Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 918. Đã đến rồi thì đừng đi nữa (tt)



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrong ánh mắt mọi người lộ ra tia khó tinh, cự kình tựa như gào thét một tiếng, sau đó trong cơ thể bắn ra quang mang vô quang.Một khắc sau, cuối cùng cự kình cũng không thể duy trì trạng thái hóa hình được nữa, thân thể vỡ nát, hóa thành kiếm ý đầy trời.Mộc Vĩnh cũng bị kiếm quang thôn phệ, họa diện lại một lần nữa bị quang mang chiếm cứ, không thể nào nhìn thấy tình hình trận chiến ở hiện trường.Vô số người xem lập tức chửi ầm lên.“Khu tục làm ăn kiểu gì vậy?”“Còn tự xưng là bộ tộc đứng đầu về trận pháp, đớp cứt đi.”“Cái trận nát gì vậy, ngay cả chút này thôi mà cũng nhìn không rõ, Thánh địa còn tìm bọn hắn làm gì?”“Thay người, đổi gia tộc, cho bay màu đi...”Giờ khắc này, trái tim người Khu tộc đều vỡ nát.Danh tiếng tích lũy nhiều năm lại rơi xuống tận đáy cốc vào giờ khắc này, bị vô số người Thánh tộc ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông.Tổ tiên đã chết nhiều năm, giờ khắc này đang nhận được vô số lời chúc phúc thân thiết và hỏi thăm ân cần.Đợi tới khi họa diện khôi phục, chiến đấu đã kết thúc, trời đất lại một lần nữa khôi phục sự trong sáng.Giữa trời đất chỉ còn bóng dáng một mình Kế Ngôn, bóng dáng Mộc Vĩnh đã biến mất giống như đã bị một kiếm của Kế Ngôn đánh cho vẫn lạc.Nhìn thấy hình ảnh này, cả Thánh địa hoàn toàn tĩnh lặng.Tất cả mọi người đều khó tin nhìn bóng dáng áo trắng trong màn hình.Mộc Vĩnh chết rồi sao?Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người.Nhưng ánh mắt Kế Ngôn lại nhìn về một hướng khác.Bóng dáng Mộc Vĩnh xuất hiện trên bầu trời, cách một tầng mây thật mỏng, trong mắt tràn đầy tia kiêng kị.“Tên này, quá mạnh.” Ánh mắt Mộc Vĩnh âm u, cách một tầng mây nhìn Kế Ngôn bên dưới, sắc mặt ngưng trọng.Trên người hắn ta đột nhiên xuất hiện vài vết thương, huyết nhục nhúc nhích như có côn trùng vô hình đang cắn xé huyết nhục của hắn ta, đồng thời chui vào trong cơ thể hắn ta.Mộc Vĩnh đưa tay lau đi, trên mặt hiện lên tia đau đớn, sau khi vô số kiếm ý kia tiêu tan, vết thương cũng bắt đầu khép lại.“Kiếm ý cảnh giới đệ tam trọng quả nhiên khó chơi. Kiếm Nhất cũng không phải đối thủ của hắn ta...”Bỗng nhiên, ánh mắt Mộc Vĩnh dừng lại, nhìn Kế Ngôn dường như còn định xuất thủ bên dưới, đầu hắn ta bắt đầu đau rồi.“Không thể nào, còn tới nữa?”Nhưng, sau đó trên mặt hắn ta nở nụ cười, tiếp theo, bóng dáng của hắn ta biến mất...Kế Ngôn biết Mộc Vĩnh vẫn chưa chết, định tiếp tục xuất thủ.Thực lực Mộc Vĩnh cường đại, là một đối thủ không tệ.Đang lúc Kế Ngôn chuẩn bị tiếp tục xuất thủ thì bỗng nhiên ngừng lại.Nơi xa, có người từ đằng xa chạy đến.Một thanh niên toàn thân từ trên xuống dưới tản ra khí tức cuồng vọng ngự kiếm lao tới.Sau khi Loan Tinh Duyệt nhìn thấy người trong họa diện thì sắc mặt đại biến, không kìm được kêu một tiếng: “Loan Hi, không nên vọng động.”Loan Tinh Duyệt chỉ hận giọng mình không thể nào xuyên qua trận pháp, truyền đến tai Loan Hi.Nếu như nói trước kia Loan Tinh Duyệt có ý coi thường Kế Ngôn, cho rằng Kế Ngôn là một thằng ngu thì sau trận đấu giữa Kế Ngôn và Mộc Vĩnh, Loan Tinh Duyệt đã biết Kế Ngôn cường đại cỡ nào.Mộc Vĩnh biến mất không thấy gì nữa, không biết sống chết, đến bây giờ cũng không thấy bóng dáng hắn ta đâu đủ để thấy thực lực cường đại của Kế Ngôn có thể so với thiên tài cường đại nhất trong các đệ tử Thánh tộc.Thiếu niên từ đằng xa lao đến trong họa diện là thiên tài Loan gia, Loan Hi.Cũng chính là chất nhi của Loan Tinh Duyệt.Loan Hi là thiên tài, so với nhi tử của Thánh chủ, Loan Tuấn còn mạnh hơn, có thiên phú hơn.Nhưng Loan Hi còn quá trẻ, giờ chẳng qua chỉ là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng bốn, Loan Tinh Duyệt có thể khẳng định Loan Hi không phải đối thủ của Kế Ngôn.Loan Tinh Duyệt hi vọng Kế Ngôn thất bại, nhưng nàng ta tuyệt đối không mong cháu trai của mình sẽ tới trêu chọc Kế Ngôn.Nàng ta càng không ôm hi vọng Loan Hi có thể đánh bại Kế Ngôn.Thực lực Kế Ngôn cường đại như vậy, không cẩn thận là sẽ chết người đấy.Mà trong tỉ thí, cho dù lạc bại thân vong cũng không thể coi đây là cái cớ để tìm đối phương báo thù.Đây là quy định của Thánh địa, cho dù là tộc nhân của Thánh địa cũng không dám vi phạm.Kiếm Lan ở bên cạnh an ủi Loan Tinh Duyệt: “Yên tâm đi, Tinh Duyệt tỷ tỷ, Loan Hi hắn không sao đâu. Kế Ngôn kia chẳng qua chỉ là Nguyên Anh kỳ cảnh giới tầng năm thôi mà.”Trong mắt Kiếm Lan lóe lên quang mang khác thường, phấn trắng trên mặt che đi suy nghĩ thực sự trong lòng nàng ta, người khác không thể nhìn thấu được.Kiếm Lan đã sớm tìm hiểu thực lực của Kế Ngôn và Lữ Thiếu Khanh.Thực lực Lữ Thiếu Khanh thì không rõ nhưng nàng ta đã thăm dò được cảnh giới của Kế Ngôn.Chính bởi vì như vậy nàng ta mới có thể tự tin đến thế, mới tin rằng đệ đệ mình có thể giết chết Kế Ngôn.Nhưng, biểu hiện vừa rồi của Kế Ngôn khiến Kiếm Lan không còn tự tin nữa.Lỡ như Kiếm Nhất phạm sai lầm gì đó, bị Kế Ngôn đánh bại ở đây thì sẽ trở thành đả kích rất lớn đối với Kiếm gia.Giờ Kiếm Lan chỉ ước gì có người đi đối phó Kế Ngôn.Và Loan Hi Nguyên Anh kỳ tầng bốn dĩ nhiên là lựa chọn rất thích hợp.Cho dù hắn ta không đánh lại Kế Ngôn nhưng chỉ cần khiến Kế Ngôn tiêu hao thể lực, tốt nhất là có thể khiến Kế Ngôn bị thương, như vậy tỷ lệ thắng của Kiếm Nhất sẽ tăng lên rất nhiều.Cho nên, Kiếm Lan chỉ hận không thể bay đến bên cạnh Loan Hi, đích thân cổ vũ hắn ta, để hắn ta hắn đi đối phó Kế Ngôn.Ở nơi này, giả mù sa mưa an ủi Loan Tinh Duyệt, để Loan Tinh Duyệt không cần phải lo lắng.Lữ Thiếu Khanh khịt khịt mũi, nói với Đàm Linh: “Ngửi thấy mùi gì không?” Hết chương 918.

Bạn cần đăng nhập để bình luận