Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 659 - Có hứng thú tắm rửa không?



Chương 659: Có hứng thú tắm rửa không?Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh thở dài: "Sự tin tưởng giữa người với người biến đâu mất rồi?"Sau đó Lữ Thiếu Khanh vừa định nói mấy câu với sư muội, nhìn lại, Tiêu Y cũng đã lẩn ra xa tự lúc nào không biết.Tiêu Y ngồi xổm ở trên một tảng đá lớn phía xa, dè dặt nói với Lữ Thiếu Khanh: "Nhị sư huynh, thực lực của ta rất yếu."Ý ở ngoài lời là, ta yếu như vậy, huynh vứt ta vào trong, huynh sẽ mất đi sư muội đáng yêu này.Lữ Thiếu Khanh sắp tức chết rồi, mắng to Tiêu Y: "Đồ ngu, muội dám đối xử với sư huynh của muội như vậy à, trở về đây, ta phải cho muội một trận mới được."Tiêu Y chết cũng không về, còn gọi một tiếng: "Tiểu Bạch, mau qua đây."Vừa nãy nàng chạy nhanh quá, quên mang Tiểu Bạch nằm úp sấp bên chân nàng theo rồi.Tiểu Bạch còn đang lo thất vọng, đại ma đầu thế mà bình yên vô sự rời khỏi nơi đó, thật là làm nó thật vọng khôn cùng.Nó chỉ lo thất vọng, không quan tâm những chuyện xảy ra bên ngoài đúng lúc.Đợi đến lúc Tiêu Y kêu nó, nó mới phản ứng kịp.Nó thấy Tiêu Y và Úc Linh đều đã chạy xa xa, chỉ còn mình nó đứng trước mặt Lữ Thiếu Khanh.Cái đuôi của Tiểu Bạch dựng thẳng lên, lại xù lông một lần nữa, chuẩn bị bỏ trốn.Nhưng mà đã quá muộn.Lữ Thiếu Khanh vung tay lên, Tiểu Bạch tức khắc rơi vào trong tay hắn, hắn tức khắc quăng Tiểu Bạch về phía hồ nước: "Tắm rửa cho ngươi đó.""Grào..."Tiểu Bạch sợ hãi, hoảng sợ thét chói tai.Nó muốn biến thân, hóa thành Bạch Hổ to lớn nuốt chửng đại ma đầu này, nhưng mà linh lực trong cơ thể nó bị giam cầm, không cách nào điều động một phân một hào nào.Nó chỉ có thể vô lực giãy dụa, vẽ ra một đường cong trên không trung rồi ưu nhã rơi xuống nước.Tiểu Bạch rơi vào trong đầm nước cảm thấy nó chết chắc rồi.Lại một lần nữa bén nhọn kêu lên, gào thét liên tục: "Grào grào..."Thanh âm chấn động ngàn dặm, mang theo khủng hoảng vô tận.Nó hoảng sợ giãy dụa trong nước, tốc độ bơi còn nhanh hơn cả vịt, bò lên như bay, thân thể biến lớn, biến thành Bạch Hổ có hình thể khổng lồ lúc trước.Nhưng mà tiểu Bạch Hổ uy phong lẫm liệt trước đó, bây giờ lại có vẻ mặt hoảng sợ, chật vật không chịu nổi, cụp chạy được bao nhiêu liền chạy bấy nhiêu, thậm chí còn cảm thấy thất vọng vì mẫu thân của mình không sinh cho mình thêm hai cái chân.Tiểu Bạch chạy tới nổi giận đùng đùng, đỏ bừng mắt, rít gào, há to miệng hung hăng cắn Lữ Thiếu Khanh, cắn chết đại ma đầu ngươi.Giọng nói lo lắng của Tiêu Y từ xa truyền đến: "Tiểu Bạch, đừng!"Nhưng mà vẫn chậm, Lữ Thiếu Khanh chỉ nhẹ nhàng phất tay liền khống chế Tiểu Bạch."Còn chưa tắm xong sao, tiếp tục đi!""Bùm!"Tiểu Bạch lại một lần nữa bị vứt vào trong đầm nước, thân thể khổng lồ làm bắn lên vô số bọt nước."Meo..."Lúc này đây Tiểu Bạch bị dọa đến kêu lên như một con mèo nhỏ, lại một lần nữa chạy ra.Nó tỉnh táo lại, biết Lữ Thiếu Khanh không dễ chọc, không nói hai lời lập tức chạy đến bên Tiêu Y, thu nhỏ thân thể lại, trốn sau lưng Tiêu Y, run lẩy bẩy.Thật đáng sợ, hù chết hổ.Ném một lần không tính, còn ném lần hai, đây là chuyện con người có thể làm ra sao?Tiêu Y vuốt ve Tiểu Bạch, tỏ vẻ bất mãn với Lữ Thiếu Khanh: "Nhị sư huynh, huynh thật xấu xa. Trước kia bắt nạt Tiểu Hồng, bây giờ lại bắt nạt Tiểu Bạch."Tiểu Bạch nháy mắt đồng tình với tên Tiểu Hồng, thật đáng thương, bị đại ma đầu này bắt nạt.Lữ Thiếu Khanh đắc ý nở nụ cười hai tiếng: "Ai bảo hôm nay nó dám ra tay với ta? Về sau còn có rất nhiều cơ hội đấy."Tiểu Bạch vừa nghe, trước mắt tối sầm, suýt chút nữa ngất đi.Nghe có vẻ cuộc sống sau này không dễ chịu rồi? Hu hu, hổ sống còn có ý nghĩa gì nữa?Quan xúc phân (1) nói bên ngoài có nhiều đồ ăn ngon hơn, cũng là lừa hổ sao?(1) Một từ thông dụng trên Internet, có nghĩa là người xúc phân cho chó mèo , chủ yếu dùng để chỉ những người nuôi chó mèo nhằm thể hiện bầu không khí hài hước.Cho dù có đồ ăn ngon, nhưng lại bị đại ma đầu bắt nạt thì còn có ý nghĩa gì nữa?Tiêu Y tức chết, quả nhiên là Nhị sư huynh lòng dạ hẹp hòi.Không có cách nào thay đổi Nhị sư huynh, chỉ có thể thay đổi Tiểu Bạch.Tiêu Y lập tức nói với Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, sau này không thể trêu chọc Nhị sư huynh nữa, Tiểu Hồng trước kia cũng đắc tội với Nhị sư huynh, bây giờ một thân lông vũ đều bị nhổ hết rồi."Hả!Tiểu Bạch trợn tròn mắt hổ, lộ ra ánh mắt hoảng sợ.Nó thậm chí còn cảm thấy như chân lông của mình đang rụng xuống.Thật đáng sợ, thật dọa hổ.Lữ Thiếu Khanh cười híp mắt, nói với Tiểu Bạch: "Mèo con, lại đây tắm rửa nữa không?"Tiểu Bạch không nói hai lời nhảy lên ngực Tiêu Y, không dám ngẩng đầu.Tiêu Y ôm Tiểu Bạch lui về phía sau, chạy thật xa.Lữ Thiếu Khanh nhìn Úc Linh, hỏi: "Cô nàng, có hứng thú tắm rửa không? Nữ nhân, nên thích sạch sẽ. Yên tâm, ta tuyệt đối không nhìn lén. Ta có thể lấy đạo tâm thề."Trường thương của Úc Linh chỉ thẳng vào Lữ Thiếu Khanh ở phía xa, khuôn mặt tươi cười hàm sương, đằng đằng sát khí, bộ dáng muốn liều mạng với Lữ Thiếu Khanh.Thề sống chết không theo.Lữ Thiếu Khanh nhún nhún vai, nói thầm: "Nữ nhân à, ta là vì tốt cho ngươi thôi, vậy mà ngươi lại có thái độ như vậy, thất vọng thật."Úc Linh nghe vậy, thật muốn một phát đâm chết Lữ Thiếu Khanh.Rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên mà lại dưỡng thành loại tính cách vô sỉ hạ lưu này.Thiên đạo không thu hắn sao?Lữ Thiếu Khanh lại tiến vào ốc đảo, đi tới phía trước đầm nước.Nước đầm trong suốt, bình tĩnh như tranh vẽ, sâu không thấy đáy.Lữ Thiếu Khanh thử dùng thần thức thăm dò, cũng không tra ra gì.Ngồi xổm xuống, nhìn đầm nước sâu thẳm, chần chờ một lát, hắn thử lấy tay chạm vào mặt nước một chút, mặt nước xuất hiện gợn sóng rất nhỏ, chậm rãi khuếch tán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận