Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 403 - Có tin ta đánh chết muội trước không



Chương 403: Có tin ta đánh chết muội trước khôngNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong lời nói, tràn đầy khinh miệt.Thấy muội muội tìm viện trợ không chịu nổi như thế, tâm tình Phương Chỉ sung sướng.Nàng ta cũng muốn đi cạnh tranh vị trí gia chủ, sức cạnh tranh của Phương Hiểu nhỏ đi, đối với nàng ta mà nói tự nhiên là một chuyện tốt.Tâm tình sung sướng, nàng ta dứt khoát nói với Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y: "Hai người các ngươi không thức thời, tới nơi này là muốn chịu đau khổ sao? Nghe tỷ tỷ nói một câu, nhanh chóng dẹp đường hồi phủ đi, không nên làm mình mất mặt xấu hổ ở chỗ này."Tiêu Y tức giận, chỉ là vẫn đề phòng hỏi một câu: "Hiểu tỷ tỷ, ta có thể mắng nàng ta không?"Phương Hiểu im lặng một hồi, thản nhiên nói: "Các ngươi là khách nhân, không phải hạ nhân."Hai mắt Tiêu Y sáng lên, ý tứ trong lời này không thể rõ ràng hơn, nàng được phép mắng chửi người, mắng chửi người là chuyện ta thích nhất.Đi theo Nhị sư huynh, phương diện mắng chửi người tiến bộ thần tốc.Tam bát (1), xem ta phun chết ngươi như thế nào đi.(1) Tam bát: một cách nói bóng gió chỉ ngày 8.3, tức ngày Quốc tế phụ nữ; ngoài ra, đây còn là từ chỉ người đàn bà tự cao tự đại.Tiêu Y kéo ống tay áo một chút, bàn tay nhỏ bé chống nạnh làm tốt tư thế phun người, lời nói chính nghĩa chuẩn bị thốt ra, đầu lại bị người đánh một cái.Lữ Thiếu Khanh vỗ vỗ đầu Tiêu Y, mắng: "Đừng làm mất mặt xấu hổ ở đây, đừng để người ta chê cười chúng ta không hiểu cấp bậc lễ nghĩa."Phương Hiểu ngạc nhiên.Tên này, bị người đoạt xác rồi sao?Gặp phải tình huống như vậy, Lữ công tử ngươi không phải một kiếm bổ đôi thì chính là thả Tiểu Y muội muội ra, nếu không thì ngươi cũng có thể mắng chết người.Chẳng lẽ là nể tình ta, cho ta mặt mũi sao? Phương Hiểu rất khó hiểu.Lữ Thiếu Khanh cũng không phải là người dễ nói chuyện như vậy.Tiêu Y vô cùng kinh ngạc, không hiểu trong hồ lô của Nhị sư huynh mình đang bán thuốc gì.Gặp phải người như vậy không phun chết nàng ta, chẳng lẽ còn muốn ngoan ngoãn chào hỏi nàng ta sao?"Đi thôi, cần gì phải khoe khoang nhanh như vậy? Đó là chuyện trẻ con mới làm."Lữ Thiếu Khanh nói với Phương Hiểu: "Làm gia chủ, hẳn là phải hiểu được bao dung, có ý thức trách nhiệm, bằng không những người khác làm sao phục ngươi được?"Trong lòng Phương Hiểu chấn động, khó có thể tin nhìn Lữ Thiếu Khanh.Những lời này, làm cho trong lòng nàng hiểu ra không ít.Lữ Thiếu Khanh chắp tay sau lưng, chậm rãi rời khỏi nơi này, Tiêu Y rất khó hiểu, không hiểu sao đội Tiểu Hồng đuổi theo.Phương Hiểu đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt lộ ra kính nể, sau khi suy nghĩ cẩn thận ý tứ của Lữ Thiếu Khanh, nàng nhìn thoáng qua Phương Chỉ, nở nụ cười.Nụ cười tràn ngập ánh mặt trời, làm cho Phương Chỉ xem không hiểu."Cửu tỷ, muội đi trước."Phương Chỉ cũng không hiểu ra sao.Hành động của Phương Hiểu, nàng ta nhìn thấy, nàng ta cảm giác được Phương Hiểu dường như đã xảy ra một ít biến hóa, nhưng là phát sinh biến hóa gì, nàng ta lại nói không rõ.Cuối cùng, Phương Chỉ than thở, khinh bỉ Lữ Thiếu Khanh: "Nam nhân hèn nhát."Phương Hiểu mang theo Lữ Thiếu Khanh đi tới Phương gia, giọng điệu mang theo tôn kính: "Lữ công tử, cần đi gặp phụ thân không?"Vừa rồi Lữ Thiếu Khanh nói một câu, làm cho Phương Hiểu nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, cũng bởi vậy mà càng thêm tôn kính Lữ Thiếu Khanh.Lúc trước nàng tôn kính Lữ Thiếu Khanh, là xem thực lực và thân phận của Lữ Thiếu Khanh.Nhưng hiện tại nàng tôn kính Lữ Thiếu Khanh càng nhiều là phát ra từ nội tâm, một câu nói, làm cho nàng biết vì sao Lữ Thiếu Khanh có thể trở thành đại năng Nguyên Anh khi tuổi còn trẻ như vậy.Lữ Thiếu Khanh khoát tay, không có hứng thú, nói: "Không cần, ngươi tìm cho chúng ta một chỗ ở đi. Ta tới nơi này là làm viện trợ cho ngươi."Hắn và Phương Thái Hà không quen, gặp mặt có thể nói cái gì, hỏi thăm một chút phải làm sao để cưới nhiều đạo lữ như vậy sao?Phương Hiểu không có cưỡng cầu, mang theo Lữ Thiếu Khanh đi vào trong một viện có chút lâu đời, nơi này cách đại viện Phương gia có một đoạn, thuộc về bên ngoài.Phương Hiểu đi tới đây, trên mặt lộ ra vài phần vẻ nhớ nhung."Lữ công tử, Tiểu Y muội muội, tạm thời ủy khuất các ngươi ở lại đây đi. Điều kiện nơi này tuy đơn sơ một chút, nhưng thắng ở thanh tịnh, hơn nữa nơi này mới thực sự là nhà của ta."Phương Hiểu lo lắng Lữ Thiếu Khanh sẽ oán hận nơi này, giải thích một phen.Đây là nơi mẹ nàng từng sống, nơi nàng đã sống hầu hết thời gian khi còn nhỏ."Rất tốt." Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng đối với nơi này: "Phương lão bản đi làm việc đi, còn lại chúng ta tự mình làm, có chuyện gì ngươi cứ tới gọi một tiếng là được."Phương Hiểu quả thật có rất nhiều việc phải làm, ít nhất bây giờ nàng phải đi gặp phụ thân.Lữ Thiếu Khanh không đi gặp phụ thân nàng, nàng cũng phải nói chuyện Lữ Thiếu Khanh tới đây cho phụ thân nàng biết.Lữ Thiếu Khanh có thể không để ý lễ nghi rườm rà, nhưng nàng không thể thất lễ.Sau khi Phương Hiểu rời đi, Tiêu Y kéo quần áo Lữ Thiếu Khanh, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng: "Nhị sư huynh, hôm nay huynh làm sao vậy?"Dựa theo hành vi vừa rồi của Phương Chỉ, Nhị sư huynh của mình không giết nàng ta mười tám đời cũng coi như nể mặt nàng ta.Đối mặt với khiêu khích, Nhị sư huynh lại nhịn xuống, có chút cổ quái.Lữ Thiếu Khanh chắp hai tay sau lưng, nhìn xung quanh, cuối cùng tìm được một vị trí thích hợp nằm xuống trong đình nghỉ mát, dùng hai tay gối đầu, nhắm mắt lại, mắng: "Ngốc muốn chết, điểm này cũng nghĩ không ra sao? Chúng ta tới đây để làm gì?"Tiêu Y không chút suy nghĩ, trực tiếp trả lời: "Đến giúp Hiểu tỷ tỷ ngồi lên vị trí gia chủ.""Ta hỏi muội, muội có quen thuộc đối với tình huống nơi này không? Thế cục trước mắt như thế nào, muội nắm giữ chưa? Không có hiểu rõ tình huống liền liều lĩnh hành động, muội muốn chết có phải hay không?"Tiêu Y đã hiểu vì sao Nhị sư huynh lại làm như vậy."Nhị sư huynh, huynh định giúp Hiểu tỷ tỷ như thế nào?"Lữ Thiếu Khanh trầm ngâm một hồi, nhẹ nhàng lắc đầu, giống như lười đến không muốn dùng sức: "Dù sao cũng đều nghe lời nàng đi, ta lười suy nghĩ nhiều."Tiêu Y cười hì hì nói: "Nhị sư huynh, không bằng đánh chết ca ca tỷ tỷ của nàng thì thế nào?"Tiêu Y chỉ có thể nghĩ đến biện pháp này, biện pháp này rất đơn giản.Lữ Thiếu Khanh mở mắt, nhìn nàng: "Muội có tin là ta đánh chết muội trước không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận