Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 714 -



Chương 714:Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Thú vị!"Kiếm Thứ ha hả cười, cũng mang theo thủ hạ hướng ngoài thành mà đến."Có trò hay để xem rồi!"Tin tức ở thành Đan Âm nhanh chóng truyền ra, rất nhiều tu sĩ Ma tộc chấn động tinh thần.Bởi vì cái gọi là người đến không tốt, người tốt thì không đến.Kế Ngôn và Khố gia đã thành thù chết, song phương không thể cùng tồn tại.Lão tổ Khố gia xuất thế, lão ta nhất định phải báo thù cho mấy người Khố Tu Thần.Hơn nữa con trai thứ ba Kiếm Thứ của Kiếm gia cũng đi tới thành Đan Âm.Nhất định sẽ xảy ra nhiều biến cố.Ma tộc nhận được tin tức đều nhao nhao đi theo, cái khác tạm thời không nói, náo nhiệt này không xem, về sau khoác lác cũng không nổi.Khố Lê đi ra ngoài thành hơn mười dặm, liền thấy được một thiếu niên áo trắng, ngự kiếm mà đến.Đứng trên vai hắn ta là một con khỉ nhỏ, phía sau hơi nâng một thiếu nữ hôn mê bất tỉnh.Sát khí trong lòng Khố Lê cuối cùng không ngừng toát ra, sát ý lạnh như băng bao phủ bầu trời, làm cho tu sĩ Ma tộc đi theo phía sau nhao nhao rời xa không dám tới gần."Là ngươi giết người của Khố gia ta?"Kế Ngôn dừng lại, nhìn Khố Lê, thử hỏi: "Lão tổ Khố gia, Khố Lê?"Khố Lê cắn răng: "Đúng vậy, ngươi là người phương nào? Dám giết người của Khố gia ta."Kế Ngôn lời ít ý nhiều, không nói nhảm, đi thẳng vào chủ đề: "Ta là ai không quan trọng, đến đánh đi."Khố Lê tức chết, gia hỏa cuồng ngạo, người của Khố gia chết ở trên tay ngươi thật sự là mắc cỡ chết người."Tốt, tốt." Khố Lê phẫn hận không thôi, gằn từng chữ: "Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng."Nhưng mà, lúc này Kiếm Thứ mở miệng."Khoan đã!"Sau đó gã cũng tới nơi này, gã nói với Kế Ngôn: "Nghe nói kiếm ý của ngươi vô song, ta là người Kiếm gia, đặc biệt tới lĩnh giáo."Khố Lê càng tức giận, hận không thể dùng một cái tát đập chết Kiếm Thứ. Thật đáng ghét, không thấy ta còn ở đây sao?Kế Ngôn nghe được là người của Kiếm gia, nhất thời hứng thú.Kiếm Thứ không có giấu diếm thực lực của mình, Kế Ngôn có thể nhận ra cảnh giới thực lực của gã.Biểu cảm cao hứng biến mất, lộ ra sự thất vọng: "Ngươi không phải đối thủ của ta."Kiếm Thứ chỉ là Nguyên Anh tầng hai, không vào được mắt thần của Kế Ngôn.Hiện tại Kế Ngôn đã là Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới vượt xa Kiếm Thứ.Tuy rằng khí tức của Kiếm Thứ kinh người, có vẻ hùng hổ dọa người và vô cùng cường thế, nhưng vẫn không kích thích được chiến ý của Kế Ngôn.Hắn ta thay cách nói khác: "Ta không muốn bắt nạt ngươi."Lời này vừa nói ra, Kiếm Thứ giận tím mặt, đã lâu không gặp phải gia hỏa nào biết giả bộ như thế.Mà Khố Lê bên cạnh lại suýt chút nữa cười ra tiếng.Cho ngươi giả bộ này, hiện tại cuối cùng cũng gặp được đối thủ có thể giả bộ hơn ngươi rồi sao?Tuy rằng Kế Ngôn là kẻ thù của mình, nhưng giờ khắc này, Khố Lê lại cảm thấy Kế Ngôn đáng yêu hơn nhiều so với Kiếm Thứ.Một chút lễ phép cũng không có, cho dù là người Kiếm gia thì như thế nào chứ?Không có lá bài bảo hộ là Kiếm gia này, gã đã sớm bị người ta đánh chết rồi.Mà tu sĩ Ma tộc xa xa nghe được lời nói, cũng nhao nhao xôn xao, thực quá quắt.Có người lần đầu tiên nhìn thấy Kế Ngôn nhịn không được thầm chửi bới."Hắn ta sẽ không thật sự cảm thấy mình trâu bò hơn Kiếm gia chứ?""Hắn ta chẳng qua mới giết Nguyên Anh của Khố gia mà thôi, thật sự cho rằng mình vô địch thiên hạ sao?""Đây chính là Kiếm gia đó, kiếm pháp vô địch thiên hạ kiếm ý vô song, trên Hàn Tinh, trên con đường kiếm tu, Kiếm gia nói thứ hai, ai dám nói thứ nhất?""Đúng vậy, đây chính là Tam công tử Kiếm gia, vô địch trong đám cùng thế hệ, hắn ta là cái thá gì chứ?""Nhưng mà, ta cảm thấy dáng vẻ của hắn ta có điểm tương tự với công tử Kiếm gia, chẳng lẽ hắn ta cũng là người Kiếm gia?"Mà tu sĩ Ma tộc đã thấy sự lợi hại của Kế Ngôn, đặc biệt là một kiếm kinh khủng kia thì không hiểu sao lại có lòng tin đối với Kế Ngôn."Mặc dù là người Kiếm gia, ta cảm thấy vẫn là Kế công tử lợi hại hơn.""Đúng vậy, các ngươi không thấy một kiếm kia đâu, tuyệt đối không phải một kiếm Nguyên Anh có thể sử dụng.""Không chừng hôm nay Kiếm gia cũng phải chịu thiệt thòi lớn."Không ít tu sĩ Ma tộc thậm chí bởi vậy mà mở đánh cược."Đến, đến, bắt đầu rồi, đặt ai, đặt ai, nhanh chóng đặt cược.”"Ta đặt Kiếm gia công tử!""Ta đặt Kế công tử!"Kiếm Thứ giận dữ, lập tức tràn ngập sát ý với Kế Ngôn.Người như gã, từ nhỏ đến lớn không ai dám ngỗ nghịch với gã, càng không ai dám khinh thường gã.Dám khinh thường gã, còn khó chịu hơn so với giết gã.Khi nào mà người của Kiếm gia cũng có thể bị loại tiểu lâu la không biết từ đâu chui ra như ngươi khinh thường chứ?Kiếm Thứ cảm thấy bị nhục nhã đưa tay đánh một chiêu, đồng thời hét lớn một tiếng: "Ngươi đang tìm chết!"Trường kiếm của gã ra khỏi vỏ, từ phía dưới xông thẳng lên, rơi vào trong tay gã.Trường kiếm bản mệnh vào tay, lòng tự tin của Kiếm Thứ tăng nhiều, cảm giác thế giới này đều thần phục dưới chân mình.Trường kiếm của gã dường như cũng cảm nhận được sát ý trong lòng gã, ong ong rung động nhắm thẳng vào Kế Ngôn."Chịu chết!"Kiếm Thứ hét lớn, xuất kiếm đối với Kế Ngôn, một đợt kiếm ý dữ dội cũng bộc phát theo một kiếm này.Khố Lê vội vàng lui về phía sau, trốn thật xa, trong lòng mắng to Kiếm Thứ hỗn đản.Ra tay mà cũng không nói một tiếng nào.Nhưng lão ta cũng không thể không cảm thấy kinh hãi vì kiếm ý của Kiếm Thứ.Không hổ là người Kiếm gia, chỉ một đợt kiếm ý tinh thuần này đã vượt xa rất nhiều kiếm tu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận