêu Y xuất thủ trước.Tiêu Y cũng không khách khí với hắn ta, không nói hai lời triệu hoán Vẫn Thạch Đại Triệu Hoán Thuật.Phương Lâm nhìn hỏa cầu lớn trên trời khinh thường, chiêu này ban nãy đã từng gặp rồi.Thanh thế to lớn, uy lực thì bình thường.Chút uy lực này không đáng để Phương Lâm đặt vào trong mắt.Có đệ tử Quy Nguyên Các bên cạnh nhắc nhở: “Phương công tử, cẩn thận nàng ta đánh lén.”Tiêu Y tức giận, vừa chiến đấu vừa mắng to: “Quy Nguyên Các các ngươi đều không biết xấu hổ như vậy à?”“Nhiều người như vậy khi dễ một nữ hài tử như ta, không ngại à?”“Ta thấy Quy Nguyên Các các ngươi nên đổi tên đi, gọi là Quy Nguyệt Các, trở thành một phần của Song Nguyệt Cốc là được rồi, chẳng có lấy một nam nhân.”Lời này lập tức chọc cho đám đệ tử Quy Nguyên Các chung quanh giận đến mức nghiến nát răng.Bọn hắn lần lượt hô to: “Phương công tử, trừng trị nàng ta.”“Giết nàng ta, dám vũ nhục Quy Nguyên Các ta, đáng chết.”Nếu không phải Phương Lâm muốn đánh với Tiêu Y, các đệ tử Quy Nguyên Các sẽ xông lên làm thịt Tiêu Y.Dám nói Quy Nguyên Các bọn hắn như vậy.Tiêu Y là kẻ đầu tiên.Trong lòng Phương Lâm càng thêm khinh thường Tiêu Y, trên mặt cũng mang theo sự phẫn nộ: “Dám vũ nhục Quy Nguyên Các, chết!”Hỏa cầu lớn ầm ầm lao tới, Phương Lâm vung một pháp khí lên trời.Một con Thủy Long gầm thét xuất hiện, đánh tan hỏa cầu nhưng vẫn có khói mù to lớn tràn ngập bao phủ nơi này.Trong khói mù, một vòng kiếm quang xuất hiện, xốc khói mù to lớn lên, mang theo một cỗ kiếm ý nhu mì nặng nề đánh úp về phía Phương Lâm.Phương Lâm cười, khắp khuôn mặt đầy ý khinh thường: “Ngươi cho rằng ta sẽ không đề phòng ngươi đánh lén sao?”“Dù là ngươi có kiếm ý thì đã sao chứ?”Lại một kiện pháp khí xuất hiện, pháp khí như tấm thuẫn xuất hiện trên con đường tấn công của Tiêu Y.Tiêu Y tiến vào trạng thái chiến đấu đã trở nên vô cùng nghiêm túc, trong mắt lộ ra ánh mắt kiên định, cả người trở nên đằng đằng sát khí, như thác nước đang đổ, trút nhanh xuống dưới, tuyệt đối không quay đầu lại.“Rầm!”Một tiếng vang thật lớn, pháp khí của Phương Lâm chia năm xẻ bảy, pháp khí tam phẩm cũng không ngăn cản nổi công kích của Tiêu Y.Phương Lâm lập tức kinh hãi, đợi tới lúc hắn ta kịp phản ứng thì trường kiếm của Tiêu Y đã giết tới trước mặt hắn ta.Hàn quang của trường kiếm tam phẩm lấp lóe giống như trăng bạc trên bầu trời chiếu rọi ra ánh sáng lạnh lẽo, băng giá.Nó lạnh đến mức khiến Phương Lâm tê cả da đầu, cùng cảnh giới, hắn ta không thể cản nổi tấn công của Tiêu Y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận