Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1432: Giản gia tiểu thư

Chương 1432: Giản gia tiểu thưChương 1432: Giản gia tiểu thư
Một lát sau, bên trong không có bất kỳ động tĩnh gì.
Hải lão nghĩ nghĩ, lại nói: "Nam tiểu thư, là liên quan tới chuyện của Bắc thiếu gia"
Sau một khắc, cửa đang đống chặt tự động mở ra.
Một vị thiếu nữ áo trắng xuất hiện, khuôn mặt tinh xảo như ngọc, hai con ngươi lấp lóe như sao, mái tóc dài đen nhánh sáng bóng, thân mặc váy dài màu trắng, trông nàng ta như tiên nữ bước ra từ tiên cảnh.
Thiếu nữ thiên tài của Giản gia, Giản Nam.
"Huynh ấy lại gây ra chuyện gì?" Gương mặt Giản Nam cao lãnh, giọng nói dễ nghe như hoàng oanh.
Lúc này Hải lão kể ra chuyện gặp phải trên đường, sau đó nói ra lo lắng của mình.
"Nam tiểu thư, quái vật lần này chúng ta gặp phải cũng là lần đầu ta nhìn thấy, tàn bạo quỷ dị, rất lạ lùng."
"Quái vật ta dốc hết toàn lực cũng khó có thể giết chết lại bị vị Kế công tử kia một kiếm diệt sát, việc này vốn là không bình thường."
Mặc dù lợi hại hơn ta, nhưng là cũng không thể lợi hại như vậy chứ?
Người bình thường có ai lại lợi hại như vậy?
Nhìn vẻ mặt Giản Nam không chút thay đổi, vẫn cao lãnh như cũ, rất có phong phạm nữ thần, Hải lão tiếp tục nói: "Bắc thiếu gia đưa bọn hắn về, ta lo bọn hắn nhắm vào Bắc thiếu gia." "Dù sao Bắc thiếu gia đối xử với mọi người chân thành, ta sợ hắn sẽ chịu thiệt."
EQ cao, đối xử mọi người chân thành.
Thấp EQ, là kẻ khờ.
Hải lão biết tình cảm giữa hai huynh muội Giản Bắc và Giản Nam rất tốt.
Giản Nam sẽ không để bất kỳ ai mưu hại ca ca của mình.
Sau khi Giản Nam nghe xong, nhẹ nhàng nhíu mày, ngữ khí có chút không vui: "Để tâm huynh ấy làm gì, huynh ấy chịu thiệt là việc của huynh ấy."
"Ta bề bộn nhiều việc, đừng đem mấy chuyện nhỏ nhặt này đến quấy nhiễu ta."
Sau khi nói xong, vừa muốn quay người rời đi, bỗng nhiên nơi xa truyền đến giọng Giản Bắc.
"Tiểu muội, tiểu muội." Giản Bắc hào hứng chạy tới, trong giọng nói mang theo phấn chấn, mặt mày hớn hở, giống như gặp được chuyện gì đó rất vui.
Sau khi đến đây, hắn ta mới phát hiện Hải lão cũng ở nơi đây: "A, Hải lão, không phải ngươi nói muốn đi chữa thương sao? Tại sao lại ở chỗ này?"
Hải lão hơi xấu hổ chắp tay một cái: "Có một số việc thỉnh giáo Nam tiểu thư, †a cũng không quấy rầy hai vị nữa."
Sau đó ông ta vội vàng cáo từ rời đi.
Giản Bắc nhìn Hải lão rời đi, vẻ mặt biến đổi, ánh mắt lấp lóe nhìn chằm chằm theo hướng Hải lão rời đi nhưng rất nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Hản ta lại một lần nữa khôi phục gương mặt hớn hở: "Tiểu muội, lần này muội biết ta gặp được ai không?"
"Cao thủ, cao thủ tuyệt thế."
Giản Nam đối mặt với huynh trưởng của mình, ánh mắt trở nên nhu hòa, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng nói: "Là huynh cho rằng đó là cao thủ thôi."
"Cẩn thận bị người ta lừa."
Giản Nam không tin có cao thủ gì đó.
Đúng như lời Hải lão vừa nói, có khả năng lớn là huynh trưởng của mình gặp phải kẻ tâm địa xấu nào đó.
Thân là dòng chính của ngũ gia tam phái, chuyện như vậy quá đỗi bình thường.
Dù sao ý nghĩa đại diện của mỗi một dòng chính thế lực lớn cũng quá lớn.
Không nói những chuyện khác, lừa được một khoản, chiếm được tài nguyên cũng có thể khiến cho các thế lực nhỏ một bước lên mây rồi.
Giản Bắc lại nghiêm túc nói: "Không, bọn hắn không phải lừa đảo, bọn hắn là cao thủ thật."
Giản Nam nhìn vẻ mặt khẳng định của huynh trưởng thì cạn lời rồi: "Động não một chút là có thể hiểu rõ, không cần thù lao gì đó thì mục tiêu chắc chắn là huynh rồi."
Giản Bắc lại cười ha ha một tiếng: "Hắn muốn một trăm triệu viên linh thạch."
Giản Nam càng thêm cạn lời, giơ tay lên muốn đánh huynh trưởng mình một cái, trước mặt huynh trưởng của mình, nàng ta không cần diễn vai cao lãnh nữa: "Huynh đúng là làm ta tức chết mà, một trăm triệu viên linh thạch chẳng qua chỉ là cái cớ khiến huynh không thể trả được, sau đó coi đó là cớ để tiếp cận huynh."
"Người bình thường ai sẽ đưa yêu cầu như vậy?"
"Ha ha." Giản Bắc lại cười đến càng thêm vui vẻ: "Tiểu muội yên tâm, đại ca là người có tâm nhìn rộng lớn, sẽ không gạt ta đâu."
"Còn đại ca nữa?" Giản Nam đưa tay vỗ trá mình, đại ca của mình hết cứu nỗi rồi.
"Huynh muốn bị hắn lừa thì để hắn lừa đi." Giản Nam mệt mỏi nói, đột nhiên không muốn để ý nữa.
Để Giản Bắc chịu thiệt một chút cũng tốt, coi như dạy cho hắn ta một bài học, sau này sẽ khôn lanh hơn một chút.
Giản Bắc cười hắc hắc: "Bọn hắn là cao thủ, có lẽ muội sẽ tìm được chút linh cảm từ bọn họ, giúp muội đột phá Hóa Thần thì sao?" "Muội phải cố gắng lên, không được thua Mị Càn kia."
Nhắc đến đây, tâm trạng Giản Nam càng tệ hơn: "Chuyện của ta không cần huynh quan tâm."
"Ta phải tu luyện, đừng đến quấy rầy ta”
Giản Bắc kéo Giản Nam lại: "Gấp cái gì, dù sao cũng không vội một chút thời gian này, đi, cùng ta gặp gỡ bọn họ."
Nơi Giản Bắc sắp xếp cho Lữ Thiếu Khanh bọn họ là một tiểu viện, riêng sân đã chiếm diện tích vài dặm.
Nơi này linh khí nông đậm, sương trắng mịt mờ, cây cối thanh thúy tươi tốt, bầu trời xanh thẳm, dưới mặt đất nước chảy róc rách, trên trời tiên hạc bay múa, có thể được xưng là một cái tiểu Tiên cảnh.
Ba người Lữ Thiếu Khanh sau khi vào đây, Kế Ngôn không nói hai lời chạy đến một nóc nhà, đó là nơi linh khí dày đặc nhất.
"Tiền đồ?" Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ: "Có thể có chút tiền đồ được không?"
"Nơi này có gì huynh đã thử dò xét chưa?"
"Huynh không sợ có cạm bẩy chết người gì à?"
Kế Ngôn ngồi xếp bằng xuống, tiến vào tu luyện, không để ý đến Lữ Thiếu Khanh.
Nếu có nguy hiểm, hắn ta không phát giác được thì Lữ Thiếu Khanh cũng sẽ lập tức nhắc nhở hắn ta.
Lữ Thiếu Khanh lập tức nói với Tiêu Y: "Xem đi, làm người không thể học theo Đại sư huynh của muội, phải học ta, biết lịch sự."
Bạn cần đăng nhập để bình luận