Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 850 - Thanh kiếm lương thiện, chưa bao giờ chém người



Chương 850: Thanh kiếm lương thiện, chưa bao giờ chém ngườiNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmLữ Thiếu Khanh xích lại gần hai bước, đối diện Đàm Linh hỏi thẳng vào chủ đề chính: “Ở Thánh địa, mạnh nhất là Thánh Chủ sao?”Đàm Linh gật đầu: “Đương nhiên, Thánh Chủ không chỉ mạnh nhất Thánh địa mà còn là mạnh nhất cả Hàn Tinh.”Lữ Thiếu Khanh hãi hùng hỏi lại: “Mạnh chừng nào? Hợp Thể hay Đại Thừa?”“Nếu Thánh Chủ là Hợp Thể thì đã dẫn người quay về tấn công tổ tinh từ lâu rồi.”Nghe được câu này, Lữ Thiếu Khanh miễn cưỡng thở phào. Chỉ là Luyện Hư kỳ thôi, nhưng cũng đủ cho hắn đau đầu rồi.Luyện Hư cảnh, không chừng hóa thân ngàn vạn, nếu tất cả đều xuất hiện cùng lúc, nghĩ thôi cũng sợ.Lữ Thiếu Khanh lại thử thăm dò: “Luyện Hư kỳ cũng lợi hại lắm rồi, vì sao không mang người quay lại tổ tinh sớm một chút?”Đàm Linh không nghi ngờ gì. Thực ra cũng có rất nhiều người của Thánh tộc không hiểu vấn đề này.Nàng ta lắc đầu, nói: “Sư phụ từng nói, bên tổ tinh càng nhiều cao thủ hơn, Thánh tộc chúng ta không thể là đối thủ của bọn chúng.”“Thánh Chủ cũng biết điều này, lại thêm bình chướng giữa Hàn Tinh và tổ tinh quá mạnh, dù Thánh Chủ tinh thông không gian pháp tắc cũng khó mà có thể dễ dàng đánh xuyên qua.”“Chỉ có thể xây truyền tống trận, tổn hao một lượng vật tư lớn để truyền tống một số người tới.”Lữ Thiếu Khanh nghe vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm.Cũng may. Theo như cách nói này thì bên Ma tộc khó mà điều động đại quân giết qua, chỉ có thể phái từng đội nhân mã nhỏ xâm nhập dần.Nhưng một khắc sau, Đàm Linh lại nói: “Nhưng theo như sư phụ nói, thì hình như bình chướng giữa Hàn Tinh và tổ tinh đang yếu bớt rồi. Hai năm trước Thánh Chủ đã đưa được một đám người sang đó qua truyền tống trận.”“Tương lai một trăm năm nữa, thậm chí còn có thể sớm hơn, bình chướng giữa Hàn Tinh và tổ tinh không còn là lạch trời nữa.”Trái tim Lữ Thiếu Khanh nhảy lên thon thót. Đây là nguyên nhân mấy người ở Trung Châu kia muốn xây học viện Trung Châu sao?Bọn họ cũng phát hiện ra bình chướng đã yếu đi rồi sao?Ngay cả Kế Ngôn cũng hơi liếc sang.Theo như lời Đàm Linh, trong vòng một trăm năm chắc chắn sẽ có đại chiến giữa Nhân tộc và Ma tộc.Lữ Thiếu Khanh phụ họa theo Đàm Linh, cố ý tỏ ra kinh ngạc và mừng rỡ: “Là thật sao? Vậy thì tốt quá. Đến khi ấy ta muốn đi theo đội quân xuất chinh tới Nhân tộc, cướp sạch linh thạch của Nhân tộc.”Sắc mặt Đàm Linh có vẻ quái dị, nhìn Lữ Thiếu Khanh một chút: “Ngươi cũng đồng ý Thánh tộc khai chiến với Nhân tộc sao?”Lữ Thiếu Khanh khó hiểu, vấn đề này không nên được hỏi ra từ lời của một thành viên Ma tộc chứ.“Vì sao? Chẳng lẽ ngươi không đồng ý?”Đàm Linh thản nhiên nói: “Sư phụ ta cùng một số trưởng lão cũng không đồng ý việc tử chiến cùng Nhân tộc, cho rằng thông qua đàm phán hai tộc cũng có thể buông bỏ thù hận.”Ôi. Đã hiểu!Lữ Thiếu Khanh xem như đã hiểu vì sao Đàm Linh lại bị người ta đuổi giết.Thì ra sư phụ của Đàm Linh là phái chủ hòa.Xem ra trong Ma tộc vẫn có người giữ được sự tỉnh táo.Kết quả là, hắn lập tức đổi giọng, vỗ ngực, nói:“Ta thích nhất là hòa bình, không thích chém chém giết giết chút nào.”Sau đó, hắn lấy Mặc Quân Kiếm ra, gảy một cái, nói với Đàm Linh: “Thấy thanh kiếm này không? Đây là thanh kiếm lương thiện, chưa từng chém người.”Mặc Quân Kiếm không nhịn được mà vang lên ông ông tỏ vẻ không phục.Ta từng chém nhiều người rồi đấy.Đàm Linh không tin. Nói đùa, thanh kiếm này của ngươi chỉ nhìn thôi cũng hãi hùng, chắc chắn không phải kiếm thiện lương gì.Nàng ta nhịn không được mà bĩu môi. Gia hỏa này còn biết nói phét nữa.Sau đó, dọc đường đi, Lữ Thiếu Khanh dần dần dò hỏi được thêm nhiều thông tin về Thánh địa Ma tộc từ chỗ Đàm Linh.Ở Thánh địa, mạnh nhất, tối cao là Thánh Chủ.Bên dưới Thánh Chủ là đệ nhất đệ nhị đệ tam trưởng lão.Ba vị trưởng lão phụ trách xử lý công việc trong Thánh địa, là người có quyền cao chức trọng.Các trưởng lão khác sẽ làm việc theo lời ba vị trưởng lão.Xét về thế lực, Thánh Chủ là Hoàng Đế, chí cao vô thượng, ba vị trưởng lão là Thừa Tướng, phụ tá Thánh Chủ.Đệ nhất trưởng lão, lão tổ Kiếm gia, Kiếm Vạn Sơn, là Hóa Thần hậu kỳ, cụ thể thì không ai biết, có tin đồn lão đã vào hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cần có thời cơ phù hợp sẽ có thể đột phá.Nhị trưởng lão, cũng là sư phụ của Đàm Linh, Nhuế trưởng lão, không ai biết tên thật, cũng là Hóa Thần hậu kỳ.Đệ tam trưởng lão, lão tổ Thôi gia, Hóa Thần hậu kỳ, thực lực không bằng Nhất Nhị trưởng lão, nhưng cũng là tồn tại không thể coi thường.Nhưng mấy năm gần đây, lão tổ Thôi gia vẫn không xuất hiện, tục truyền rằng lão đang bế quan đột phá, đã lâu không có động tĩnh gì.Cho nên, quyền lực Thôi gia sa sút, người của Thôi gia không thể không cố gắng nhiều hơn.Loan gia của Thánh Chủ, Kiếm gia, Thôi gia là gia tộc mạnh nhất trong Thánh địa.Sau đó là Khu tộc am hiểu trận pháp, Hình gia là thể tu cường đại, vân vân.Thánh địa có ba vị Thánh Tử.Đệ nhất Thánh Tử, Khấu? Nguyên Anh tầng tám.Đệ nhị Thánh Tử, Dữu Sơn, Nguyên Anh tầng tám.Đệ tam Thánh Tử, Huyên, Nguyên Anh tầng bảy.Nói đến ba vị Thánh Tử, Đàm Linh không nhịn nổi mà tỏ vẻ hâm mộ, tràn đầy kính phục mà miêu tả rằng: “Ba vị Thánh Tử là thiên tài xuất sắc nhất trong toàn bộ Hàn tinh, cho dù là Kiếm Nhất xuất sắc nhất Kiếm gia cũng không thể sánh được.Lữ Thiếu Khnh thầm bĩu môi. Thiên tài cái gì chứ? Nghe chán rồi.Đoán chừng người của Ma tộc không biết gì, chưa từng thấy thiên tài thật sự.“Rất lợi hại phải không?”Đàm Linh gật đầu: “Đương nhiên, sau khi trở thành Thánh Tử, họ được Thánh Chủ thu làm đệ tử, bái nhập môn hạ của Thánh Chủ, được Thánh Chủ tự mình dạy bảo.”“Trong số bọn họ, yếu nhất là Đệ Tam Thánh Tử, cũng là cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy. Đệ Nhất Đệ Nhị Thánh Tử đều đã đạt cảnh giới Nguyên Anh tầng tám.“Người của Thánh địa đều đang phỏng đoán xem bọn họ có thể bước vào cảnh giới Hóa Thần trước bốn mươi tuổi không.”Lữ Thiếu Khanh tò mò: “Bọn họ bao nhiêu tuổi rồi?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận