Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 2087

Chương 2087Chương 2087
Nhóm dịch: Ky Sĩ Bóng Đêm Ma Lãnh Du lạnh lùng mở miệng, xát muối lên vết thương của tộc Tẩu Thú: “Kỳ thành bị hủy, xem ra không có lựa chọn nào khác.” “Phượng thành, mới là kết cục cuối cùng của yêu tộc.” Mấy người Vương Mâu chắc chắn không đồng ý: “Không thể nào!”
“Chúng ta không đồng ý.” Doanh An mãi chưa mở miệng cũng mở miệng: “Kỳ thành các ngươi bị hủy rồi, các ngươi còn có thể thế nào?” “Phượng thành chúng ta sẽ không yếu ớt như Kỳ thành các ngươi.”
Giọng Doanh An không lớn nhưng cũng truyền khắp toàn bộ Vụ thành, truyền ra chung quanh khiến các tu sĩ vây xung quanh Vụ thành cũng nghe thấy. tộc Tẩu Thú rơi vào hỗn loạn thêm một bước nữa.
Vô số âm thanh một lần nữa vang lên.
Đồng thời, cũng làm cho rất nhiều tu sĩ tộc Phi Cầm vui mừng khoa tay múa chân. Lời của Doanh An khiến đám người tộc Tẩu Thú như Vương Mâu tức đến mức sắp nghiến nát răng.
“Đáng ghét!”
Doanh An trong lòng cũng rất cao hứng.
Nàng ta là người kiên định ủng hộ thống nhất yêu tộc. Trước đó không nói lời nào, là bởi vì thân phận tộc trưởng của nàng ta, cho dù là muốn ủng hộ Bạch Thước cũng không dám tuỳ tiện mở miệng.
Hiện tại, Kỳ thành không có, lựa chọn của yêu tộc cũng chỉ có Phượng thành.
Doanh An đi đến trước mặt Bạch Thước: “Lão tổ, chọn Phượng thành làm vương thành yêu tộc đi.”
“Ưng tộc ta sẽ dốc toàn lực ủng hộ lão tổ.”
Bạch Thước sắc mặt không thay đổi, nàng ta ngửi được một cô khí tức không bình thường.
Nàng ta không trả lời Doanh An, mà là nhìn về phía Vương Mâu bân kia: “Kỳ thành bị hủy như thế nào, nói chỉ tiết đi.” Mấy người Vương Phi Xích đành nói đại khái lại sự việc. Lúc nghe thấy Lữ Thiếu Khanh tự xưng sứ giả hai tộc xuất hiện, tất cả mọi người cảm nhận được một cô không thích hợp.
Vương Mâu trầm giọng hỏi: “Hắn đi Kỳ thành chỉ là vì truy sát Khuyển tộc?”
Vương Phi Xích gật đầu: “Hắn nói như thế.”
Nguyên Bá thở phì phò nói: “Khốn kiếp, hắn ta không phải đã thề không ra tay với Khuyển tộc sao?”
Ánh mắt Hồ Xá âm u nhìn chằm chằm mấy người Vương Phi Xích nói: “Kỳ thành bị hủy không liên quan gì đến hắn à?”
Ba vị trưởng lão Vương Phi Xích cúi đầu, rất muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng.
Mà thái độ của bọn hắn cũng làm cho đám người đoán được là chuyện gì xảy ra. Toàn Phụng Nhật cùng Khuyển tộc chẳng qua chỉ là hình nhân thế mạng thôi.
Kỳ thành bị hủy tuyệt đối không thoát khỏi liên quan đến Lữ Thiếu Khanh.
“Đáng, chết!” Vương Mâu gầm thét, hận không thể phun ra ba cây đuốc.”
“Hắn, hủy Kỳ thành.”
“Hắn đã thầ rồi, sao hắn còn dám ra tay với Khuyển tộc?” Nguyên Bá rất không hiểu vấn đề này.
Liễu Xích đứng cách đó không xa trầm lặng nói: “Hắn, hình như không sợ ước thúc của lời thề.”
Lời này khiến đám người trầm mặc.
Cái này khiến cho người ta rất nhức đầu.
“Đáng chết.” Nguyên Bá tiếp tục gầm thét, giận dữ đấm bộ ngực của mình, lửa giận tràn ngập khiến hắn ta khó mà phát tiết: “Hắn cùng Khuyển tộc rốt cuộc có thù oán gì?” Nện mấy lần, hắn ta hung tợn nhìn về phái ba người tiểu Hồng, đại Bạch cùng tiểu Bạch cách đó không xa.
Ánh mắt của mọi người cũng rơi lên người ba người bọn hắn.
Tiểu Bạch cầm trong tay Thần Kinh chuyên, ngoáy mũi, không để ý: “Ai bảo Khuyển tộc khi dễ đại ca ta, đánh không lại liền phái người truy sát ta đại ca, không diệt bọn hắn, diệt ai?” Đại ca ta tiểu Hồng là người của đại ma đầu đấy.
Cô nương đại Bạch thì chống nạnh, hừ hừ nói: “Người đắc tội đại ma đầu, đừng ai mong chạy thoát.”
Chúng ta đắc tội hắn đều sẽ bị hắn giáo huấn cùng thu thập.
Chớ đừng nói chỉ là mấy người ngoài các ngươi.
Đắc tội đại ma đầu, chỉ có một con đường chất.
Nguyên Bá thở phì phò phát tiết lửa giận lên người trưởng lão mình, gầm thét với Nguyên Nghĩa:
“Hắn nói là sứ giả, các ngươi liền tin sao?”
Nguyên Nghĩa ủy khuất nói: “Trong tay hắn có Lưu Ảnh thạch, trên đó có hình ảnh mọi người nhất trí đồng ý, người nói, chúng ta có nên tin hay không?”
Fuckl
Hung Trừ nhịn không được, nhảy dựng lên: “Thật hèn hại” “Tên hèn hại!”
Những người khác cũng không kìm được phần hận không thôi.
Hèn hạ vô sỉ!
Bọn hắn có thêm chút nhận thức về Lữ Thiếu Khanh rồi. Vì diệt Khuyển tộc, thế mà dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy để lừa bọn hắn.
Con hồ ly tỉnh Hồ Xá trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra biểu cảm đau khKha Hồng nàng ta nhắm mắt lại: “Chúng ta bị hắn lừa.”
“Bảo chúng ta đồng ý hắn đi Kỳ thành cùng Phượng thành làm một chút chuyện nhỏ, kết quả dùng để lừa người của chúng ta.” “Thật hèn hạ! Mục tiêu của hắn là Khuyển tộc, muốn triệt để diệt Khuyển tộc.”
“Kỳ thành cũng bị hủy trong trận chiến này.”
Cách nói này của Hồ Xá được đám người đồng ý.
Mọi người lúc này đầu không suy nghĩ nhiều, đầu cho rằng mục tiêu của Lữ Thiếu Khanh là Khuyển tộc, Kỳ thành, chẳng qua chỉ chịu ảnh hưởng.
Ngữ khí Vương Mâu trầm trọng, đã không biết dùng biểu cảm gì để thể hiện ra tâm tình của mình: “Ai, cũng chỉ có hai người bọn họ, mới có thể phá hủy Kỷ thành trong chiến đấu, nếu không, cho dù là Toàn Phụng Nhật toàn lực xuất thủ, cũng chưa chắc có thể triệt để phá hủy Kỳ thành.”
Biệt khuất, phiền muộn. Hung Trừ cũng thở phì phò nói: “Tên đáng ghét, chẳng trách vừa tới đầy lập tức rời đi, hóa ra là có tật giật mình.” Kỳ thành hủy, Hung Trừ cũng rất đau lòng.
Doanh An cùng Ma Lãnh Du hai tộc trưởng tộc Phi Cầm liếc nhau, hai người suýt chút nữa cười ra tiếng, trong lòng rất là vui vẻ.
Kỳ thành bị hủy, đối với tộc Phi Cầm tới nói, là lợi ích to lớn,
Vương thành của yêu tộc tương lai ngoại trừ Phượng thành, không có lựa chọn nào khác.
Doanh An một lần nữa nói với Bạch Thước: “Lão tổ, Phượng thành vị trí tốt nhất, làm vương thành, đối với yêu tộc mà nói không còn gì tốt hơn.” Phượng thành trăm ngàn năm lắng đọng khiến nó và Kỳ thành trở thành hai tòa thành trì cường đại nhất, kiên cố nhất của yêu tộc.
Kỳ thành bị hủy, Phượng thành đột nhất vô nhị.
Hồ Xá nhìn thấy dáng vẻ Doanh An liền khó chịu, nàng ta cười lạnh một tiếng, cố ý nhằm vào Doanh An: “Ngươi chớ đắc ý."
“Tiểu tử kia nói không chừng cũng đi Phượng thành, đừng quên, Phượng thành có Mặc Nha tộc.”
Vương Mâu liên tục gật đầu, hai tay đặt ở trước ngực, giống như đang cầu nguyện: “Không chừng Phượng thành cũng bị hủy rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận