Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 531 - Thánh tộc? Ma tộc



Chương 531: Thánh tộc? Ma tộcNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmChuyện ở đây quá mức cổ quái, nhất định phải để thượng tầng tông môn đến xử lý. Nếu không, Thiên Cung môn chính là tội nhân nhân tộc.Thế nhưng hắn ta lại bị sư đệ Phong Quan Ngọc cản lại.“Đại sư huynh đừng vội.” Phong Quan Ngọc mang theo nụ cười nhạt giống như không để chuyện trước mặt vào lòng, vô cùng lạnh nhạt: “Trước tiên làm rõ sự việc rồi hẵng nói. Bọn hắn tự xưng Thánh tộc thì bọn hắn là Thánh tộc sao?”“Ma tộc đã bị trục xuất, mãi mãi không quay lại được, đột nhiên xuất hiện vài người tự xưng là ma tộc, nhìn thế nào cũng thấy quái lạ. Không chừng có kẻ đang đục nước béo cò.”Triều Khải không thoải mái như Phong Quan Ngọc, sắc mặt hắn ta ngưng trọng, chuyện ở đây một khi xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với Thiên Cung môn.Triều Khải trầm giọng nói: “Lỡ như là thật, chúng ta không chịu nổi trách nhiệm này.”Phong Quan Ngọc cười ha ha, xem thường: “Gặp bọn họ một chút chẳng phải sẽ biết sao?”“Hơn nữa...” Hã bước tới gần hai bước, thấp giọng nói: “Nếu thật sự là Ma tộc, bắt bọn hắn mang về chắc chắn sẽ không thiếu chỗ tốt, với chúng ta mà nói đây cũng là cơ hội tốt cực lớn.”Trong mắt Phong Quan Ngọc lóe lên quang mang dã tâm, ma tộc bị trục xuất tới Hư Vô chi địa, Thiên Cung môn nắm giữ thông đạo đến Ma tộc, chỗ tốt lớn đến mức không thể tưởng tượng được.Thực lực Thiên Cung môn lớn mạnh cũng sẽ giúp đệ tử Thiên Cung môn thu hoạch được những lợi ích to lớn.Sau khi nói xong, Phong Quan Ngọc không đợi Triều Khải phản đối, gã xông lên trời: “Ta đi chiếu cố bọn hắn.”Phong Quan Ngọc như một vị công tử khiêm tốn đi đến trước mặt năm người, mặt nở nụ cười mỉm nhưng có vài phần ngạo nghễ: “Mấy vị, ta là Nhị sư huynh Thiên Cung môn, Phong Quan Ngọc, không biết mấy vị xưng hô như thế nào?”“Đến từ nơi nào?”Năm ánh mắt rơi lên người Phong Quan Ngọc, nụ cười của Phong Quan Ngọc lập tức cứng đờ.Ở khoảng cách gần, lúc này gã mới cảm nhận được sự kinh khủng của năm người trước mặt.Ánh mắt bọn hắn lạnh lùng, nhìn gã như nhìn sâu kiến, tràn đầy vô tình. Chỉ một cái liếc mắt, trái tim gã không kìm được run lên.Gã phát hiện mình đã coi thường năm người này, bọn hắn còn cường đại hơn so với tưởng tượng của gã.“Các ngươi...”Phong Quan Ngọc còn muốn nói gì đó nhưng nữ nhân duy nhất phía đối phương đã lạnh nhạt mở miệng hỏi: “Các ngươi ai lên?”“Giữ lại mạng hắn để hỏi chút tình báo.”“Để ta!” Một nam nhân đầu đinh, mặt chữ quốc đi tới.Trong cảm nhận của Phong Quan Ngọc dường như đang đối mặt với một con mãnh hổ đi về phía gã.Nam nhân mặt chữ quốc nhếch miệng cười một tiếng với Phong Quan Ngọc, khí tức bộc phát, làm cho người kinh hãi: “Ta tên Tra Khê, người của thánh tộc. Tiểu tử, coi như số ngươi gặp may, đội trưởng nói tha cho ngươi một mạng. Nếu không muốn chịu khổ thì hãy ngoan ngoãn đầu hàng, trở thành con chó của Thánh tộc ta đi.”Thái độ vô cùng phách lối, không để Phong Quan Ngọc vào trong mắt.Phong Quan Ngọc giận dữ, không nói hai lời xuất thủ với Tra Khê: “Muốn chết! Kết Đan tầng sáu mà cũng dám phách lối trước mặt ta? Cho ngươi biết sự lợi hại của ta đây.”Nhưng mà chưa đến mười hiệp, miệng Phong Quan Ngọc đã phun ra máu tươi ngã ầm ầm trên mặt đất.“Ha ha!”Tra Khê cười đắc ý, công kích của Phong Quan Ngọc khiến hắn ta bị thương nhẹ, nhưng cũng chỉ là bị thương nhẹ mà thôi.“Nhân loại vẫn yếu đuối như trước đây.”“Phế vật!”Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy Phong Quan Ngọc đi lên, nhanh như vậy đã bị đối phương đánh bại thì nhịn không được mắng to: “Nhị sư huynh Thiên Cung môn mà chỉ thế thôi á? Mọe nó, không có thực lực thì đừng làm Nhị sư huynh, còn nữa, có Nhị sư huynh nào mặc áo trắng không hả? Giả, hàng giả.”Đúng là phế vật, vốn tưởng gã có chút bản lĩnh, hóa ra lại đi tặng đầu cho người khác. Thế mà còn nghĩ người Thiên Cung môn các ngươi có thể xử lý tốt chuyện ở đây.Phế vật, quá phế vật.Quản Đại Ngưu rụt cổ một cái, thận trọng nhìn Lữ Thiếu Khanh. Y không hiểu vì sao Lữ Thiếu Khanh lại đột nhiên tức giận.Haizz, tên này đúng là hỉ nộ vô thường.Kế Ngôn nhìn đối phương, chiến ý càng sâu: “Quả nhiên là ma tộc, sức mạnh thân thể rất mạnh.”Ma tộc và tu sĩ nhân loại khác nhau, so với tu sĩ nhân loại bọn hắn chú trọng tu luyện nhục thể cho nên, nếu cùng cảnh giới thì bọn hắn sẽ mạnh hơn.Sau khi nói xong, Kế Ngôn không kìm được quay đầu dò xét sư đệ của mình một chút.Lữ Thiếu Khanh cũng có luyện thể, không biết nhục thể hai bên ai mạnh ai yếu.Lữ Thiếu Khanh biết Kế Ngôn đang suy nghĩ gì, hắn mắng: “Nhìn cái gì mà nhìn? Những tên kia tới một tay ta là đủ tát chết bọn hắn rồi.”Kế Ngôn lắc đầu: “Chú ý một chút, thực lực bọn hắn rất mạnh.”Thực lực Tra Khê thấp hơn Phong Quan Ngọc một cảnh giới mà lại có thể nhẹ nhõm đánh bại Phong Quan Ngọc. Đặt ở thế giới này cũng là nhân tài nhất đẳng.Mà dạng này người vẫn chưa phải mạnh nhất trong số bọn hắn, từ đó đủ có thể nhìn ra được sự kinh khủng của năm người này.“Bọn hắn mạnh như vậy, chúng ta đi thôi.” Lữ Thiếu Khanh từ đầu đến cuối không muốn từ bỏ suy nghĩ này, vừa có cơ hội liền xui khiến thuyết phục Kế Ngôn.Kế Ngôn lắc đầu, nhìn năm người phía xa, chiến ý của hắn ta như hỏa diễm thiêu đốt, không đánh một trận làm sao có thể dập tắt được?Hắn ta nói với Lữ Thiếu Khanh: “Đi cũng được, đánh với ta một trận, kiểu dốc hết sức ấy.”Lữ Thiếu Khanh nghe xong, lập tức rút Mặc Quân kiếm ra vung vẩy, kêu to: “Lao xuống đi, làm thịt bọn hắn.”“Ta và ma tộc không đội trời chung, thế bất lưỡng lập.”Lữ Thiếu Khanh có bệnh mới dốc hết toàn lực đánh với Kế Ngôn.Quản Đại Ngưu nhìn, vô cùng cạn lời, tên khốn kiếp này lấn yếu sợ mạnh?Thật mong ta cũng trở nên mạnh hơn để có thể thu thập tên khốn kiếp này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận