Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 418 - Ta sợ sẽ hù chết bọn hắn



Chương 418: Ta sợ sẽ hù chết bọn hắnNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmPhương Hiểu nói ra nhiệm vụ phụ thân giao cho nàng ta.Ít nhất phải khiến mấy người ca ca tỷ tỷ của Phương Hiểu phải có hơn một nửa số người ủng hổ Phương Hiểu là được.Phương Hiểu có năm người ca ca, ba người tỷ tỷ, nói cách khác ít nhất phải có bốn người ủng hộ Phương Hiểu làm gia chủ là được.Nhưng cái này có thể dễ dàng làm được vậy sao?Sau lưng mỗi người đều có một thế lực riêng trà trộn, bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào Phương gia, không ai dễ dàng nhường ra vị trí này.Thuyết phục bọn hắn, còn không bằng thuyết phục mình tự rút lui còn đơn giản hơn.Cho nên Phương Hiểu cảm thấy chuyện này rất khó.Lữ Thiếu Khanh sau khi nghe xong, khẽ cười một tiếng: “Đơn giản như vậy, ncô để Hạ Ngữ sư tỷ đi thuyết phục bọn hắn là được rồi.”Hạ Ngữ là đại đệ tử Song Nguyệt Cốc, thân phận tôn quý, lực ảnh hưởng cực lớn.Đặc biệt là dung mạo của nàng ấy càng khiến đám Trư ca thèm nhỏ dãi.Để Hạ Ngữ ra mặt, không thuyết phục được thì hù dọa, các thế lực dây dưa với Phương gia ngoài Quy Nguyên Các, các thế lực khác tuyệt đối không ai có thể đánh được Song Nguyệt Cốc.Phương Hiểu nghe vậy, sắc mặt càng thêm buồn rầu, nàng ta nói: “Trước đó ta đã đồng ý, không mời Ngữ muội muội đến giúp đỡ.”Thế nhưng ta vì giúp ngươi tìm món đồ kia đã phải trả một trong những cái giá rất lớn.Hạ Ngữ mỉm cười: “Nếu là cách này, thì chỉ có thể nhờ Lữ sư đệ ra mặt thuyết phục bọn hắn.”Để Lữ Thiếu Khanh ra mặt, đương nhiên cũng là hù dọa bọn hắn.Lữ Thiếu Khanh lại không muốn, nói thẳng: “Quá phiền phức, ta sợ không làm được.”Hắn khác Hạ Ngữ.Lữ Thiếu Khanh hắn là nam nhân, không có lực ảnh hưởng gì, hắn ra mặt hù dọa tức là hù dọa thật.Làm vậy không chừng sẽ có tác dụng hoàn toàn ngược lại, khiến các ca ca tỷ tỷ của Phương Hiểu nảy sinh phản cảm, hiệu quả đạt được không giống nhau.“Vì sao?” Phương Hiểu cảm thấy hơi khó hiểu, trên thực tế thân phận hai người không khác lắm, thực lực Lữ Thiếu Khanh ngươi còn mạnh hơn của Hạ Ngữ đấy.Lữ Thiếu Khanh nằm nghiêng trên nóc nhà, lười biếng nói: “Ta không phải Hạ Ngữ sư tỷ, ta sợ sẽ hù chết bọn hắn, hơn nữa, ta là người theo chủ nghĩa hòa bình, quen dùng lý lẽ thuyết phục mọi người, ghét nhất chém chém giết giết. Cũng tuyệt đối sẽ không làm chuyện đe dọa người khác.”“Cái này cũng không phù hợp với hình tượng của ta.”Đương nhiên, chủ yếu vẫn do hắn lười.Phương Hiểu trầm mặc, ngươi hôm nay mới đập Nhị ca ta một trận, hù dọa Nhị ca ta.Giờ ngươi ở đây nói những lời này, da mặt ngươi còn dày hơn cả tường thành rồi.Hạ Ngữ hiểu ý tứ thật sự, sau khi nàng ấy trầm mặc, trong đôi mắt đẹp lộ ra sợ hãi thán phục.Quả nhiên hắn thông minh hơn bất cứ người nào nàng ấy từng gặp.“Lữ sư đệ, đệ có thể nghĩ như vậy, chắc hẳn đệ còn những cách khác?”Kết quả là, Lữ Thiếu Khanh lại đề cập cho Phương Hiểu một cách khác: “Tại sao mọi người lại muốn tranh vị trí gia chủ, không phải là vì tài nguyên sao?”“Chia đi một phần địa bàn cho bọn hắn tự kinh doanh xử lý, chỉ cần đúng hạn nộp một phần tài nguyên về là được.”“Làm vậy bọn hắn biết trong tình huống không thể tranh giành vị trí gia chủ thì chỉ có thể tiếp nhận điều kiện của cô.”Thiên phú tu luyện của Phương Hiểu có lẽ thấp nhất trong số những người ở đây nhưng đầu óc kinh doanh của nàng ta thì tốt nhất.Nàng ta lập tức bắt được khuyết điểm trong đó.“Lữ công tử, làm vậy một khi thực lực của bọn hắn tăng mạnh, Phương gia sẽ càng dễ phân chia.”Nghe vậy, Lữ Thiếu Khanh không kìm được cười nhạo một tiếng: “Không phải ta cố ý xem thường Phương gia các cô, Phương lão bản, thiên phú của cô và các ca ca, tỷ tỷ của cô cũng chỉ có thế thôi.”“Nói tóm lại, thiên phú của cô tốt hơn bọn hắn một chút, sau này cô còn sợ không đánh lại bọn hắn sao?”Phương Hiểu hiểu ra.Chỉ cần thực lực của nàng ta tăng lên, nếu như bước vào Nguyên Anh, dã tâm của các ca ca tỷ tỷ nàng ta có lớn cũng chẳng gây được bao nhiêu sóng gió, Phương gia cũng sẽ không vì vậy mà phân liệt.Kết hợp với mấy lời Lữ Thiếu Khanh đã nói với nàng ta lúc vừa xuống thuyền, trong lòng Phương Hiểu càng hiểu rõ hơn nhiều.“Ta, ta hiểu rồi.”Lữ Thiếu Khanh thấy Phương Hiểu đã hiểu vội vàng nói: “Được rồi, trời đã tối, tiểu cô nương không nên đi lung tung bên ngoài, vẫn nên nhanh đi về đi.”Hạ Ngữ ở đây, nếu như bị một Trư ca nào đó đánh hơi được thì bất cứ lúc nào cũng sẽ có Trư ca khác tìm tới cửa.Vẫn nên nhanh chóng đuổi bọn họ đi thì hơn.Hạ Ngữ thấy Lữ Thiếu Khanh lo lắng muốn đuổi mình rời đi thì không kìm được nở nụ cười khổ.Lữ Thiếu Khanh tránh nàng như tránh tà.Hạ Ngữ cảm thấy cần thay đổi chút ấn tượng của Lữ Thiếu Khanh đối với nàng ấy.Dưới ánh trăng, nàng ấy toàn thân áo trắng, trắng noãn như tuyết, nói khẽ: “Lữ sư đệ, đệ không cần lo lắng ta sẽ đem tới phiền phức cho đệ.”“Lần này ta tới Lai thành không có mấy người biết.”Ý tứ của Hạ Ngữ rất rõ ràng, nàng ấy đến chỗ Lữ Thiếu Khanh sẽ không bị người ta phát hiện.Nhưng mà, Hạ Ngữ vừa mới nói xong, bên ngoài liền vang lên giọng một nam tử, trong giọng nói mang theo sự cuồng ngạo.“Người ở bên trong nghe đây, cút ra đây cho ta.”“Nghe nói các ngươi là tiểu muội tìm đến giúp đỡ, ta muốn xem xem các ngươi có cân lượng gì.”Không cần nhìn người, chỉ cần nghe giọng nói cũng biết người tới rất cuồng vọng à phách lối.Phương Hiểu nghe vậy, biểu hiện trên mặt khẽ biến đổi, nàng ta nói ra thân phận của người đứng bên ngoài.“Hắn là Ngũ ca của ta, Phương Trác, gần đây không có ở Lai thành.”Hạ Ngữ coi như đã hiểu, hóa ra không ở Lai thành.Nếu ở Lai thành biết chuyện đã xảy ra hôm nay, cho Phương Trác một trăm lá gan cũng không dám đến đây gây sự với Lữ Thiếu Khanh.Hạ Ngữ không nhịn được cười, nàng ấy nói với Lữ Thiếu Khanh: “Lữ sư đệ, hắn tới tìm đệ đấy, hơn nữa không phải vì ta mới tới tìm đệ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận