Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 62 - Ta có thích một nữ hài



Chương 62: Ta có thích một nữ hàiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y ôm đầu, vẫn nhiều chuyện: “Nhị sư huynh, vậy huynh có thích nữ hài không? Ví dụ như Hạ Ngữ sư tỷ?”“Ta cảm thấy tỷ ấy rất xứng đôi với huynh, nhưng cũng rất xứng đôi với đại sư huynh.”Lữ Thiếu Khanh lại đánh cho nàng một cái: “Bớt đọc mấy quyển sách uyên ương gì đó đi. Nếu truyền ra ngoài, rước lấy phiền phức cho ta, ta sẽ diệt muội trước.”“Huynh không thích sao? Vậy Doãn Kỳ sư tỷ của Lăng Tiêu Phái chúng ta thì sao?”Lữ Thiếu Khanh tức giận: “Nàng ta thích đại sư huynh, muội cẩn thận cái miệng đấy, nếu để mấy lời này đến tai nàng ta, muội không xong đâu.”“Hơn nữa, nàng ta là một con khủng long bạo chúa, ai thích nàng ta thì người đó không may rồi.”Tiêu Y nghe vậy, cảm thấy rất thất vọng: “Nhị sư huynh, huynh thật sự không thích nữ hài sao? Huynh có cần ta giới thiệu cho huynh một người không?”Lữ Thiếu Khanh nghe xong, gật đầu nói: “Muốn nói thích, đúng là có một người.”“Thật sao?”Tiêu Y phấn chấn tinh thần, cơ thể không nhịn được run lên.Đây chính là chuyện bát quái lớn đấy nha.Nhị sư huynh chỉ biết ở lỳ trong nhà cũng có người mình thích?“Là, là ai vậy?”Tiêu Y vô cùng tò mò. Rốt cuộc nữ hài như thế nào mới lọt vào pháp nhãn của nhị sư huynh?Nghĩ đến đây, nàng vội vàng lên tiếng: “Có thể được nhị sư huynh để ý, nữ hài đó nhất định không tầm thường.”Lữ Thiếu Khanh xoa cằm, mỉm cười nói: “Nàng đúng là rất đặc biệt, hơn nữa muội còn quen với nàng ấy.”“Ai, là ai?”Tiêu Y càng thêm tò mò.Rốt cuộc nữ hài nào may mắn như vậy, có thể được nhị sư huynh thích đến mức nghĩ đến cũng vui vẻ hạnh phúc thế này chứ.Nhưng Tiêu Y vắt nát óc cũng không nghĩ ra người đó là ai.Có thể được nhị sư huynh công nhận, được nhị sư huynh thích thì chắc chắn không phải người bình thường.Nàng vội nắm lấy áo Lữ Thiếu Khanh, thúc giục: “Nhị sư huynh, huynh đừng thừa nước đục thả câu nữa. Huynh mau nói cho ta biết đi.”Tiêu Y cảm thấy như lòng mình đang bị mèo cào, ngứa ngáy khó chịu.Nếu không biết đáp án, nàng sẽ thở không nổi.Lữ Thiếu Khanh nói: “Được thôi, nói cho muội biết, là đường tỷ của muội, Tiêu Quần.”“Tiêu, Tiêu Quần?”Tiêu Y ngẩn cả người, nửa ngày sau vẫn chưa tỉnh hồn.“Vì sao?”Tiêu Y không thể tin được. Đường tỷ Tiêu Quần của nàng là người như thế nào, nàng biết rất rõ.Ỷ vào gia gia là đại trưởng lão Tiêu gia, ngang tàng hống hách, cố tình gây sự.Nếu không phải gia gia nàng ta là Nguyên Anh trung kỳ, nàng ta đã sớm bị đánh chết không biết bao nhiêu lần.Đường tỷ như vậy, Tiêu Y không vừa mắt chút nào.Nhưng nàng ta lại được nhị sư huynh để ý?Đường tỷ của nàng có tài đức gì?Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?Ánh mắt của nhị sư huynh dung tục như thế sao?Tiêu Y nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Nhị sư huynh, huynh nói thật chứ?”Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Thật, ta rất thích nhẫn trữ vật của nàng ta.”Phốc.Tiêu Y cảm thấy như mình bị nội thương.“Nhị sư huynh, huynh nói thích là thích cái này?”Lữ Thiếu Khanh đáp: “Đúng vậy, nếu không thì là cái gì?”“Nàng ta tốt biết bao nhiêu, không ngại đường xa ngàn dặm đưa nhẫn trữ vật đến cho ta.”“Nữ hài như vậy, ta ước gì được gặp thêm vài người.”Muốn thổ huyết, thật sự muốn thổ huyết.Tiêu Y ôm lấy lồng ngực của mình, cảm giác khó thở vô cùng.Nói một hồi, hóa ra là thích tài vật trên người Tiêu Quần.Tiêu Y im lặng nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Nhị sư huynh, không phải huynh muốn lấy tỷ ấy chứ?”Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Đúng vậy, nàng ta là cháu gái của đại năng Nguyên Anh, hẳn là ông ta có thể bổ sung tổn thất cho nàng ta.”“Đến lúc đó, muội giúp ta nói vào vài câu nhé.”Tiêu Y cảm thấy càng lúc càng khó chịu: “Ta không thèm giúp huynh.”Lữ Thiếu Khanh kinh ngạc: “Muội keo kiệt quá đấy? Cùng lắm thì lần sau ta cho muội nhiều hơn một chút.”“Muội suy nghĩ đi, gia gia của nàng ta là đại năng Nguyên Anh, nhất định có rất nhiều đồ tốt. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần một hai món thôi thì cũng phát tài rồi.”Tiêu Y hoảng hốt. Huynh thật sự có suy nghĩ này đấy à?“Nhị sư huynh, tỷ ấy còn chưa tìm huynh tính sổ đấy.”“Sợ cái gì? Đến thì càng tốt, vừa lúc vớt luôn đồ tốt trên người nàng ta.”Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước.Cảnh sắc trên đường cũng dần dần thay đổi.Ban đầu là xuân ý dạt dào, cây cối tươi tốt, hoa cỏ phong phú.Nhưng càng đi sâu, nhiệt độ dần dần lên cao, lá cây trở nên khô héo, cháy đen.Sương trắng chung quanh dần dần nhiều hơn, hơn nữa, nó còn có thể ngăn cách linh thức, khó mà thăm dò.Trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh.Tiêu Y nhìn chung quanh, nhịn không được hỏi: “Nhị sư huynh, chúng ta đến nơi rồi sao?”Lữ Thiếu Khanh nhìn về phía xa, bầu trời phía xa đỏ rực, khói bốc lên dày đặc.Nhiệt độ chung quanh tăng cao, không khí khô nóng.Trong tầm mắt là một màu đỏ tươi. Trên mặt đất là tàn tích của những cây cỏ bốc cháy bị bỏ lại, cảnh tượng tang thương.Ở phía xa hơn nữa là một vùng rộng lớn mênh mông mờ ảo, không thể thấy rõ.Lữ Thiếu Khanh gật đầu: “Đúng vậy, nơi này là khu vực thuộc tính Hỏa bên trong Ngũ Hành bí cảnh.”Tiêu Y hỏi: “Bây giờ chúng ta làm gì? Nhị sư huynh, trước kia huynh có thăm dò qua chưa?”Lữ Thiếu Khanh lắc đầu.Trước kia, hắn thường chỉ ở trong nhà, cũng có thăm dò bí cảnh mấy lần, nhưng Ngũ Hành bí cảnh vẫn là lần đầu tiên.Lữ Thiếu Khanh nói: “Không phải Hạ Ngữ sư tỷ đã nói rồi sao? Tìm Hỏa lĩnh chủ ở nơi này, xử lý nó là được. Chúng ta cứ chậm rãi tìm đi.”Khu vực thuộc tính Ngũ Hành có năm lĩnh chủ.Bọn chúng cùng loại với trận nhãn pháp trận. Xử lý bọn chúng, khu vực này coi như công phá.Tiêu Y nói: “Lĩnh chủ là như thế nào? Dáng dấp ra sao, Hạ Ngữ sư tỷ không có nói.”Lữ Thiếu Khanh nói: “Lĩnh chủ không có hình thái cố định, có thể là một khối đá, một cây cối, cũng có thể là một con hung thú.”“Đây đều là những kiến thức bình thường, muội không đọc sách sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận