Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1212: Đến lúc đó sẽ dùng biện pháp của người trẻ tuổi để giải quyết

Chương 1212: Đến lúc đó sẽ dùng biện pháp của người trẻ tuổi để giải quyếtChương 1212: Đến lúc đó sẽ dùng biện pháp của người trẻ tuổi để giải quyết
Tổ chức Thí Thần có khoảng ba mươi phân bộ như vậy.
Không phải phân bộ nào cũng có cao thủ như Lận Vũ tọa trấn.
Phân bộ cách trung tâm thế giới xa một chút cao nhất cũng chỉ có Kết Đan kỳ, nhân số cũng chỉ có hai ba con mèo nhỏ, tác dụng lớn nhất chỉ là làm điểm liên lạc.
Phân bộ càng nhiều trung tâm, nhân số và cao thủ càng nhiều.
Phân bộ của Lận Vũ là gần trung tâm thế giới nhất, nên cần một cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ tọa trấn.
Phân bộ giấu trong đồng hoang huơ hoác, cây cối xung quanh héo khô, nơi nơi là bùn đất màu xám, không có lấy tí sinh khí nào.
Nơi này hoang vu vắng vẻ, cách bộ tộc gần nhất cũng phải mấy vạn dặm.
Nơi này không một bóng người, cũng không có động vật thực vật, người của bộ tộc sẽ không đến đây, cả những quái vật tế ti kia cũng sẽ lười đặt chân đến đây.
Đến chim còn chẳng thèm j ở đây, nơi này không có tí giá trị nào.
Khi tới đây, Tiêu Y từng coi nơi này chỉ là dọc đường.
Duy chỉ có Lữ Thiếu Khanh nhìn xuyên mặt đất thấy được bên dưới.
Dưới lòng đất như bị đào rỗng thành một không gian lớn.
Đây là một nơi được bảo vệ bằng trận pháp.
Quái vật tế ti không hiểu gì về trận pháp, trốn ở đây sẽ không cần lo lắng bị phát hiện.
Dù tu sĩ loài người có đến đây, nếu không nhìn qua được trận pháp căn bản sẽ không phát hiện được bên dưới mặt đất có tồn tại một không gian.
Được Lận Vũ dẫn đường, mọi người thuận lợi đi xuống mặt đất, tới phân bộ của bọn họ.
Lữ Thiếu Khanh quét thần thức một vòng, bên dưới rất lớn, dù không to bằng hang động của hồn thạch giáp thú đào ra.
Nhưng với nhân loại mà nói, nơi này đã lớn lắm rồi, như một cái trấn nhỏ vậy.
Có khoảng hai ba ngàn người sinh hoạt ở đây, đại bộ phận là người bình thường. Nơi này có linh lực sung túc, cả không khí và ánh nắng cũng được trận pháp mô phỏng đầy đủ.
Dù sao bên ngoài cũng phải mấy tháng mới thấy được mặt trời một lần, với nhân loại ở đây, bên trong hay bên ngoài không hề khác nhau.
Được Tương Tư Tiên giải thích, đại đa số ở đây đều là người của các bộ tộc.
Bọn họ đã sớm tỉnh ngộ, lại có thiên phú, có thể làm được việc lớn, trước mắt được đón tới đây dần dân làm quen với cuộc sống nơi này.
Sau đó sẽ căn cứ tình huống thực tế, nếu phù hợp sẽ được đưa đến tổng bộ để đào tạo sâu, trở thành một thành viên thật sự của tổ chức Thí Thần.
Lữ Thiếu Khanh gật gật đầu.
Những người này đã qua vòng phỏng vấn, đang thử việc ở chỉ nhánh công ty.
Sau đó, chỉ cần vượt qua kỳ thi sẽ có thể trở thành nhân viên chính thức, thậm chí còn có thể được đưa đến tổng bộ làm việc.
"Trưởng lão về tới rồi!"
"Trưởng lão!"
"Xin chào đón trưởng lão đại thắng trở vê!"
"Ha ha, quá tốt rồi."
Người của phân bộ thấy Lận Vũ đã về sau mấy tháng ra ngoài làm việc thì vui mừng vô cùng.
Bọn họ là nhóm người đã tỉnh ngộ, đã trở thành thành viên của tổ chức Thí Thần.
Đương nhiên họ hy vọng tổ chức Thí Thần sẽ càng ngày càng tốt.
"A, lần này còn mang về thêm mấy người nữa."
"Không thể nào, mấy người náy có thể vào đây nhanh thế cơ à?"
"Không biết là thiên tài tuyệt đỉnh gì đây nhỉ?"
Không ít người to mò nhìn đoàn người Lữ Thiếu Khanh đầy ghen tị.
Lận Vũ không dừng lại, dẫn theo bọn Lữ Thiếu Khanh đi thẳng đến truyền tống trận.
Truyền tống trận có người trấn giữ, không được cho phép không thể tự tiện xông vào.
Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy truyền tống trận thì kinh ngạc.
"A2"
Tiêu Y lập tức quay sang hỏi: "Nhị sư huynh, sao vậy?"
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, nhưng ánh mắt hắn nhìn truyền tống trận lại thâm sâu hơn vài phần.
Truyền tống trận là truyền tống trận bình thường, nhưng Lữ Thiếu Khanh có thể cảm nhận được xung quanh truyền tống trận này đã từng trải qua gió qua tang, tỏa ra khí tức cổ phác.
Đồng thời, trận văn trên truyền tống trận có mới có cũ, vừa nhìn là biết nó được tu bổ dựa trên cơ sở cũ.
Sửa chữa tu bổ dùng thêm một năm.
Lữ Thiếu Khanh dám khẳng định truyền tống trận này không chỉ được dùng một năm, cũng không chỉ một trăm năm.
Đồng thời, hắn thấy đường vân trận pháp này cũng rất quen thuộc, cả vị trí đặt linh thạch cũng hết sức quen thuộc.
Hắn từng ngồi truyền tống trận này rồi.
Trên đường từ Nam Hoang đến Đông Tế, hắn từng ngồi truyền tống trận có đường vân khá quen thuộc với truyền tống trận này.
Kết hợp với hoàn cảnh xung quanh, chắc hẳn truyền tống trận này là của tòa thành trì nào đó ở Bắc Mạc.
Là một trong những phương tiện giao thông giữa các thành trì.
Tại sao nó lại ở đây? Suy đoán một chút, đáp án chính xác nhất là, chắc hẳn lúc trước nơi này đã từng xảy ra một trận chiến cực kỳ kịch liệt, cả một tòa thành trì bị đánh chìm.
Lữ Thiếu Khanh âm thâm nghĩ, cục diện cao cấp lần này cũng không biết là tốt hay xấu đây.
Sau khi Lận Vũ trải linh thạch xuống dưới, truyền tống trận chậm rãi khởi động, ánh sáng màu trắng xông lên tận trời, bị trận pháp cưỡng chế ngăn lại.
Nếu không phải như thế, chắc chắn sẽ có ánh sáng mạnh mẽ xuyên thấu lên mặt đất, bay thẳng lên trời cao.
"Đi thôi!"
Lữ Thiếu Khanh bước chân vào truyền tống trận, bạch quang hiện lên, cả đoàn người biến mất ở chỗ này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận