Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 429 - Thương Chính Sơ, hiện



Chương 429: Thương Chính Sơ, hiệnNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm"Hiện tại ta có thể làm cho ngươi khóc trước." Tra Lương Tuấn giống như một đứa nhỏ không chiếm được đồ chơi trong lòng, thẹn quá hóa giận, muốn đánh người.Tiêu Y khẩn trương, suy nghĩ xem nên mắng chửi người hay là cúi đầu trước.Nhưng mà vào đúng lúc này, nàng cảm giác được Tiểu Hồng trên đầu thả lỏng nằm sấp xuống.Tiêu Y mừng rỡ, Tiểu Hồng chính là một cái dự báo thời tiết.Tiểu Hồng như vậy nghĩa là Nhị sư huynh của nàng đánh thắng, nói không chừng đã trở về đang trốn ở một bên nhìn biểu hiện của mình.Nghĩ vậy, Tiêu Y nói với Tra Lương Tuấn: "Nhị sư huynh của ta thắng rồi, bây giờ ngươi có thể tự đào một cái hố, lập bia rồi. Đến lúc đó ta sẽ làm một chuyện tốt miễn phí, giúp ngươi chôn.""Ha ha." Tra Lương Tuấn giận dữ cười: "Hắn trở về? Hắn còn có thể trở về sao? Bây giờ ta sẽ đưa ngươi lên đường. Không được, trước tiên phải bắt ngươi lại, đến lúc đó chẳng may hắn không chết, ta cũng có thể lợi dụng ngươi để uy hiếp hắn."Vẻ mặt Tra Lương Tuấn dữ tợn, chuẩn bị ra tay."Phải không?" Một âm thanh khiến Tra Lương Tuấn như rơi xuống hầm băng vang lên: "Ta cũng muốn xem ngươi uy hiếp ta như thế nào?"Thân thể Tra Lương Tuấn cứng ngắc, chật vật quay đầu lại.Lữ Thiếu Khanh bình tĩnh đứng ở trên cán thuyền, từ trên cao nhìn xuống, như một vị tử thần trẻ tuổi lẳng lặng nhìn Tra Lương Tuấn.Tra Lương Tuấn sợ hãi, cảm thấy linh hồn của gã vào giờ khắc này bắt đầu bị đông cứng, như rơi xuống hầm băng, khí tức tử vong giáng xuống.Trong hoảng sợ, hô hấp của gã bắt đầu run rẩy, linh hồn và thân thể cùng nhau run rẩy.Một hồi lâu, gã mới chỉ vào Lữ Thiếu Khanh, khó có thể tin kêu lên: "Cái này, cái này, không, không có khả năng"Trong đầu Tra Lương Tuấn là một mảnh hỗn loạn, vô số ý niệm tán loạn trong đầu gã, giống như hòa tan đầu óc gã. Làm thế nào Tra Lương Tuấn cũng không nghĩ tới sư phụ của mình lại thua.Sư phụ gã đã sớm bước vào Nguyên Anh, làm sao có thể thua được?Tiêu Y càng thêm vui vẻ, quả nhiên là Nhị sư huynh của mình, chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.Nàng dương dương đắc ý nói với Tra Lương Tuấn: "Đã bảo ngươi đi đào hầm lập bia thì ngươi không tin, hiện tại mau đi đi."Lữ Thiếu Khanh trừng mắt nhìn nàng: "Đối với địch nhân, nên nghiền xương thành tro, để hắn hóa thành hạt nhỏ nhất trong thiên địa mới được. Đối nghịch với ta còn muốn có một phần mộ? Nằm mơ."Tiêu Y lè lưỡi, đắc tội Nhị sư huynh, ngay cả cặn bã cũng không còn."Ngươi!"Tra Lương Tuấn miễn cưỡng vượt qua sợ hãi nội tâm, gã cắn răng: "Ngươi, ngươi giết sư phụ ta, chẳng lẽ ngươi không sợ khơi mào cuộc chiến giữa hai phái sao?"Lời này hỏi ra, Tiêu Y lại không nhịn được đáng thương mấy phần."Nhị sư huynh, đầu óc tên này thật sự có bệnh.""Có bệnh thì thế nào, cũng phải chết thôi."Giọng Lữ Thiếu Khanh lạnh như băng, khiến Tra Lương Tuấn không thể kiềm chế được nỗi sợ hãi trong lòng.Tra Lương Tuấn bên này không nói hai lời, xoay người bỏ chạy, đồng thời trong tay xuất hiện mấy pháp khí, có cái công kích Lữ Thiếu Khanh, có cái thì công kích Tiêu Y.Thậm chí gã còn cố ý kích nổ một món pháp khí tam phẩm, vụ nổ lớn trong nháy mắt bao phủ Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y.Không thể không nói, Tra Lương Tuấn làm đệ tử thân truyền của Quy Nguyên Các, căn cơ rất ổn, cũng là người nổi bật trong những người cùng cảnh giới, khi liều mạng, bộc phát ra tiềm lực cường đại.Pháp khí bộc phát ra uy lực mạnh nhất, cho dù là người Kết Đan trung kỳ gặp phải, cũng phải bị thương.Nhưng đối thủ Tra Lương Tuấn phải đối mặt lại là Lữ Thiếu Khanh.Nếu Lữ Thiếu Khanh dám xuất hiện, cơ bản hắn đã sớm chuẩn bị chu đáo, khí cơ vững vàng khóa chặt gã.Tra Lương Tuấn đột nhiên ra tay, người bình thường sẽ luống cuống tay chân, nhưng ở trước mặt Lữ Thiếu Khanh có chút không đủ nhìn.Luận đánh lén, đây chính là thứ Lữ Thiếu Khanh thích nhất, cũng sẽ phòng bị người khác làm như vậy đầu tiên.Một tiếng hừ lạnh, khí tức Nguyên Anh bộc phát, cường đại mà lại khủng bố, giống như mặt biển bình tĩnh trong nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn, công kích của Tra Lương Tuấn nhất thời biến mất.Cho dù là pháp khí tự nổ dưới khí tức cường đại của Lữ Thiếu Khanh, cũng chỉ là bắn pháo hoa nho nhỏ.Tra Lương Tuấn thấy công kích của mình bị Lữ Thiếu Khanh dễ dàng hóa giải, trong lòng càng thêm kinh hãi, gã ta muốn trốn, nhưng làm thế nào cũng trốn không thoát.Một đợt thần thức cường đại bao phủ mà đến."Từ từ, từ từ đã, ta, ta có lời muốn nói."Trước khi chết, Tra Lương Tuấn càng hoảng sợ, vội vã hét lên.Lữ Thiếu Khanh không có ý định cho gã cơ hội nói chuyện.Nhưng mà ngay khi chuẩn bị ra tay, một thanh âm sâu kín vang lên, từ xa mà đến."Tiểu tử kia, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng."Một bóng dáng giống như từ trong hư không bước ra, đột ngột xuất hiện ở trên trời, từ trên cao nhìn xuống, bình tĩnh nhìn đám người Lữ Thiếu Khanh.Tra Lương Tuấn thấy được người tới, kinh hỉ vạn phần, cao hứng đến thiếu chút nữa muốn tè: "Thương, Thương sư bá, cứu ta."Người tới rõ ràng là trưởng lão Quy Nguyên Các, người quen cũ của Lữ Thiếu Khanh, Thương Chính Sơ.Ông ta chắp hai tay sau lưng, tóc bạc phiêu dật, giống như thần tiên từ trên trời hạ phàm, lúc nhìn Lữ Thiếu Khanh, trong mắt vẫn hiện lên một tia kiêng kỵ.Tuy Thôi Luân truyền về tin tức nói Lữ Thiếu Khanh là Nguyên Anh, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, vẫn khiếp sợ một phen.Tên tiểu tử hỗn đản này cũng bước vào Nguyên Anh.Nhớ tới lời Trương Tòng Long đã nói với bọn họ, Lữ Thiếu Khanh đang che giấu thực lực.Lúc ấy còn không cho là đúng, hiện tại xem ra, Trương Tòng Long nói không sai, Lữ Thiếu Khanh đích thật là đang che giấu thực lực, lòng dạ thật sâu, tâm cơ thật đáng sợ.Mặc dù Thương Chính Sơ sống lâu như vậy, đã thấy qua muôn hình muôn vẻ người, người như Lữ Thiếu Khanh, vẫn là lần đầu tiên ông ta gặp được.Thứ đáng sợ không chỉ đơn giản là thiên phú của hắn, còn có lòng dạ tâm cơ của hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận