Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1799

Chương 1799
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Ầm ầm!
Vô số vụ nổ xảy ra, phát ra âm thanh điếc tai nhức óc, uy lực kinh khủng nó bộc phát ra lại một lần nữa khiến cho thiên địa run rẩy không thôi.
Từ xa nhìn lại tựa như ánh lửa ngút trời đốt cháy trụ chống trời.
Ngọn lửa bên trong cột chống trời không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất giữa bầu trời.
Lữ Thiếu Khanh vẫn an toàn, không xây xước gì, mà Lộ thì căng thẳng.
Thực lực của Lữ Thiếu Khanh mạnh hơn tưởng tượng của nàng ta. Đến giờ nàng ta mới phát hiện ra, thì ra Long Kiện bị đè lên đánh là có nguyên nhân.
Lộ đột nhiên xuất hiện khiến cho Long Kiện giật mình, đồng thời cũng hết sức bất mãn.
Lữ Thiếu Khanh là con mồi của hắn ta. Hắn ta không tự tay chơi chết Lữ Thiếu Khanh thì không lấy lại được mặt mũi.
Cho nên, hắn ta mới bất mãn rống lên.
“Lộ, ngươi muốn làm gì?”
Lộ lại lùng nói: “Kế Ngôn sắp vượt qua thiên kiếp rồi.”
Tất cả mọi người đều là người thông minh, Lộ chỉ nói một câu thôi, Long Kiện trên ngựa lập tức hiểu ra.
Một khi Kế Ngôn độ kiếp thành công, tiến vào Luyện Hư kỳ, lực chiến của song phương coi như ngang hàng.
Lây thực lực hiện tại của bọn họ, đừng nói đến giết Lữ Thiếu Khanh, có thể toàn thân trở ra hay không cũng là một vấn đề.
Hắn ta nhìn thoáng qua phía xa xa, vừa lúc thấy đạo kiếp lôi thứ chín giáng xuống.
Ánh chớp yếu hơn rất nhiều so với tám đạo lôi kiếp trước, nhưng mọi người đều coi đạo lôi kiếp thứ chín mới là mạnh nhất.
Không vì nguyên nhân gì khác, chỉ vì đạo thứ chín lấy tâm ma làm chủ.
Hắn ta lạnh lùng hừ một tiếng: “Đạo thiên kiếp thứ chín, hắn ta không thể dễ dàng vượt qua được.”
Nhớ năm đó, ta mất hơn nửa tháng mới có thể thoát ra từ tâm ma kiếp.
Suýt nữa đã chết tại cái cửa này.
“Hắn ta còn trẻ, tâm ma kiếp sẽ cho hắn ta biết thiên kiếp không thể dễ dàng vượt qua.”
Ầm ầm!
Kiếp lôi giáng xuống, thân thể Kế Ngôn lại có thêm vài vết thương, đồng thời khí tức toàn thân cũng trở nên mê mang.
Long Kiện cười lên. Tâm ma kiếp bắt đầu rồi, vừa mới định nói mấy câu, hắn ta liền thấy Kế Ngôn đột nhiên mở to hai mắt, sau đó ngồi xếp bằng.
Đồng thời, lôi kiếp trên trời tản đi, tiên âm du dương, mùi hương u lan phảng phất mịt mờ, linh lực khổng lồ tụ lại, nơi này như trở thành tiên cảnh.
Tình huống như vậy có nghĩa là gì?
Có nghĩa là Kế Ngôn đã vượt qua được tâm ma kiếp, độ kiếp thành công.
Hai mắt Long Kiên trợn lồi ra. Đây là cái quỷ gì?
Đó là tâm ma kiếp thần quỷ khó dò đấy, sao đến Kế Ngôn lại dễ như uống nước vậy?
Không đúng, thậm chí uống nước cũng không nhẹ nhàng được như thế.
Long Kiện không nhịn được mà kêu lên: “Không thể nào!”
Long Kiện cảm thấy như đang nằm mơ. Chuyện lạ gặp được hôm nay nhiều hơn tất cả kiếp trước cửa hắn ta cộng lại.
Lữ Thiếu Khanh đánh ra một kiếm bức lui Lộ, khinh bỉ thật sâu: “Không tí tí kiến thức nào. Ma tộc các ngươi đều là đồ nhà quê thế à?”
“Vận hành thông thường thôi mà còn có thể ngạc nhiên thế nữa?”
Vận hành thông thường?
Lộ mới đầu không nói nửa lời chỉ muốn hung hăng đập chết Lữ Thiếu Khanh cũng không nhịn được mà lắc đầu.
Ngươi gọi cái này là vận hành thông thường?
Suy nghĩ muốn đánh chết Lữ Thiếu Khanh trong lòng Lộ càng rõ rệt hơn, nhất định phải chơi chết loại gia hỏa thích tỏ vẻ trâu bò này, không chơi chết căn bản phải xin lỗi chính mình.
Cũng có lỗi với Thánh tộc.
Nàng ta phẫn hận, tràn đầy sát khí rống lên với Long Kiện: “Đừng có thất thần! Ra tay đi! Cùng giết chết hắn!”
Dù Kế Ngôn đã vượt qua thiên kiếp, nhưng Long Kiện vẫn không lo lắng.
Ngược lại hắn ta còn nói với Lộ: “Ngươi tránh ra, để ta giết hắn.”
“Ngươi đi giết Kế Nhôn.”
Mới đầu ra tay với Kế Ngôn là định để trừng phạt cái mỏ hỗn của Lữ Thiếu Khanh, cho hắn biết thế nào gọi là thống khổ.
Hiện giờ, Kế Ngôn là nhất định phải giết.
Bước vào Luyện Hư kỳ, đã đến mức khiến cho bọn họ coi trọng.
Nhưng hiện tại Kế Ngôn mới chỉ là một Luyện Hư kỳ non trẻ mới tinh, còn đang củng cố cảnh giới.
Lúc là này thời điểm Kế Ngôn đang yếu đuối nhất, dù là Lộ hay Long Kiện ra tay Kế Ngôn đều không có sức phản kháng.
Long Kiện lại không muốn ra tay nữa, Kế Ngôn thế này, có giết cũng không cứu vãn nổi mặt mũi của mình.
Mục tiêu của hắn ta từ đầu tới cuối vẫn luôn là Lữ Thiếu Khanh.
Để Lộ đi đối phó với Kế Ngôn, hắn ta muốn đích thân giết Lữ Thiếu Khanh.
Lộ nhíu mày, hết sức bất mãn với hành vi này của Kế Ngôn: “Lúc này ngươi còn muốn ra vẻ nữa à?”
Tên đáng chết.
Quả nhiên, người bên ngoài Thánh địa không đáng tin.
Long Kiện ngạo nghễ chỉ vào Lữ Thiếu Khanh, nói: “Hắn là con mồi của ta. Ta không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi.”
Mặt mũi của ta là do chính ta kiếm về.
“Ngươi!”
Cái vẻ cao ngạo đến mức khiến cho Lộ chỉ muốn vả cây lang nha bổng trong tay vào mặt Long Kiện.
Nhìn mà ngứa mắt.
“A, hay là các ngươi ngồi xuống chậm rãi thương lượng đi, thế nào?” Lữ Thiếu Khanh cười tủm tỉm dừng tấn công, có lòng tốt đưa ra đề nghị.
Hắn chỉ ước gì thế này thôi, hắn còn đang rầu không biết làm sao để kéo dài thời gian đây.
Nhìn thái độ không hợp tác của Long Kiện, Lộ dứt khoát mặc kệ lần nữa bắt đầu tấn công Lữ Thiếu Khanh.
Thái độ rất rõ ràng. Nàng ta sẽ không dừng tấn công Lữ Thiếu Khanh.
Long Kiện thấy vậy, dứt khoát bứt ra, không định cùng tấn công Lữ Thiếu Khanh nữa.
Lộ tức chết. “Long Kiện, ngươi…”
Long Kiện lạnh lùng nhìn Lộ một chút, trong lòng bất mãn hết sức, hô to gọi nhỏ, còn tới cướp con mồi của ta, ai quen chứ?
Ngươi tự mình chơi đi!
Cảnh giới thực lực của Lộ yếu hơn Long Kiện, nhưng vẫn luôn dùng tư thái lãnh đạo mà chỉ đạo hắn ta, khiến cho hắn ta cực kỳ khó chịu.
Long Kiện không định cùng Lộ vây công Lữ Thiếu Khanh, hiện giờ còn chưa đến lúc đó.
Nhưng mà!
Long Kiện bỗng nhiên cả thấy toàn thân lạnh toát, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy sao trời lấp lánh phủ ánh sáng xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận