Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 988. Trương Chính muốn hành thích Nhị trưởng lão



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmThôi Thanh nói chuyện còn xem như uyển chuyển, chứ Kiếm Lan thì không.Kiếm Lan chụp luôn cái mũ Thánh gian lên đầu Đàm Linh, vừa mở miệng đã kết tội Đàm Linh cấu kết với bọn Lữ Thiếu Khanh.Đàm Linh càng giận hơn nữa, không chỉ vì Kiếm Lan nói chuyện quá khó nghe chụp cái mũ thối lớn như thế lên đầu mình. Mà càng vì Lữ Thiếu Khanh. Nàng ta tức giận hắn đem phiền phức lớn như thế đến cho mình.Thánh chủ vô cùng ghét Nhân tộc, nếu cái mũ Thánh gian này bị chụp lên đầu nàng ta thì phiền phức sẽ rất lớn, rất lớn.Cho dù là sư phụ cũng chưa chắc đã giữ được nàng ta.Trong lòng Đàm Linh đột nhiên hơi bối rối.Kiếm Ngũ và Thôi Chương Minh đều nhìn chằm chằm Đàm Linh bằng ánh mắt vưa chán ghét vừa khinh thường: “Đàm Linh, hy vọng ngươi biết thức thời, đừng có chấp mê bất ngộ.”“Gian tế của nhân tộc không đáng để ngươi làm vậy.”Đàm Linh nghiến răng, đang định đối đáp.Thì Liêu đột nhiên xen vào: “Đúng là Đàm Linh đại nhân không biết Trương Chính đi đâu.”“Mà trước khi Trương Chính rời đi còn để lại một món pháp khí ác động, muốn lợi dụng lòng tin của Đàm Linh đại nhân đối với mình để ám sát Nhuế trưởng lão. May mắn làm sao Nhuế trưởng lão phản ứng kịp thời, gian kế của Trương Chính mới thất bại.”Lời Thì Liêu nói khiến cho cả hai nhà Kiếm Gia, Thôi gia ngây cả người.Ngay cả Đàm Linh và Thì Liêu cũng ngẩn ra.Bỗng nhiên Đàm Linh nhớ lại tin tức Lữ Thiếu Khanh để lại cho mình, nói rằng nó có thể giúp nàng ta tránh được hiềm nghi.Chẳng lẽ là thế này sao?Nàng ta ngơ ngác ngẩng đầu nhìn sư phụ mình.Sắc mặt Nhuế trưởng lão vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như nước.Nhưng Đàm Linh nhìn thấy được sự hài lòng trong mắt sư phụ mình.Không biết là hài lòng Thì Liêu thông minh hay là cái gì.Bọn Kiếm Ngũ, Thôi Chương Minh nghe xong đều sửng sốt, không tin vào tai mình.Thì ra vụ nổ kia là do pháp khí của tên kia sao?Kiếm Lan cũng sửng sốt nửa ngày rồi hô lên: “Không thể nào, làm sao có thể?”“Thì Liêu, ngươi tưởng làm thế là có thể gạt chúng ta à? Muốn giúp Đàm Linh thoát khỏi hiềm nghi sao?”Thôi Thanh cũng lạnh lùng nói: “Không sai. Chuyện tới nước này rồi, giảo biện cũng vô dụng, vẫn nên ngoan ngoãn thừa nhận đi.”Phù Doãn lên tiếng: “Đồ nhi của ta nói không sai. Các ngươi có ý kiến gì không?”Phù Doãn là trưởng lão của Thánh địa, cao hơn thân phận trưởng lão ngoại môn của Kiếm Ngũ, Thôi Chương Minh một chút.Lão đã lên tiếng, bọn Thôi Thanh, Kiếm Lan chỉ có thể im mồm.Kiếm Ngũ lại không sợ Phù Doãn trưởng lão: “Phù trưởng lão, lời này có ai có thể chứng minh không?”Cuối cùng Nhuế trưởng lão mới nói: “Ta thì sao? Ta có thể chứng minh không?”Một thân váy dài tím biếc dưới ánh mặt trời tỏa sáng lóng lánh, ung dung hoa quý, Nhuế trưởng lão như một vị Tiên Vương Nữ Đế, một vị Thần thánh không thể xâm phạm.Kiếm Ngũ âm thầm bĩu môi, chứng minh thế này cũng bằng không, ai cũng biết Phù Doãn với ngài là một phe, nói không chừng gian tế là do chính các ngươi bỏ vào đấy.Nhưng Kiếm Ngũ vẫn không dám phản bác.Nhuế trưởng lão không thể so với Phù Doãn, địa vị của bà là bằng vai bằng vế với lão tổ Kiếm gia, thực lực lại cường hãn, là nhân vật có thực quyền tuyệt đối.Nắm trong tay sức mạnh cực lớn.Ngoại trừ lão tổ Kiếm gia, Thôi gia, không ai dám trêu vào bà.Thôi Chương Minh cũng không dám nói gì, dù rất muốn lợi dụng chuyện gian tế mà làm gì đó.Nhưng bọn họ chỉ là đám tiểu bối, không đủ tư cách, trừ phi lão tổ của họ tự mình ra trận.Bị Nhuế trưởng lão nhìn chằm chằm, Kiếm Ngũ và Thôi Chương Minh phải chịu áp lực cực kỳ to lớn.“Cút đi!” Nhuế trưởng lão lạnh lùng đuổi: “Hắn không có ở đây, muốn tìm hắn thì tự đi mà tìm!”“Vâng!” Kiếm Ngũ cùng Thôi Chương Minh không dám nói thêm câu gì, chỉ ngoan ngoãn xoay người rời đi.Nhìn theo bóng lưng Kiếm Ngũ rời đi, Phù Doãn đột nhiên thở thật dài: “Tiểu tử kia cũng coi như có lòng.”Tiểu tử mà Phù Doãn nói là ai?Tất cả đều biết rõ.Thì Cơ hỏi Phù Doãn: “Sư phụ, Trương, à không, ý định của Lữ Thiếu Khanh đại nhân thật sự là thế này sao?”Hai má nàng ấy hồng lên, hai mắt lấp la lấp lánh.Đưa tốn ma thạch cho Nhuế trưởng lão, nổ tung mặt mũi Nhuế trưởng lão.Khiến cho đám người kia tưởng Lữ Thiếu Khanh muốn hại Nhuế trưởng lão.Nhuế trưởng lão là sư phụ của Đàm Linh, không ai dám tin Đàm Linh sẽ cấu kết với người ngoài hãm hại sư phụ mình cả.Cho nên, chỉ có một lời giải thích, Đàm Linh cũng bị Lữ Thiếu Khanh lợi dụng.Thế là, người khác có muốn đội cái mũ Thánh gian cho Đàm Linh cũng không được.Cho nên, Phù Doãn mới nói Lữ Thiếu Khanh có lòng, không đem phiền phức đến cho Đàm Linh.Nghe Phù Doãn khẳng định, Thì Cơ lại lo lắng: “Nhỡ chúng ta không hiểu rõ ý Lữ Thiếu Khanh đại nhân, chẳng phải, chẳng phải ngài ấy lại càng thêm nguy hiểm sao?”Ấn tượng của Thì Cơ với Lữ Thiếu Khanh rất tốt.Trước đó, Lữ Thiếu Khanh giúp hai tỷ đệ nàng, trong lòng nàng đã cảm kích rồi.Bầy giờ, nghe được Lữ Thiếu Khanh sắp xếp vậy, ấn tượng trong lòng lại càng tốt hơn nữa.Căn bản đám nam nhân trên Thánh địa này không có cửa so sánh với Lữ Thiếu Khanh.Phù Doãn cười ha hả: “Nếu chúng ta đều không hiểu được thì chỉ có thể trách hắn. Ai bảo hắn nói không rõ chứ?”Nhuế trưởng lão liếc nhìn Đàm Linh, nhẹ nhàng nói: “Nhưng hắn đã làm thế với ta, hại ta sợ hết hồn, chuyện này không thể cho qua như vậy được.”Đàm Linh nghiến răng nói với bà: “Sư phụ, ngài có thể xác định vị trí hiện tại của hắn không ạ?”Nhuế trưởng lão lắc đầu: “Khoảng cách quá xa, chỉ có thể cảm nhận một vị trí đại khái.”“Con muốn đi tìm hắn à?”Đàm Linh gật đầu, nghiến răng nghiến lợi như vừa bị người ta ức hiếp vậy, thề phải đi báo thù: “Con muốn đi giết hắn!” Hết chương 988.

Bạn cần đăng nhập để bình luận