Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2021

Chương 2021Chương 2021
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Doanh Kỳ khôi phục lại thái độ cao ngạo lạnh lùng, thản nhiên nói: “Đương nhiên ta biết.”
Nàng ta còn chưa nói hết, phía xa đã vọng lại tiếng Xương Thần gầm gừ tức giận. “Sâu kiến, đáng chết!”
Xương Thần nổi giận, màn sương đen quấn quanh, móng vuốt vừa bị chặt đứt lại lần nữa mọc ra.
Móng vuốt mới mọc có màu hơi xam xám, vồ lấy Kế Ngôn. Âm ầm! Chớp mắt, không gian của Kế Ngôn liền sụp đổ.
Như một bãi cát yên lành bị người ta đào một xẻng, lộ ra một cái hố sâu.
Năng lượng kinh khủng tứ ngược, mấy trăm dặm xung quanh như bị chôn vùi chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi thứ đầu biến mất không còn tăm tích.
Bão hư không gào thét, không ngừng lôi kéo xé rách, lại lần nữa tạo thành tổn thương với nơi này.
Hợp Thể kỳ, có thể mở không gian sáng tạo ra một mảnh trời đất, cũng có thể hủy diệt một mảnh trời đất chỉ trong một chớp mắt.
Tất cả các thú đều hoàn toàn biến sắc, đây chính là uy lực của Hợp Thể kỳ sao?
“Vừa... vừa rồi chỉ là làm nóng người thôi sao?”
“Đây chính là Xương Thần, vừa rồi nó còn chưa dùng hết toàn lực.”
“Quả.... Quả nhiên là đáng sợ.”
Nhìn vị trí Kế Ngôn vừa biến mất biến thành một mảnh hư không, hai mắt Doanh Kỳ chớp mắt đã biến về hình mắt chim, ánh mắt sắc bén chỉ hận không thể lập tức xông lên giết chết Xương Thần.
Chỉ một chút thôi, Kế Ngôn đã biến mất cùng không gian, có thể hình dung được sự kinh khủng của Hợp Thể kỳ. Sắc mặt của Lữ Thiếu Khanh chớp mắt cũng trở nên nghiêm trọng hẳn, còn khó chơi hơn cả Tế Thần.
Bão gió thổi ù ù trong hư không, cả không khí cũng bị xé nát, tất cả mọi thú lại lần nữa cảm nhận được áp lực nặng nề.
Hợp Thể kỳ, có lẽ động tay một cái là có thể tiêu diệt hết cả người lân thú ở nơi này. Tôn tại đáng sợ như vậy, bọn họ có thể gánh được sao? Tiêu Y thấy Kế Ngôn biến mất thì lập tức giật mình hô lên, trái tim lập tức nhảy thót lên. Đồng thời, nàng cũng lo lắng nhìn sang sư phụ của mình, chỉ sợ Thiều Thừa sẽ thương tâm quá độ.
Nhưng Tiêu Y lại thấy sư phụ vẫn bình tĩnh, không tỏ ra lo lắng mấy.
“Sư phụ, ngài...
Tiêu Y rất khó hiểu, theo lý mà nói, sư phụ thấy tình huống thế này nếu không xông lên thì sẽ bi thương quá độ mà ngất đi.
Làm sao lại như Lã Vọng buông cần không hề lo lắng tí nào thế này?
Sẽ không phải ngài căng thẳng quá độ, lo lắng quá mức mà trở nên khác thường chứ?
Tiêu Y không nhịn được mà lo lắng cho sư phụ.
“Nhị sư huynh của con còn ở đây, không cần lo lắng.” Thiều Thừa lại an ủi ngược lại Tiêu Y: “Hắn còn không vội, có nghĩa Đại sư huynh của con không sao hết.”
Ông không nhịn được mà thở dài nói: “Sư phụ già rồi, có rất nhiều chuyện không giúp được gì.”
Tiêu Y hiểu ra.
So về tình cảm, tình cảm Nhị sư huynh dành cho Đại sư huynh không hề ít, nếu Đại sư huynh bị đánh chết, khẳng định Nhị sư huynh sẽ nổi điên mà giết lên.
Hiện giờ Nhị sư huynh vẫn vững vàng đứng phía a, có thể khẳng định Đại sư huynh không sao hết. Quả nhiên, Kế Ngôn chỉ biến mất có mấy hơi thở, sau đó một vòng kiếm quang xuất hiện giữa hư không, như xuyên qua hư không xuất hiện trước mặt mọi người. Bão gió xung quanh không ngừng nhào tới, hắn ta vẫn đứng đó, áo trắng phần phật, khí thế không giảm.
Hơi thở của Kế Ngôn đã suy yếu đi không ít, toàn thân áo trắng đã nhuộm màu đỏ tươi. Nhưng ánh mắt của Kế Ngôn lại càng sáng hơn, đấu chí toàn thân cháy lên hừng hực. Kế Ngôn không nói gì, lại lần nữa vung kiếm lên với Xương Thần.
Ông!
Vô Khâu kiếm rung lên, mấy đạo ánh kiếm phụt sáng tràn ngập khắp trời đất.
Ánh kiếm mang theo kiếm ý sắc bén xé nát mọi thứ, dù là bão gió cũng bại dưới ánh kiếm vô tận.
“Sâu kiến!"
Xương Thần nổi giận quát lên, thân là Hợp Thể kỳ, vậy mà đến bây giờ nó còn chưa đánh ngã được Kế Ngôn, điều này thật sự đã đả thương tự ái của nó sâu sắc. Đường đường là Xương Thần, còn không làm gì được một con sâu kiến Luyện Hư kỳ sao?
“Chết đi!"
Xương Thần há to miệng rít lên một tiếng với Kế Ngôn: “Graol”"
Tựa như ác ma gào thét.
Âm ầm!
Dường như toàn bộ thế giới đầu vì vậy mà run run lên. Sóng âm đáng sợ khuếch tán, chớp mắt mặt đất đã bị gọt đi mất một tầng, tiếp theo bị sóng âm đẳng sau giảo sát hóa thành tro tàn, rồi hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Ánh kiếm đầy trời đầu tiên là dừng lại, sau đó thì bật nát như pha lê rồi tiêu tan, cuối cùng biến mất.
Phụt!
Kế Ngôn cảm giác như mình bị vô số con hung thú va đụng.
Thân thể bị đè ép, có tiếng răng rắc của xương cốt vỡ tan trong cơ thể, toàn thân như bị cuốn vào trong cơn bão, bị giằng xé, bị lôi kéo, bị xé rách, sau đó bị đánh đi thật xa.
Đaul
Đây là cảm giác duy nhất của Kế Ngôn lúc này.
Thân thể bị va chạm, mỗi một tấc huyết nhục cũng như bị đặt dưới cối xay mà mài thật mạnh, sức mạnh kinh khủng như muốn mài hắn ta thành hạt bụi thật nhỏ giữa trời đất. Sóng âm qua đi, Kế Ngôn miễn cưỡng trôi nổi trên bầu trời, từ trong ra ngoài thân thể hắn ta xuất hiện vô số vết rách, bất cứ lúc nào cũng sẽ bật nát vỡ tan. Sự đau đớn không ngừng đánh thẳng vào linh hồn của hắn ta.
Nhưng ánh mắt của Kế Ngôn lại càng sáng rực rỡ hơn. Đây mới thực sự là kẻ địch cường đại.
Cố nén đau đớn, linh lực chạy trong cơ thể giúp hắn ta dễ chịu hơn một chút, Kế Ngôn lại lần nữa giơ kiếm chỉ về phía Xương Thần cách xa xa, giọng nói lạnh lùng quanh quấn giữa trời đất: “Chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?” Thấy Kế Ngôn đã nôn ra máu rồi còn khiêu khích Xương Thần như thế, một lũ Yêu thú đầu bó tay rồi.
Đại ca, ngươi ngại mình chết không đủ nhanh sao?
Người sáng suốt đầu nhìn ra được ngươi không phải đối thủ của nó, ngươi còn chọc giận nó làm gì?
“Hắn ta muốn làm gì?”
“Cầu thống khoái sao?”
“Lần đầu tiên ta thấy nhân loại thế này đấy.”
Đông đảo Yêu thú không nhịn được mà chê bôi.
Không ít người nói thẳng là mình đã nhìn lầm người. “Trước đó thấy hắn ta không rên lên một tiếng, cũng không thích nói chuyện, còn tưởng hắn ta là một kẻ chững chạc, hiện giờ xem ra ta nhìn lầm rồi.”
“Đúng vậy, vốn còn tưởng Đại sư huynh sẽ tốt hơn sư đệ một chút, không ngờ là giống nhau cả.”
“Hành động như vậy càng cuồng vọn hơn cả tên kia.” “Ôi.”
Đông đảo yêu thú liên tục lắc đầu, liên tục chê bôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận