Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1037. Như Chiến Thần



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmChỉ trong một chớp mắt, mấy chục thanh trường mâu màu đen đã bao phủ lấy Kế Ngôn như một cơn mưa đen.Trường mâu màu đen tỏa ra khí tức quỷ dị, âm u lạnh lẽo sâu hun hút như có thể đông kết linh hồn con người vậy.Kiếm Ngũ tấn công, Kế Ngôn chỉ có một đáp lại.Vô Khâu kiếm trong tay xẹt qua, thoáng một cái, như vô số tiếng gió thổi vang lên trong không gian này.Tiếng gió thổi khiến cho người ta cảm thấy yên tâm.Tiêu Dao kiếm quyết!Cùng là kiếm quyết Thiên cấp, kiếm quang óng ánh, lăng lệ vô cùng.Oành!Chiêu thức của hai người lại va chạm, kiếm ý cường đại lại bắn ra.Được kiếm quang sáng chói chiếu rọi, trường mâu màu đen không ngừng tan rã, cuối cùng biến mất.Nhưng bản thân Kế Ngôn cung kêu lên đau đớn, thân thể lảo đảo, khóe miệng rịn máu tươi.Không ít người cảm thấy kỳ lạ.Rõ ràng Kế Ngôn đã đỡ được một kiếm của Kiếm Ngũ rồi, kiếm ý của Kiếm Ngũ không dậy nổi sóng gió gì trước mặt Kế Ngôn, vì sao Kế Ngôn lại bị thương?Ánh mắt lạnh như băng, Mộc Vĩnh lẩm bẩm một mình: “Kiếm Ngũ không đến nỗi quá ngu ngốc, biết so kiếm ý mình không có cơ hội thắng.”Kế Ngôn đã lĩnh ngộ được cảnh giới kiếm ý đệ tam trọng, so với Kiếm Ngũ mới chỉ lĩnh ngộ được đệ nhị trọng thì hắn ta chính là thần rồi.Đơn thuần so đấu kiếm ý, dù Kiếm Ngũ có là Hóa Thần cũng không chiếm được lợi lộc gì.So với Kế Ngôn, Kiếm Ngũ chỉ có một ưu thế thật sự là cảnh giới tu vi của bản thân.Cảnh giới Nguyên Anh tầng chín hậu kỳ so với cảnh giới Nguyên Anh tầng năm trung kỳ, xét về mặt này, với Kế Ngôn, Kiếm Ngũ cũng là thần.Kiếm Ngũ có cơ sở vững chắc, thực lực hùng hậu, chắc chắn Thôi Chương Minh lúc trước không thể so sánh.Mộc Vĩnh rất tò mò hỏi: “Đối mặt với đối thủ như vậy, Nhân tộc ngươi sẽ đối phó ra sao?”Nhưng phương pháp của Kế Ngôn rất đơn giản cũng rất thô bạo.Hắn ta không lùi bước, cứng rắn đối đầu với Kiếm Ngũ.Song phương ngươi tới ta đi, ngươi một kiếm, ta một kiếm.Trường kiếm oanh minh, kiếm quang óng ánh.Ngàn vạn đạo kiếm quang xen lẫn chiếu sáng nơi này óng ánh chói mắt, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.Vết thương trên người Kế Ngôn càng lúc càng nhiều, thương thế cũng dần nặng thêm.Nhưng chiến ý trong cơ thể hắn ta bộc phát ra lại càng mãnh liệt hơn, hai mắt cũng tỏa sáng rực rỡ như thần quang óng ánh, chiếu rọi hư không, xé rách thiên khung.Với chiến ý cường đại, hắn ta như một vị Chiến Thần, đánh đâu thắng đó, dũng cảm tiến tới chết cũng không lùi bước.Bộ dạng này của Kế Ngôn khiến cho sắc mặt mọi người trong Thôi gia hết sức khó coi.Ký ức không hay lại lần nữa ập tới.Mới cách đây không lâu, mấy vị Nguyên Anh bọn họ vây công Kế Ngôn. Hắn ta cũng rơi vào tình trạng này, cuối cùng đã giết bọn họ đến đại bại, tử thương thảm trọng.Mộc Vĩnh thấy Kế Ngôn như vậy cũng khiếp sợ.Cuối cùng, hắn ta kinh ngạc thán phục không thôi: “Nhân tộc này quá mạnh.”Với trạng thái này, dù đối mặt với một vị Tiên Đế, Kế Ngôn cũng sẽ không lùi bước, dù có chết cũng phải cắn đượt một miếng thịt.Đột nhiên, Vô Khâu kiếm trong tay Kế Ngôn vung ra, tỏa ra hào quang chói sáng.Kiếm ý mãnh liệt như nước sôi trào lên tới tận đỉnh, cường thế vô địch.Kiếm Ngũ cũng không thể không tránh đi một kiếm này của Kế Ngôn.Sau đó, Kế Ngôn nhắm mắt, khí tức toàn thân như mặt trời mới mọc, dần dần nóng lên.“Cái này…”Tất cả mọi người đều kinh ngạc: “Đây là muốn đột phá sao?”Hành động của Kế Ngôn làm mọi người sợ hãi đến rớt cằm.Nhiều người thậm chí còn có chút suy sụp.Đại ca, ngươi đang chiến đấu, là loại chiến đấu quyết sinh tử đấy.Chỉ cần không cẩn thận ngươi sẽ phải chết.Ngươi thì hay rồi, đánh được một nửa liền không đánh nữa mà chạy đi đột phá sao?Ngươi nghĩ đây là cái gì?Trò đùa sao? Hay là trò chơi của tiểu hài tử?"Hắn ta, đầu óc hắn ta nghĩ như thế nào vậy?""Đầu óc hắn ta có vấn đề sao? Hắn ta cho rằng Kiếm Ngũ đại nhân sẽ chờ hắn ta đột phá rồi mới tiếp tục ra tay sao?""Nhân tộc đều không có đầu óc như vậy sao?""Hắn ta không biết nếu đánh không lại hắn ta sẽ chết sao?"Không ít người Thánh tộc cười lạnh: "Ha ha, Nhân tộc ngây thơ, Nhân tộc tham lam.""Cho rằng cơ duyên đã đến, liền không quan tâm mà đi đột phá sao?""Hắn ta cho rằng Kiếm Ngũ đại nhân sẽ tốt bụng như vậy sao?""Thánh tộc và Nhân tộc không đội trời chung, hay là hắn ta biết mình đánh không lại cho nên mới làm như vậy?""Từ bỏ chống cự sao?"Đàm Linh bên này cũng hết sức im lặng.Kế Ngôn đại nhân, hắn, hắn muốn làm gì?Thời Liêu cảm thấy hết chỗ nói đối với việc này: "Hắn ta làm như vậy, không phải phơi bày bản thân dưới kiếm của Kiếm Ngũ đại nhân sao?"Với hận ý của Kiếm Ngũ, tuyệt đối không có lòng thương hại, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tốt.Đàm Linh lắc đầu, nàng ta đã không biết nói cái gì.Kế Ngôn ở chỗ nàng ta một thời gian, nàng ta cũng coi như là có chút hiểu biết đối với hắn ta.Kế Ngôn là một người cuồng tu luyện, có thời gian liền tu luyện, hoàn toàn tương phản với sư đệ Lữ Thiếu Khanh.Hiện tại xem ra, hiểu biết của nàng ta đối với Kế Ngôn còn lâu mới đủ.Không ngờ vào loại thời khắc mấu chốt này mà lại dám không quan tâm đi đột phá.Đó là tự đặt mình vào nguy hiểm.Đàm Linh không hiểu, cũng không muốn hiểu.Vào loại thời điểm nguy hiểm này, một người tùy tiện tới cũng có thể quấy nhiễu đột phá của ngươi, ngươi làm sao đột phá đây?Mộc Vĩnh cũng lắc đầu: "Quá xúc động rồi, bỏ lỡ cơ hội đột phá, còn có thể có lần sau. Nhưng nếu tính mạng đã không còn, ngày sau sẽ không còn cơ hội nữa."Tất cả mọi người Thánh tộc đều cho rằng một chiêu này của Kế Ngôn là chiêu ngu ngốc. Hết chương 1037.

Bạn cần đăng nhập để bình luận