Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 483 - Thật hèn hạ mà



Chương 483: Thật hèn hạ màNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmVẻ mặt của Nhan Hồng Vũ như táo bón.Đại ca, huynh chơi trò đạo tâm này đến nghiện rồi sao? Động một chút là lấy đạo tâm thề.Tất Tụ rất dứt khoát, không nói hai lời, thề.Lữ Thiếu Khanh cũng rất sảng khoái, vung tay lên, giải trừ cấm chế trên người gã ta.Tất Tụ đứng lên, cảm thấy có chút khó tin, người này thật sự không gạt người?Vẻ mặt gã ta phức tạp liếc Lữ Thiếu Khanh một cái, lại nhìn Kế Ngôn.Ánh mắt dần dần hung ác, gã ta nói với Lữ Thiếu Khanh: "Sỉ nhục hôm nay, ta nhớ kỹ, một ngày nào đó ta sẽ trả lại gấp bội."Nam nhân, tóm lại phải giữ thể diện, bị Lữ Thiếu Khanh bắt tới nơi này, chật vật không chịu nổi.Hiện tại tính mạng không lo, tự nhiên phải quăng xuống vài câu thoại độc ác, bằng không mặt mũi này khó giữ được.Nhưng mà, hành động này của gã ta chính là mong muốn của Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh đang lo không có cơ hội ra tay.Hắn lắc đầu, hỏi Nhan Hồng Vũ: "Người Đông Châu các ngươi đều thiếu đầu óc vậy sao?"Trong sự ngạc nhiên của mọi người, Lữ Thiếu Khanh vung tay lên, máu tươi Tất Tụ phun ra, từ trên thuyền bay thẳng ra ngoài."Ngươi, ngươi!"Tất Tụ ôm ngực, sắc mặt kinh hoảng, hoảng sợ kêu lên: "Ngươi muốn vi phạm lời thề sao?"Nhan Hồng Vũ cũng nghi ngờ không thôi nhìn Lữ Thiếu Khanh. Hắn không sợ phản phệ sao?Một khi phản phệ, đạo tâm liền phế, đến lúc đó thực lực có mạnh hơn nữa cũng vô dụng.Lữ Thiếu Khanh đứng bên cạnh thuyền, từ trên cao nhìn xuống Tất Tụ: "Ta nói thả ngươi, không giết ngươi, chưa từng nói không thể làm ngươi bị thương đúng chứ?"Ba người đều hiểu.Trò chơi chữ sao? Thật đê tiện mà.Mặc dù là Nhan Hồng Vũ và Nhan Hồng Tân cũng không nhịn được kêu hai tiếng đê tiện.Nhưng lại không thể không bội phục vài phần. Có ai dám lấy đạo tâm ra thề, sau đó chơi trò chơi chữ này chứ? Không sợ vạn kiếp bất phục sao?Sắc mặt Tất Tụ trắng bệch, gã ta không nói hai lời, xoay người bỏ chạy.Lữ Thiếu Khanh cười, không ra tay, mà nói với Nhan Hồng Tân: "Không phải ngươi muốn giết gã sao? Đi đi. Gã bị thương, không còn bao nhiêu thực lực đâu."Nhan Hồng Tân mừng rỡ, không nói hai lời đuổi theo.Bị Tất Tụ lừa gạt, phản bội, hắn ta đã tồn tại ý muốn chắc chắn phải giết đối với Tất Tụ.Trong lòng Nhan Hồng Vũ phát lạnh, nàng ta nhìn Lữ Thiếu Khanh mỉm cười, trong lòng bốc lên hàn khí.Lại một lần nữa lĩnh giáo được thủ đoạn của Lữ Thiếu Khanh, đáng sợ, người này thật sự đáng sợ.Nhan Hồng Vũ muốn theo sau, trong lòng nàng ta có một âm thanh đang nhắc nhở bản thân, bảo nàng ta rời xa Lữ Thiếu Khanh.Có rất nhiều áp lực khi ở bên một người đáng sợ như vậy, không chừng đối phương đang có tính toán với mình.Nhưng Lữ Thiếu Khanh gọi nàng ta lại: "Nào, cô nàng, nói cho ta nghe về Ngọc Đỉnh Phái và Mạnh Tiêu đi.""Công tử, đệ đệ ta...""Yên tâm không chết được, hắn ta chết rồi, ta giúp hắn ta làm một đại táng nở mày nở mặt là được."Ai muốn ngươi làm một đại táng nở mày nở mặt hộ chứ.Nhan Hồng Vũ muốn cào người, nhưng mà nàng ta cũng biết, nếu Lữ Thiếu Khanh đã nói như vậy, đệ đệ của nàng ta sẽ không có việc gì.Nàng ta thu thập tâm tình một chút, chậm rãi nói ra tin tình báo nàng ta biết về Ngọc Đỉnh Phái.Nhưng mà nơi này của nàng ta cách trung bộ rất xa, biết cũng không nhiều, phần lớn đều là một ít tình báo bên ngoài.Ngọc Đỉnh Phái là bá chủ ở khu trung bộ của Đông Châu, nắm giữ hơn chục thành trì, hùng mạnh hơn nhiều so với Nhan gia và Phong Lôi Giáo ở phía đông.Ngọc Đỉnh Phái được thành lập hơn bảy trăm năm, có một Hóa Thần, bốn Nguyên Anh, đệ tử trưởng lão Kết Đan hơn trăm người, thực lực vô cùng mạnh mẽ.Mạnh Tiêu, là đại đệ tử của Ngọc Đỉnh Phái, lực áp thế hệ trẻ tuổi, được xưng là Đại sư tỷ, nổi tiếng ở Đông Châu.Có thực lực, dung mạo hơn người, là nữ thần mà vô số nam nhân Đông Châu truy đuổi.“Thực lực của nàng ta rất mạnh trong thế hệ trẻ, thậm chí có thể xếp vào hạng 5 ở Đông Châu."Lúc Nhan Hồng Vũ nói đến Mạnh Tiêu, trên mặt mang theo vài phần sùng bái, nàng ta cũng muốn trở thành một người như vậy."Cảnh giới thực lực là bao nhiêu?" Lữ Thiếu Khanh không cho là đúng: "Là Nguyên Anh sao?"Nhan Hồng Vũ nhịn không được lộ ra vài phần xấu hổ, ở trước mặt hai người này nói rất mạnh, nói thiên tài, chung quy có một loại cảm giác múa rìu qua mắt thợ."Lúc trước có tin đồn nói nàng ta vừa mới đột phá tiến vào Kết Đan hậu kỳ."Vừa đột phá, cũng chính là cảnh giới Kết Đan tầng 7.Lữ Thiếu Khanh vuốt cằm, lẩm bẩm: "Không biết bắt cóc có được không nhỉ?"Vì thứ đó, giết người phóng hỏa, cướp bóc trộm cắp, tống tiền, Lữ Thiếu Khanh đều có thể chấp nhận.Nhan Hồng Vũ hoảng sợ, vội vàng nói: "Công tử, cái này chỉ sợ sẽ trêu chọc đến Ngọc Đỉnh Phái, không phải ngươi nói sẽ cố gắng không xung đột với Hóa Thần kỳ sao? Tuy rằng Hóa Thần của Ngọc Đỉnh Phái đã hơn ba trăm năm chưa xuất hiện, nhưng theo lời đồn, người đó vẫn còn, cho nên không ai dám tùy tiện trêu chọc Ngọc Đỉnh Phái."Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, thở dài một hơi: "Phiền phức!"Nhan Hồng Vũ thấy Lữ Thiếu Khanh như vậy, trong lòng thầm nghĩ, cũng có chuyện khiến ngươi khó làm sao?"Nàng ta có sở thích gì không? Ví dụ như, nàng ta thích nam nhân sao?"Lữ Thiếu Khanh lộ ra nụ cười dâm đãng.Nhan Hồng Vũ thiếu chút nữa muốn đấm hắn, quá hèn mọn, quá dâm đãng.Nàng ta cố nén xúc động muốn đánh người, trong lòng âm thầm sinh ra vài phần khinh bỉ.Thật thô tục, ngươi nghĩ rằng mọi nữ nhân đều nghĩ về những thứ đó sao?Hơn nữa tuy rằng bộ dạng ngươi không tệ, nhưng với tính cách của ngươi, Mạnh Tiêu cô nương người ta căn bản không có khả năng coi trọng ngươi.Ai lại thích một tên đê tiện xấu xa, tham tiền tuyệt nghĩa, âm hiểm giảo hoạt chứ? Ngươi so với hắn, còn kém xa.Nhan Hồng Vũ nhịn không được nhìn Kế Ngôn vẫn ngồi xếp bằng bất động, im lặng ít nói.Người như vậy mới đáng để trái tim thiếu nữ thầm hứa chứ.Nàng ta chần chừ một lát, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng: "Công tử, nàng ta là thiên tử kiều nữ, sẽ không trầm mê tư tình nhi nữ đâu. Nàng ta đã từng nói, theo đuổi đại đạo mới là ý nghĩa nhân sinh của nàng ta, không suy nghĩ đến chuyện đạo lữ này."

Bạn cần đăng nhập để bình luận